Trang 341# 2
Chương 683: Hung danh hiển hách
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Nói tóm lại, mục đích lần này của Huyết Sắc Chiến Kỳ coi như đạt được, tuy đã tự tạo cho mình một kẻ địch mạnh như Toàn Chân Giáo, nhưng ít nhất cũng đã làm cho Vương Vũ đồng ý cày điểm tích lũy giúp chiến đội Huyết Sắc. Điểm tích lũy và thi đấu lôi đài không thuộc cùng một hệ thi đấu, đương nhiên Huyết Sắc Chiến Kỳ không lo lắng sẽ gặp phải Toàn Chân Giáo ở vòng loại.
Về phần giải thi đấu chuyên nghiệp, thứ tự của chiến đội Huyết Sắc cũng không phải thuộc top đầu, nếu gặp phải Toàn Chân Giáo trong thi đấu, vậy thì đó thật sự là ý trời đã định.
Lần này còn đáng quý ở chỗ, tên nhóc Vô Kỵ kia không có lừa đảo, thực sự làm cho Huyết Sắc Chiến Kỳ cảm thấy may mắn một phen. Sau khi nhận được lời hứa của Vương Vũ, Huyết Sắc Chiến Kỳ vui mừng rời đi.
Thấy Huyết Sắc Chiến Kỳ đã rời đi, đám người Toàn Chân Giáo lập tức tụ lại, nghiên cứu chuyện thành lập chiến đội.
"Đầu tiên chúng ta phải thành lập một chiến đội trước đã!" Sau khi trải qua một hồi thảo luận, mọi người đạt thành một nhận thức chung.
Chiến đội không phải chỉ tổ đội cái là xong việc, bởi vì mấy thứ như chiến đội này thuộc về thi đấu hệ thống, cho dù là nghiệp dư hay chuyên nghiệp, trong thiết lập hệ thống của Trọng Sinh đều phải tiến hành đăng ký.
Giải quyết việc thành lập chiến đội giống như công hội hoặc đoàn lính đánh thuê, đều là ở đại sảnh hành chính của tòa thị chính. Điểm khác nhau là công hội là tổ chức loại hình lớn, do đích thân thị trưởng đại nhân giải quyết, còn mấy đoàn đội võ trang quy mô nhỏ như chiến đội, sẽ có NPC chuyên môn ra tay.
Bởi vì thi đấu quý sắp bắt đầu, đại sảnh hành chính luôn luôn vắng vẻ hôm nay lại đặc biệt đông đúc, người chơi xin thành lập chiến đội nhiều không đếm hết.
Khắp nơi trong đại sảnh hành chính đều là "Ngươi rút được nhiệm vụ gì thế? Cấp mấy? Chà mẹ ngươi, vận khí tốt thật." Đủ loại hỏi han vang lên khắp nơi.
Vương Vũ có chút buồn bực hỏi: "Thành lập chiến đội mà còn phải làm nhiệm vụ sao?"
"Ừ, mấy cái công hội hay chiến đội gì đó đối với hệ thống mà nói, đều thuộc về tổ chức tư nhân, muốn thành lập một tổ chức tư nhân, đương nhiên phải chứng minh được thực lực của chính mình trước mới được." Vô Kỵ gật gật đầu giải thích.
Lúc trước, thời điểm thành lập Toàn Chân Giáo, Vương Vũ không có mặt cho nên hắn không trải qua loại chuyện này.
"Nhiệm vụ là ngẫu nhiên à?" Nghe thấy người bên cạnh cũng đang thảo luận về cấp bậc nhiệm vụ, Vương Vũ hỏi.
Vô Kỵ nói: "Nửa ngẫu nhiên thôi, nơi này mỗi ngày đều có một số lượng cố định các nhiệm vụ theo cấp bậc, chiến đội đăng ký càng sớm, tỷ lệ nhận được nhiệm vụ cấp thấp ngẫu nhiên càng cao hơn chút."
"À, bảo sao tất cả mọi người đều tranh giành trước sau kinh khủng như vậy..." Trong lúc bọn họ nói chuyện, lại có thêm mấy đoàn người chen chúc tới.
Lúc này, trong đám người đột nhiên vang lên một loạt tiếng kêu sợ hãi: "Bố khỉ, ra cấp A rồi! Tốt quá!"
