Trang 342# 1
Chương 684: Quầy hoa quả
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Ta? Sao lại bảo ta? Ta chưa từng làm chuyện này." Vương Vũ nói.
Vô Kỵ cười tủm tỉm nói: "Hai chúng ta một người làm hội trưởng một người làm đội trưởng thì quá tốt rồi. Chuyện này cũng không cần tới kinh nghiệm gì cả, hơn nữa chiến đội vốn là ý tưởng ngươi đưa ra."
"Vậy sao? Thật sự không cần tới kinh nghiệm sao?" Vương Vũ nghe vậy thì cũng cảm thấy hứng thú.
"Đương nhiên, đội trưởng chiến đội không giống hội trưởng, đội trưởng chiến đội thường đều là người có thể đánh nhau, ai dám không phục đánh cho chết là được." Vô Kỵ nói.
Vương Vũ cười nói: "Chuyện này thì ta rành lắm."
"Vô Kỵ, tên súc sinh nhà ngươi!"
Đám người Toàn Chân Giáo giận dữ chỉ Vô Kỵ mắng, Vô Kỵ làm bộ như không nhìn thấy.
Chúng người chơi đứng ở góc tường âm thầm hoảng sợ: "Không phục đánh cho đến chết là được, quả nhiên là Toàn Chân Giáo, ngay cả phong cách cũng theo một đường lối riêng."
Vương Vũ đi đến trước mặt NPC, lấy ra 20 vàng, trình đơn xin đăng ký chiến đội, sau đó NPC chỉ một con hổ máy giống như đồ chơi phía sau nói: "Mời ngài nhận nhiệm vụ thí luyện."
NPC vừa dứt lời, chúng người chơi lập tức dõi theo con hổ máy của NPC. Một đám người đều mang vẻ mặt kích động, dù sao chỉ cần người khác rút được một nhiệm vụ cấp cao, thì tỷ lệ bản thân rút phải nhiệm vụ cấp cao lại giảm đi một phần.
"Lão Ngưu này, ngàn vạn lần đừng rút ra cái nhiệm vụ cấp S đấy." Xuân Tường đứng cạnh nhỏ giọng nói.
"Ha ha ha, ngươi quá đề cao lão Ngưu rồi." Minh Đô cười nói: "Lão Ngưu ngoại trừ sờ ra một vài món đồ ly kỳ cổ quái, thì lúc nào chả sờ phải thứ tốt."
"Ngươi biết cái gì!" Vương Vũ trợn mắt nhìn Minh Đô một cát, sau đó vặn con hổ máy.
Nhìn màn hình của con hổ máy chuyển động, tim mọi người đều sắp nhảy lên tới cổ họng, cuối cùng con hổ máy ngừng lại, NPC ôn hòa nói: [Nhiệm vụ cấp S: Đi sâu vào rừng rậm Lạc Nhật, đánh chết Thú vương "Đế Tuấn".]
Hệ thống gợi ý: [Bạn kích hoạt nhiệm vụ thí luyện chiến đội "Thú vương Đế Tuấn" cấp bậc S, nhận hay không nhận? Gợi ý: Vì là nhiệm vụ thí luyện cấp S, nên một khi từ bỏ thì trong vòng 48 giờ tới sẽ không thể nhận nhiệm vụ khác.]
"..."
Nghe xong lời NPC nói... tất cả mọi người trong đại sảnh hành chính đều trở nên yên tĩnh hẳn, chúng người chơi đều rất muốn cười nhưng phải nín lại, không dám lên tiếng. Đáng lắm, ai bảo các ngươi làm màu, rút ngẫu nhiên trúng giải thưởng lớn rồi đó.
"Đờ mờ, lão Ngưu, ngươi là đồ vô dụng! Sao lúc gặp BOSS ngươi không phát huy khả năng này của ngươi hả!" Minh Đô tức muốn chết. Nhiệm vụ cấp S tuy mỗi ngày đều được treo ở đại sảnh hành chính, nhưng tỷ lệ ngẫu nhiên vô cùng vô cùng nhỏ, hoàn toàn không thua gì bóng hai màu. Mở trò chơi lâu như vậy, nhiệm vụ cấp A, cấp B đều từng có người rút phải, chỉ chưa từng thấy đội ngũ nào rút phải nhiệm vụ cấp S. Vương Vũ thì hay rồi, lần đầu tiên làm việc ấy, lại rút ngay phải nhiệm vụ cấp S.
