Trang 341# 1
Chương 682: Quyết định lập chiến đội
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Vương Vũ là người tập võ, thích chiến đấu, càng thích hưởng thụ thú vui trong chiến đấu. Nhưng chiến đấu với loại người thường như Huyết Sắc Chiến Kỳ, cơ bản đều là giết trong nháy mắt, còn nói gì tới thú vui trong chiến đấu nữa. Có thời gian đi đánh đấm đó, còn không bằng đi phụ bản quét BOSS nữa.
"..." Nghe Vương Vũ nói vậy... trái tim Huyết Sắc Chiến Kỳ tan nát cả rồi. Tuy rằng Huyết Sắc Chiến Kỳ không được coi là cao thủ trong nghề, nhưng là lão đại của Liên Minh Huyết Sắc, thực lực Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không kém. Thế nhưng ở trong mắt Vương Vũ, hắn ta lại thành một đơn vị đo lường, như thế là thế nào, con mẹ nó cho một lời giải thích đi.
"Cho nên chúng ta mới không tham gia thứ vô ích đó." Vô Kỵ nói: "Thi đấu giữa các cao thủ chân chính đều ở giải thi đấu chuyên nghiệp, còn vòng loại thi đấu quý này thì phải có điểm tích lũy mới có thể vào vòng trong, mà đánh điểm tích lũy lại lãng phí thời gian. Chúng ta không có công hội lớn cấp trang bị, thời gian lãng phí như vậy chả có tác dụng mẹ gì, trừ phi ngươi tham gia chiến đội của bọn họ."
"Chúng ta luôn luôn hoan nghênh." Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe xong lời Vô Kỵ... một lần nữa khôi phục tinh thần.
"Vậy càng không thú vị..." Một câu của Vương Vũ lập tức dập tắt toàn bộ nhiệt tình của Huyết Sắc Chiến Kỳ.
"Ngươi nói xem, chúng ta lập một cái chiến đội có phải tốt hơn không?" Vương Vũ có chút tiếc nuối nói: "Kỳ thật, ta cũng muốn giao thủ với mấy cái người gọi là cao thủ trong nghề kia."
Cao thủ trong nghề Vương Vũ cũng đã gặp, Lôi Công Đáng của Thiên Hạ Mạt Thế chính là một cao thủ vô cùng hiếm có.
"Chuyện này..." Đám người Vô Kỵ và Bao Tam cũng lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
Nhưng mà cũng có người rất vui vẻ, ví dụ như Doãn Lão Nhị và Bắc Minh Hữu Ngư. Hai người này một tên là chuyển từ tuyển thủ thi đấu chuyên nghiệp về làm người chơi, một tên vốn là người chơi chuyên nghiệp, có thể tạo thành chiến đội với cao thủ nghề nghiệp như Vương Vũ, tuyệt đối là một chuyện vô cùng may mắn.
Ký Ngạo và Danh Kiếm Đạo Tuyết cùng hai cô gái còn lại thì mang thái độ lập lờ nước đôi.
Bản thân Danh Kiếm Đạo Tuyết là ông chủ, chơi trò chơi thế nào cũng được, mấu chốt là vừa có thể kiếm được tiền vừa có thể cùng chơi đùa với bạn bè. Ký Ngạo và Dương Na đều là con cháu đại gia, không thiếu tiền, nhưng có thể kiếm thêm tiền vẫn tốt hơn. Linh Lung Mộng thì mọi người không quá quen thuộc, nhưng dựa vào hiểu biết của Xuân Tường đối với cô ta, thì chỉ cần tất cả mọi người tham gia, Linh Lung Mộng cũng sẽ góp một chân vào trò náo nhiệt này.
Vô Kỵ nghĩ nghĩ nói: "Lập chiến đội thì cũng không phải không được, thời điểm đánh trận chính quy chúng ta đều có thể xin phép. Nhưng quy tắc điểm tích lũy vòng loại của thi đấu quý quá con mẹ nó chơi nhau rồi. Thời gian chúng ta chơi trò chơi đều là nặn ra được, làm sao có thời gian đi làm việc này."