Ngay sau đó, trong đám người bùng nổ một tràng vỗ tay nhiệt liệt, một đội người xui xẻo sắc mặt trắng bệch, mang vẻ mặt cầu xin đẩy đám người đang mang theo vẻ mặt vui sướng khi người khác gặp họa đi ra.
Vương Vũ quay đầu nhìn Vô Kỵ, Vô Kỵ giang hai tay nhún vai nói: "Nhiệm vụ cấp A chỉ có hai cái thôi, vậy mà cũng có thể ngẫu nhiên bốc trúng, vận may của tên xui xẻo này hoàn toàn có thể đi mua sổ xố."
Vương Vũ vui mừng nói: "Phải rồi, phía trước chúng ta nhiều người như vậy, có khi đợi đến lượt chúng ta, lại mở trúng nhiệm vụ cấp S đấy."
Sắc mặt Vô Kỵ trắng nhợt, buồn bực nói: "Con mẹ nó, ta có thể khâu cái miệng quạ đen của ngươi lại không. Nhiệm vụ cấp S chỉ có một cái, chúng ta không có vận khí đó đâu!"
Tuy ngoài miệng Vô Kỵ nói vậy, nhưng trong lòng thật sự vẫn có chút sợ, nên nháy mắt ra dấu cho Minh Đô: "Lão Lý, mở đường!"
Minh Đô nhận được mệnh lệnh, lập tức giơ pháp trượng rống lớn: "Liên Minh Huyết Sắc dọn bãi, pháp thuật không có mắt, tất cả mọi người tránh ra."
Trong đại sảnh vốn đang nhốn nháo, hỗn loạn, sau khi nghe Minh Đô kêu gào như vậy, lập tức yên tĩnh lại. Nhưng mọi người lại không hề chọn tránh ra, mà khinh bỉ nói: "Liên Minh Huyết Sắc rất trâu bò sao? Làm màu gì chứ? Có bản lĩnh thì đi làm màu với Toàn Chân Giáo đi..."
Rất nhanh, âm thanh khinh bỉ Liên Minh Huyết Sắc lập tức tràn ngập cả đại sảnh, chẳng những chửi Huyết Sắc Chiến Kỳ, mà còn lôi cả anh em họ hàng theo, chửi vô cùng đa dạng... Vương Vũ cảm thấy bi ai thay cho Huyết Sắc Chiến Kỳ.
"Tổ sư, lão Lý ngươi thật là một tên vô dụng!" Vô Kỵ giận dữ nói.
"Đù..... ai ngờ bọn họ lại không sợ Liên Minh Huyết Sắc chứ." Minh Đô ấm ức đầy bụng.
"Nhảm nhí!" Vô Kỵ nói: "Người ta là chiến đội, ngươi coi bọn họ thành đám người chơi nhàn hạ cấp bậc kém sao?"
Những đội ngũ có năng lực thành lập chiến đội, sau lưng chắc chắn sẽ có công hội hỗ trợ, không ai là kẻ dễ bắt nạt cả. Chỉ mới một lát thôi, đã có thêm mấy cái chiến đội nhồi nhét chen vào, đủ thấy được sự càn rỡ ngang ngược của đám người này.
Nếu là ở nơi khác, chỉ có một hai cái công hội, thì có lẽ không ai dám kêu gào với Liên Minh Huyết Sắc. Nhưng nơi này lại có vô số chiến đội của đủ các công hội, dù Liên Minh Huyết Sắc trâu bò thế nào, khi đối mặt với nhiều công hội như vậy cũng phải nhịn xuống.
"Vậy ta làm gì bây giờ?" Minh Đô mang vẻ mặt mơ hồ.
Vô Kỵ âm hiểm cười, chỉ chỉ Vương Vũ, Minh Đô hiểu ý dùng Thiểm Hiện chạy ra phía sau Vương Vũ, gào lên: "Đại ma vương giết người Thiết Ngưu tới rồi! A..."
Minh Đô vừa rống họng kêu gào một tiếng thảm thiết xong, ánh mắt mọi người lập tức nhìn qua Vương Vũ đang mang vẻ mặt mờ mịt.