"Bớt nói nhảm đi, hiện tại ta chính là đội trưởng, ngươi dám không phục ta đánh chết ngươi!" Vương Vũ đen mặt nói.
"Ầy!"
Vương Vũ không thèm quan tâm tới Minh Đô đang khóc trời đập đất, quay đầu qua hỏi Vô Kỵ: "Nhiệm vụ thí luyện cấp S rất khó?"
"Không đơn giản, thời điểm chúng ta thành lập công hội rút phải nhiệm vụ cấp B, suýt chút nữa cả đoàn bị diệt." Vô Kỵ nói.
"Nhiệm vụ loại này có phần thưởng đặc biệt theo cấp bậc hay không?"
"Không có." Vô Kỵ lắc đầu.
"... Thú vị đấy." Vương Vũ vô cùng hứng thú gật đầu, sau đó lại hỏi ý kiến Vô Kỵ: "Vậy ngươi bảo chúng ta có nên nhận nó hay không?"
"Tùy ngươi thôi, báo danh thi đấu lôi đài chắc sẽ mở ra trong vòng hai ngày tới, qua thôn này có lẽ sẽ không còn cơ hội nữa. Dù sao chúng ta chỉ thích đi ném đá sau lưng, không có hứng thú quá lớn đối với mấy trận đấu quang minh chính đại này." Vô Kỵ không biết xấu hổ, nói tới thản nhiên.
"Các ngươi thì sao?" Vương Vũ lại hỏi những người khác. Vương Vũ quả thật rất thích khiêu chiến bản thân, nhưng lúc này dù sao cũng phải biểu quyết dân chủ một chút.
"Nếu không đồng ý sẽ bị ngươi đánh chết sao?" Ký Ngạo thật cẩn thận hỏi.
"Sẽ." Vương Vũ gật đầu.
"Vậy ta đồng ý!"
"Ta đây cũng đồng ý!"
Vương Vũ mở biểu quyết "dân chủ", mọi người đều tỏ vẻ đồng ý thử một lần.
Sau toàn bộ phiếu được thông qua, Vương Vũ nhấn xác nhận.
Hệ thống gợi ý: [Bạn nhận được nhiệm vụ thí luyện chiến đội "Thú vương Đế Tuấn" cấp S, đánh chết Thú vương Đế Tuấn 0/1.]
Bối cảnh nhiệm vụ: Thành Dư Huy là nơi Thần Thú Thái Dương thượng cổ Đế Tuấn ngã xuống, Thú vương Đế Tuấn có huyết mạch thần thú, tự thành lập thế lực trong rừng rậm Lạc Nhật, uy hiếp nghiêm trọng tới sự an toàn của thành Dư Huy. Để chứng minh thực lực của mình, bạn nên làm một chút cống hiến cho thành Dư Huy đi.]
[Gợi ý nhiệm vụ: Nhớ mang thêm chút hoa quả.]
Từ bỏ nhiệm vụ: -200 vinh dự thành Dư Huy, -500 danh vọng.
"Chà chà, huyết mạch thần thú thượng cổ!" Mọi người chậc lưỡi liên tục. Trong trò chơi, tệ nhất là chọc phải mấy tên có chữ Thần, hoặc chữ Cổ.
Nhìn giới thiệu nhân vật xong, mọi người không khỏi nghĩ tới BOSS côn trùng đào đất gặp phải trong phụ bản trận doanh kia.
Cự thú thượng cổ đã mạnh khiến người ta giận sôi gan rồi, huống chi là thần thú thượng cổ? Cho dù chỉ là có huyết mạch, vậy cũng tuyệt đối không dễ chọc.