"Khà khà!" Vương Vũ cười nói: "Sau khi chúng ta lập chiến đội, ta sẽ đi đánh điểm tích lũy là được rồi." Lúc này, Vương Vũ lại thông minh kỳ lạ.
"Không được...." Không đợi Vương Vũ nói hết lời, Huyết Sắc Chiến Kỳ đã cắt ngang mà nói: "Trong giải thi đấu chuyên nghiệp, điểm tích lũy cá nhân đều có tiêu chuẩn đầu vào. Cho dù chiến đội xuất hiện, mà đội viên không đạt đủ điểm chuẩn đầu vào, sẽ không thể tham gia chiến đấu."
"Đậu xanh, vì sao lại vậy?" Vương Vũ hết sức khó hiểu.
"Phòng ngừa người đánh thay chứ sao." Vô Kỵ giải thích.
Thế giới ảo, không ai biết người chơi đối diện là ai, cho dù là trong giới thi đấu thể thao điện tử thì mấy vụ scandal đánh thay cũng không hề ít. Vì ngăn chặn hiện tượng này, nhân viên thiết kế trò chơi đã phí rât nhiều tâm huyết. Chuyện mà Vương Vũ nghĩ tới, đương nhiên công ty trò chơi cũng sẽ nghĩ đến rồi, chắc chắn sẽ không để lại lỗ hổng cho ai lách luật.
Tuy Huyết Sắc Chiến Kỳ bảo Vương Vũ hỗ trợ cày điểm tích lũy, nhưng người của chiến đội Huyết Sắc cũng sẽ ra ngoài tổ đội cày điểm, bọn họ chỉ muốn thăng cấp để vào thi đấu chuyên nghiệp mà thôi.
Đám Vô Kỵ thì khác, một khi rút thời gian đi cày điểm tích lũy, thì trang bị đương nhiên sẽ hạ xuống, người chơi tham gia thi đấu thì trang bị là yếu tố quan trọng nhất, không có trang bị thì tất cả đều là công cốc.
Cho nên, chiến đội không có công hội lớn thương nghiệp hóa như Liên Minh Huyết Sắc duy trì, thì cuối cùng vẫn không thể lâu dài.
Toàn Chân Giáo tổng cộng con mẹ nó mười mấy miệng ăn, thuộc loại nhóm người chơi không chuyên, muốn lập chiến đội quả thực là một chuyện nực cười.
"Chẳng lẽ không có biện pháp nào vẹn cả đôi đường hay sao?" Vương Vũ rối rắm hỏi.
"Cũng không phải là không có!" Huyết Sắc Chiến Kỳ nói: "Đoạn thời gian trước khi thi đấu vòng loại quý này, hệ thống sẽ tổ chức "Thi đấu lôi đài chuyên nghiệp". Đội ngũ quán quân của mỗi khu lớn có thể bỏ qua nguyên tắc điểm tích lũy, tự động thăng cấp tiến vào giải thi đấu chuyên nghiệp."
Loại chuyện như điểm tích lũy này kỳ thật có tính hai mặt. Dù sao tài nguyên trò chơi cũng có hạn, chiến đội có bối cảnh để cày điểm tích lũy cũng không nhiều, làm như vậy tuy rằng có thể ngăn cản triệt để hành vi cày thay, nhưng cũng sẽ làm cho các công hội lớn lũng đoạn điểm tích lũy của hệ thống.
Kỳ thật trong đám người chơi có rất nhiều người chơi một mình cũng vô cùng có thực lực, nếu chỉ bởi vì cái gọi là điểm tích lũy của hệ thống mà bị mai một, vậy thì rất đáng tiếc.
Công ty trò chơi tổ chức Thi đấu lôi đài chuyên nghiệp, cũng là để cho toàn dân đều có thể tham dự. Đương nhiên, làm như vậy thì sẽ có rất nhiều người chơi đại gia vì cái "danh hão" là Đệ Nhất Thiên Hạ, sẽ tiêu một lượng lớn tiền bạc... Công ty trò chơi có thể mượn cơ hội này kiếm một khoản lớn, mua luôn luôn không bằng bán rồi.
