Trang 340# 2
Chương 681: Huyết Sắc Chiến Kỳ mời
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Vinh Quang Của Atlanta? À... Ngươi nói thứ đồ kia sao..." Nghe Minh Đô hỏi vậy, lúc này Vương Vũ mới nhớ tới trong tay mình còn có một thanh pháp trượng vô dụng kia mà.
Vinh Quang Của Atlanta có một thuộc tính đặc biệt là, dựa vào số lượng tộc nhân của Atlanta mà gia tăng thuộc tính cho người nắm giữ. Trước kia tộc Atlanta còn chưa được mở ra, nên Vinh Quang Của Atlanta là một thứ vũ khí gân gà. Hiện giờ chủng tộc Atlanta đã được mở ra, hơn nữa còn là một chủng tộc rất thú vị, nên tác dụng của thanh pháp trượng này lập tức trở nên trân quý.
Dù sao loại trang bị không cần phải trang bị mà đặt trong túi cũng có tác dụng, thì không có nhiều.
Trong lúc mọi người còn đang hâm mộ Vương Vũ, Vô Kỵ nhắc nhở: "Đừng lo tám nữa, phi thuyền tới rồi, chúng ta đi thôi."
Nửa giờ sau, đám người Toàn Chân Giáo rốt cuộc về tới thành Dư Huy.
Vừa mới xuống phi thuyền, Vương Vũ lập tức nhận được tin nhắn của Huyết Sắc Chiến Kỳ.
"Thiết Ngưu đại thần, hiện tại có rảnh không?"
Sau khi nhận được tin nhắn, Vương Vũ hỏi Vô Kỵ: "Lát nữa chúng ta có cày phụ bản không?"
Tuy đám người Toàn Chân Giáo đều thích chơi một mình, nhưng thời điểm cày phụ bản vẫn phải gom cho đủ số người.
"Sao vậy? Có việc gì à?" Vô Kỵ cảm thấy kỳ lạ hỏi ngược lại.
Trước giờ Vương Vũ không có quan tâm đến loại chuyện cày phụ bản thế này, luôn là đội ngũ chạy đi đâu hắn đi theo tới đó.
"Huyết Sắc Chiến Kỳ tìm ta." Vương Vũ trả lời chi tiết.
"Tìm ngươi?" Vô Kỵ hơi sững sờ, lập tức cười khà khà: "Đi, ta đi qua đó với ngươi."
Liên Minh Huyết Sắc là công hội lớn như vậy, việc vặt vãnh tầm thường chắc chắn sẽ không tìm tới Vương Vũ. Hiện giờ Huyết Sắc Chiến Kỳ muốn nói chuyện riêng với Vương Vũ, nhất định là có vụ mua bán lớn... Tên Vô Kỵ này luôn có cảm thấy có hứng thú với những vụ buôn bán lớn.
"Chúng ta cũng đi!" Nhìn thấy biểu cảm này của Vô Kỵ, đám người Minh Đô cũng nhao nhao đòi đi theo.
Đám người Toàn Chân Giáo kia biết rõ cách làm người của Vô Kỵ, thấy tên nhóc này cười tới dâm đãng như vậy, thì chắc chắn là sắp làm chuyện xấu rồi. Có câu "kẻ thấy sẽ có phần", đi theo hai người này chắc chắn sẽ không chịu thiệt.
"Chúng ta đi bàn chuyện lớn, các ngươi đi theo làm gì?" Vô Kỵ thấy mấy người Minh Đô muốn đi theo, quay đầu lại hỏi.
"Các ngươi bàn chuyện với ai thế?" Xuân Tường hỏi.
"Huyết Sắc Chiến Kỳ." Vương Vũ trả lời.
Minh Đô đứng cạnh cười nói: "Vậy thì đúng rồi, tên khốn khiếp Vô Kỵ này chắc chắn sẽ lừa gạt một trận, lợi ích này sao ta có thể bỏ qua chứ."
"Đờ mờ, một đám tiện nhân!" Vô Kỵ khinh bỉ.
"Cái này gọi là thượng bất chính hạ tắc loạn!"