Nhìn thấy Vương Vũ thật sự nhận nhiệm vụ, toàn bộ người chơi trong đại sảnh hành chính lập tức chuyển từ vui sướng khi người khác gặp họa biến thành kính nể.
Biết rõ là nhiệm vụ cấp độ S, mà còn thản nhiên tiếp nhận như vậy, không hổ là người từng đơn thương độc mã tàn sát Liên Minh Huyết Sắc. Phần tự tin này đã khiến tất cả người chơi chùn bước.
"Đậu xanh, chúng ta thật sự phải làm sao?" Đến giờ Minh Đô vẫn không thể tin được bản thân đã thật sự nhận nhiệm vụ.
Vô Kỵ nói: "Nói nhảm, từ bỏ nhiệm vụ bị -200 vinh dự thành chính, ngươi còn muốn lăn lộn giang hồ nữa sao?"
Vinh dự thành chính cũng không dễ cày, cho dù là loại người không thiếu vinh dự thành chính như Toàn Chân Giáo, nếu thật sự bị -200 điểm vinh dự thì sẽ trở lại đêm trước giải phóng ngay lập tức.
Ra khỏi đại sảnh hành chính, Vương Vũ mang theo đội ngũ chuẩn bị đi ra ngoài thành. Lúc này Bao Tam lại nói: "Chúng ta còn chưa mua hoa quả đâu."
"Mua hoa quả?" Vương Vũ sửng sốt: "Mua hoa quả làm gì?"
"Không phải gợi ý nhiệm vụ có viết sao, nên mua hoa quả đó." Bao Tam mở gợi ý nhiệm vụ ra cho mọi người xem. Không hổ là người làm nghiên cứu, làm việc quả thật cẩn thận.
"..." Nhìn thấy gợi ý Bao Tam đưa, mọi người lập tức mơ hồ. Mẹ nó, nếu nhiệm vụ đã gợi ý là mua hoa quả, thì nhất định phải mua hoa quả. Nhưng mọi người chơi trò chơi một thời gian dài như vậy, chỉ nghe nói bán rượu bán cơm, chứ từng nghe nói trong trò chơi này còn có chỗ bán hoa quả.
"Để ta đi hỏi một chút." Vương Vũ nhắn lại một câu, mở khung Bạn Tốt ra, gửi một loạt tin nhắn: "Ai biết nơi nào bán hoa quả không?"
Sau khi tin nhắn gửi đi, đa số đều trả lời lại là : "Không biết."
Một vài người còn hỏi ngược lại: "Trò chơi này còn có chỗ bán hoa quả nữa à?"
Một vài người thì bực bội nhắn lại: "Đờ mờ.... gửi tin nhắn cho ông đây làm gì!"
Mục Tử Tiên hỏi lại: "Sao vậy? Anh muốn ăn trái cây hả? Trong nhà em vừa mới mua táo đấy..."
"Anh đang làm nhiệm vụ..." Vương Vũ lau mồ hôi, thời điểm quan trọng không có một ai đáng tin cậy cả.
Trong lúc Vương Vũ còn đang buồn bực, khung tin nhắn lại nhấp nháy sáng.
Vương Vũ mở ra thì thấy là cô bé Mạn Châu Sa Hoa.
"Góc chỗ cửa thành phía Tây có một quầy bán hoa quả, bán đủ loại hoa quả. Ngươi thích ăn loại nào?" Mạn Châu Sa Hoa hỏi.
"Ta thích... Ây dà không liên quan, tọa độ quầy hoa quả là bao nhiêu?" Vương Vũ hỏi.
"Tọa độ đây."
"Cảm ơn." Vương Vũ đáp lại, sau đó nói với đám người Toàn Chân Giáo: "Ở cửa thành phía Tây."
Nói xong, Vương Vũ mang theo một đống người đi tới tọa độ mà Mạn Châu Sa Hoa cho. Sau khi rẽ cong rẽ quẹo, mọi người rốt cuộc tìm thấy cái quầy hoa quả mà Mạn Châu Sa Hoa nói đến trong một góc vô cùng không sáng sủa.