"Chuyện này thú vị đấy." Nghe Huyết Sắc Chiến Kỳ nói vậy, Vô Kỵ cười tủm tỉm nói.
Thi đấu lôi đài chuyên nghiệp thì hầu như trò chơi nào cũng có, tuy phương thức thuộc loại thi đấu thể thao điện tử, nhưng chỉ cần thắng trận là được, so với quy chế tích điểm dần dần rồi từ từ đào thải kia thì dễ dàng hơn nhiều. Ít nhất bọn họ không cần hao phí lượng lớn thời gian và tinh lực để đi cày điểm tích lũy.
"Thế nào? Hay chúng ta cũng lập một cái chơi cho vui?" Vô Kỵ đề nghị.
"Cũng được, chỉ cần không ảnh hưởng tới công việc là được." Xuân Tường tỏ vẻ đồng ý, Bao Tam cũng chắc chắn gật đầu.
Minh Đô bĩu môi nói: "Nhưng ông đây là công..."
"Công em gái ngươi á công, quản lý đô thị thôi mà, có hay không có ngươi đâu có gì khác nhau?" Ký Ngạo lập tức bật ngược lại Minh Đô.
Người duy nhất phản đối cũng đã bị chặn họng, mọi người đương nhiên đều lựa chọn đồng ý.
"Đệt, ngay từ đầu chúng ta đâu phải tới để thảo luận vấn đề này." Huyết Sắc Chiến Kỳ nhìn nhóm người Toàn Chân Giáo nói hai ba câu đã quyết định thành lập chiến đội, lập tức trợn tròn mắt.
Con mẹ nó, bản lĩnh của đám gia súc Toàn Chân Giáo này, Huyết Sắc Chiến Kỳ đã được chứng kiến rồi. Bỏ qua không nói tới tên ngoại tộc như Vương Vũ, mấy người khác cũng đều là cao thủ đỉnh cao, tuy rằng thao tác của đám người kia chưa chắc đã đạt tới tiêu chuẩn của chiến đội tuyến một, nhưng cũng không khác biệt quá lớn.
Huống hồ có Vô Kỵ âm mưu chồng chất, gian trá vô cùng, nơi nơi bẫy người ném đá giấu tay tống tiền, trang bị trên người có khi còn khá hơn cả chiến đội chuyên nghiệp... Nếu đám lang sói này đi đánh thi đấu chuyên nghiệp, cho dù chiến đội Huyết Sắc gặp phải cũng muốn quỳ...
Rõ ràng là hắn ta tới để tìm người hỗ trợ cày điểm tích lũy, vì sao lại mẹ nó tự tạo cho mình một kẻ địch mạnh như vậy chứ.
"Yên tâm đi Huyết Sắc lão đại, ngươi đã trượng nghĩa như vậy, chúng ta cũng sẽ không bạc đãi ngươi. Không phải là hỗ trợ cày điểm tích lũy sao? Lão Ngưu bao tất." Vô Kỵ vung tay lên, bán Vương Vũ ra ngoài.
Huyết Sắc Chiến Kỳ đổ mồ hôi: Mấy ngày nữa có lẽ sẽ có thông báo về việc thi đấu lôi đài, ta chỉ là để lộ trước cho các ngươi biết một chút mà thôi. Nếu như các ngươi đã thành lập chiến đội, lại để cho Ngưu thần tới giúp chúng ta, chuyện này không tốt lắm."
Vô Kỵ cười nói: "Không sao cả, dù sao chiến đội kia của các ngươi chắc chắn thua rồi... Việc ngươi cần làm là yên lặng cầu nguyện không gặp phải chúng ta là được...."
"Đéo đỡ được!" Huyết Sắc Chiến Kỳ lặng lẽ chảy nước mắt, lời nói không biết xấu hổ như vậy, có lẽ cũng chỉ có người không biết xấu hổ như Vô Kỵ mới có thể nói ra được thôi.
Nhưng nghe Vô Kỵ nói vậy, trong lòng Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng có chút buồn. Không có cách nào cả, Vương Vũ đã để lại một bóng ma quá lớn trong lòng Huyết Sắc Chiến Kỳ...