"Ai là thượng?"
"Ai con mẹ nó là hội trưởng thì là thượng!"
Nhìn Vô Kỵ và đám người Toàn Chân Giáo nói móc nhau, Vương Vũ chỉ cảm thấy đau lòng thay cho Huyết Sắc Chiến Kỳ.
Đoàn người vừa cãi nhau vừa đi tới quán rượu hẹn trước, Huyết Sắc Chiến Kỳ đã đợi lâu lắm rồi. Lần này Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không mang theo đàn em, chỉ có một mình hắn ta tới, lúc này đang ngồi ở bàn ngẩn người nhìn chằm chằm cửa ra vào.
Thấy Vương Vũ đi vào, Huyết Sắc Chiến Kỳ vội vàng đứng dậy. Tới lúc hắn ta thấy Vương Vũ mang theo nhiều người tới như vậy, thì sửng sốt vội vàng hỏi: "Ây da, ta chỉ gửi tin nhắn cho mỗi Ngưu thần, mà sao các vị khác cũng đều đến cả vậy."
"Đúng lúc chúng ta ở cùng một chỗ, cho nên bọn họ cũng kéo tới theo." Vương Vũ lau mồ hôi nói. Tốt xấu gì Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng được coi là bạn bè, cũng không thể nói hắn dẫn theo một đám cường đạo tới đánh cướp người ta chứ.
"Vậy sao..." Huyết Sắc Chiến Kỳ hiểu rõ gật đầu, không để ý tới nữa, mà mời mọi người ngồi xuống.
"Mà Huyết lão đại tìm lão Ngưu nhà chúng ta có chuyện gì thế, còn phải làm thần thần bí bí như vậy?" Sau khi ngồi xuống, Vô Kỵ hỏi thẳng.
"Ha ha ha..." Huyết Sắc Chiến Kỳ cười khan rồi nói: "Kỳ thật cũng không phải chuyện gì lớn, không phải là thi đấu quý mùa một sắp bắt đầu sao. Chiến đội Huyết Sắc chúng ta phải chuẩn bị cho giải đấu chuyên nghiệp. Ta chỉ muốn hỏi Ngưu thần một chút là có thời gian không, giúp chúng ta đánh vài trận có được không? Các vị có muốn hỗ trợ hay không."
Giải thi đấu chuyên nghiệp là giải đấu thể thao điện tử lớn nhất trong nước, chia ra làm giải thi đấu mùa xuân và giải thi đấu mùa hạ, chỉ có người có đủ điểm tích lũy mới có thể đại diện cho khu thi đấu tham gia giải thi đấu chuyên nghiệp. Giải thi đấu chuyên nghiệp là giải đấu cao cấp nhất thế giới, cho dù có thắng hay không, chỉ cần có thể tham dự đó đã là một loại vinh quang.
Liên Minh Huyết Sắc là công hội lớn thật đấy, nhưng hình thức hoàn toàn mới của Trọng Sinh đã làm đảo điên khái niệm chiến đấu trước đó, cao thủ tự do đông như quân Nguyên, chiến đội tham gia thi đấu quý lại càng nhiều không kể xiết. Hơn nữa Huyết Sắc Chiến Kỳ đã được chứng kiến bản lĩnh của Vương Vũ, ngay từ khi vòng loại của thi đấu quý chuẩn bị mở ra, Huyết Sắc Chiến Kỳ đã cảm nhận được áp lực trước nay chưa từng có, cho nên mới muốn Vương Vũ tới giúp một tay, đánh vòng loại thi đấu quý kiếm chút điểm tích lũy. Nếu không với danh hiệu chiến đội lâu năm mà ngay cả vòng loại thi đấu quý cũng không vào nổi, chẳng phải là quá mất mặt sao.
"Thi đấu cái gì chứ... Không thú vị."
Vừa nghe tới thi đấu, đám người Vô Kỵ lập tức như bóng xì hơi. Còn tưởng Huyết Sắc Chiến Kỳ tìm Vương Vũ để đánh BOSS gì chứ? Như thế tất cả mọi người đều có thể tham gia, còn nhặt mót được chút lợi ích. Còn mấy cái thi đấu gì gì đó, đám người Toàn Chân Giáo quả thực không có hứng thú.