Găng tay, bố giáp, to con... Đờ mờ!
Sau khi nhìn thấy Vương Vũ, tất cả mọi người đều hoảng sợ mà lui về sau, rúc vào một góc sáng sủa nào đó, tránh cho bản thân bị Vương Vũ nhìn trúng.
Thanh danh của Vương Vũ ở thành Dư Huy thì vang dội hơn so với những thành khác nhiều, trên phố nơi nào cũng lưu truyền truyền thuyết Thiết Ngưu đại thần đại chiến Liên Minh Huyết Sắc.
Cái gì mà Thiết Ngưu đại thần lấy một địch trăm ngàn, một đôi thiết quyền giết từ trong thành ra ngoài thành, giết cho Liên Minh Huyết Sắc thây ngang khắp đồng, máu chảy thành sông, Huyết Sắc Chiến Kỳ quỳ xuống gọi bằng ông... vân vân và mây mây đủ loại chuyện xưa xuất hiện liên tiếp.
Tuy rằng mấy thứ như chuyện xưa này nghe là thấy giả dối, nhưng Liên Minh Huyết Sắc vốn kiêu ngạo, mỗi khi bị người hỏi nếu so với Toàn Chân Giáo thì ai mạnh hơn lại vẫn luôn né tránh không đáp, dần dà lâu ngày, những chuyện xưa này, ngay cả chuyện xưa được thêu dệt nên cũng con mẹ nó bị tin là thật.
Cũng bởi vì như thế, hình tượng của Vương Vũ cơ bản đã được xác lập, găng tay bố giáp to con, chỉ cần có người có một trong ba đặc điểm nhận dạng này, tất cả mọi người đều sẽ mang vẻ mặt ôn hòa để đối đãi, sợ bước vào vết xe đổ của Liên Minh Huyết Sắc đá trúng tấm sắt. Vì thế điểm PK của thành Dư Huy thấp tới mức, ngay cả thị trưởng đại nhân cũng không thể tin nổi.
Giờ khắc này, mọi người nhìn Vương Vũ hoàn toàn có đủ ba đặc điểm nhận dạng kia, thà tin là có còn hơn không, không phải chỉ là trễ một nhiệm vụ thôi sao... Ngài cứ tới trước cũng được.
"Ta có hung ác như vậy sao?" Vương Vũ cũng bị phản ứng của mọi người làm cho ngây ngẩn. Bản thân hắn là một người hòa ái dễ gần như vậy, so lại giống như còn đáng sợ hơn cả mãnh thú hồng thủy thế.
Vô Kỵ cười khà khà nói: "Hung là dư luận."
"Ầy..." Vương Vũ không phản bác được.
Ngại hung danh của Vương Vũ, đội ngũ phía trước nhóm người Toàn Chân Giáo đã tản ra, Vô Kỵ mang theo đoàn người, trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người đi tới trước mặt NPC giải quyết việc chiến đội.
Vương Vũ xấu hổ vẫy tay với đám người chơi chung quanh, đám người chơi còn tưởng Vương Vũ muốn ra tay, sợ tới mức không dám thở mạnh.
"Xin chào, ta có thể giúp gì cho ngài?" NPC máy móc hỏi Vô Kỵ.
"Ta muốn đăng ký chiến đội."
"Xin lỗi, ngài đã là hội trưởng của công hội Toàn Chân Giáo, không thể đăng ký chiến đội." NPC trả lời.
"Hả? Còn có cái quy định này sao..." Vô Kỵ lẩm bẩm một tiếng hỏi: "Ai tới làm đội trưởng chiến đội?"
Đám người Toàn Chân Giáo vội vàng làm bộ như đang ngắm nhìn phong cảnh xung quanh. Làm đội trưởng là phải rút tiền túi trả phí đăng ký, hơn nữa đội trưởng hội trưởng của Toàn Chân Giáo lại chả có đặc quyền gì, còn phải làm chân culi chuyên dụng, ai mẹ nó muốn làm chuyện rỗi hơi không có lợi ích này chứ.
Đúng lúc này, Vô Kỵ thấy được vẻ mặt xấu hổ tươi cười của Vương Vũ.
"Tới, lão Ngưu, ngươi làm đội trưởng đi."