"Ây da, các vị lão đại, không phải ta nói quá, dựa vào thực lực của mấy người các ngươi, thành lập đại một cái chiến đội đi tham gia thi đấu, cho dù không lấy được quán quân thì cũng sẽ có được thành tích không tầm thường đó."
"Cái loại chuyện đi thi đấu này không phải việc làm chính quy, chúng ta không có thời gian..." Vô Kỵ thản nhiên nói.
"Ách... Chẳng lẽ Vô Kỵ lão đại không biết, hiện tại thi đấu thể thao điện tử cũng thuộc một loại nghề nghiệp có thu nhập cao hay sao?" Huyết Sắc Chiến Kỳ sửng sốt hỏi lại.
Huyết Sắc Chiến Kỳ nói cũng không sai, lương của tuyển thủ thi đấu chuyên nghiệp tuyến một rất cao, không chỉ có tiền thưởng hậu hĩnh của giải thi đấu chuyên nghiệp, mà còn nhờ hiệu ứng fan, sau lưng mỗi chiến đội đều có một tập đoàn tài chính lớn ủng hộ, tuyệt đối được xếp vào nhóm thu nhập cao.
Vô Kỵ thản nhiên cười nói: "Người ta tiếp xúc trong công việc đều là lãnh đạo quốc gia, chơi game chẳng qua là để giải trí mà thôi!"
Tuy Vô Kỵ thường hay chém gió nói quá, nhưng công ăn việc làm cũng tính là thật.
"Ha ha..." Huyết Sắc Chiến Kỳ hơi ngẩn ra, sau đó đảo mắt nhìn Bao Tam.
Bao Tam giang tay nhún vai: "Ta là một nhân viên nghiên cứu vũ khí hạt nhân."
"Nói thực hay giỡn vậy." Huyết Sắc Chiến Kỳ đổ một thân mồ hôi lạnh, ánh mắt lại nhìn về phía Xuân Tường.
"Đừng nhìn ta, ta là kỹ sư cao cấp, cũng có tiền trợ cấp của quốc gia... Bình thường tuy có rảnh rỗi, nhưng còn chưa rảnh tới mức có thể đi tham gia thi đấu."
"Ta là nhân viên công vụ làm giờ hành chính, thì đánh thi đấu thế méo nào được..." Không đợi Huyết Sắc Chiến Kỳ nhìn về phía mình, Minh Đô đã tự mình giơ tay nói trước.
Huyết Sắc Chiến Kỳ bị đám người Toàn Chân Giáo làm cho nghẹn họng không trả lời được, ánh mắt lại một lần nữa chuyển tới trên người Vương Vũ.
Vương Vũ nói: "Bản thân ta có thời gian chơi game, giúp ngươi cũng không sao cả. Nhưng mà ta có phải gia nhập công hội các ngươi để tham gia chiến đội hay không."
"Chuyện đó thì không cần, nhưng nếu ngươi đồng ý gia nhập chiến đội chúng ta... Thì ta có thể cung cấp cho ngươi đãi ngộ của tuyển thủ tuyến một..." Huyết Sắc Chiến Kỳ kích động nói.
Vòng loại thi đấu quý thì chỉ cần đánh rớt vài chiến đội nhỏ yếu là được rồi, nhưng quy định của giải thi đấu chuyên nghiệp lại khá bảo thủ, tất cả phải là người chơi của chiến đội mới được.
Nếu Vương Vũ chịu gia nhập chiến đội Huyết Sắc, đừng nói quán quân Quý, ngay cả quán quân thế giới, Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng cảm thấy có khả năng.
"Vậy sao, đối thủ cũng đều mạnh hết à?" Vương Vũ lại hỏi.
"Người chơi chiến đội đều là cao thủ, mạnh hơn ta." Huyết Sắc Chiến Kỳ nói.
"Ồ... Chỉ mạnh hơn ngươi thôi sao, vậy thì không thú vị..." Vương Vũ bĩu môi.