Trang 368# 1
Chương 736: Một đám ô hợp
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Đoạn đường từ ngõ hẻm tới tòa thị chính chỉ có trăm mét, hai người nhanh chóng đi tới đại sảnh hành chính.
Khoảng thời gian buổi chiều này đúng là thời điểm ít người chơi nhất, cho nên trong đại sảnh hành chính cũng không có nhiều người, Vương Vũ và Vô Kỵ lập tức đi tới trước mặt NPC, đưa đầu Thú Vương Đế Tuấn ra.
NPC không có trí năng sẽ có một phong thái đặc biệt của NPC không trí năng, nhìn thấy đầu của Thú vương Đế Tuấn mà không có một chút biểu cảm kinh ngạc nào, chỉ vươn tay thu lại, sau đó nói với Vương Vũ: "Mời đặt tên chiến đội của bạn..."
Xuất hiện trước mặt Vương Vũ là một khung nhập.
"Đặt tên gì đây?" Vương Vũ hỏi Vô Kỵ.
"Toàn Chân Anh Hào Đoàn được không?" Vô Kỵ nói.
Vương Vũ lắc đầu: "Tên kêu đấy nhưng không đủ lịch sự!"
"Toàn Chân Lợi Kiếm thì sao?"
"Lịch sự rồi lại không đủ kêu..."
"Vậy Lợi Kiếm Anh Hào Đoàn..." Vô Kỵ quyết tâm giữ vững ý kiến.
Vương Vũ suy nghĩ một chút rồi nói: "Quá không êm tai, các ngươi đã là một đám súc sinh rồi, không bằng chúng ta đặt tên là Hang Ổ Thiết Ngưu...."
"Mẹ!" Vô Kỵ tức giận nói: "Ta nói ngươi có thể đặt tên có văn hóa có nội hàm một chút hay không."
"Có văn hóa có nội hàm?" Vương Vũ sờ cằm hỏi: "Nói ví dụ như?"
"Chỉ cần không phải là Hang Ổ Thiết Ngưu hay là Bầy Gia Súc là được...." Vô Kỵ trả lời.
"Ừ, vậy thì dễ thôi!" Vương Vũ gật đầu, nâng tay nhập vào bốn chữ - Một Đám Ô Hợp.
NPC ôn hòa hỏi: "Bạn xác định đặt tên chiến đội mình là Một Đám Ô Hợp?"
"Xác định!"
[Chúc mừng người chơi "Thiết Ngưu" thành lập chiến đội "Một Đám Ô Hợp", hiện tại số lượng người tối đa của chiến đội là 20 người, mời nhanh chóng nhận nhiệm vụ chiến đội, mở rộng quy mô chiến đội.]
Ngay sau đó, tất cả người Toàn Chân Giáo đều nhận được thông báo dẫn tới nhiệm vụ chiến đội.
[Chiến đội "Một Đám Ô Hợp" của bạn đã được thành lập, hiện tại chiến đội có..."
"Trời trời trời! Cái này là cái quái gì thế..."
"Tên chó Vô Kỵ kia, không phải bảo ngươi đi theo tên gia súc kia sao? Vì sao lại còn đặt cái tên thối nát như vậy!"
"Tên ngốc Vô Kỵ, mau mau nhận lấy cái chết!"
"Đờ mờ các ngươi, lão Ngưu đặt tên thì liên quan gì tới ta!"
"Chúng ta đánh không lại hắn, chẳng lẽ còn đánh không lại ngươi sao?"
Nhìn thấy tên chiến đội, gần như tất cả mọi người đều kêu lên. Tuy Vương Vũ và Vô Kỵ đều là người không dễ chọc vào, nhưng mọi người vẫn tránh nặng tìm nhẹ mà lựa chọn Vô Kỵ để chửi bới.
"Đám khốn nạn các ngươi!" Vô Kỵ oán giận trả lời một câu, sau đó nhìn chằm chằm Vương Vũ nói: "Đây là cái tên ngươi nói có văn hóa có nội hàm đó sao."
Vương Vũ đắc ý nói: "Đúng vậy! Ôi chao đây còn là thành ngữ đấy, vừa đủ văn hóa lại còn điệu thấp có nội hàm. Nhất là ngụ ý, quá chuẩn với đặc tính của đám người chúng ta còn gì!"
Còn không đúng sao, đám người Toàn Chân Giáo kia đều xuất thân từ con đường không chuyên, nếu so sánh với chiến đội chuyên nghiệp nhà người ta, không phải đúng là Một Đám Ô Hợp còn gì...
"Ngươi độc! Ta phục!" Nghe Vương Vũ giải thích xong, Vô Kỵ muốn phun một búng máu, dựng thẳng ngón tay cái lên với Vương Vũ, đành chấp nhận thực tế bất đắc dĩ này.
Một Đám Ô Hợp thì Một Đám Ô Hợp thôi, dù sao chiến đội cũng thành lập rồi, cũng không thể giải tán rồi lập chiến đội khác.
"Còn chuyện gì nữa sao?" Vương Vũ hỏi Vô Kỵ.
"Hết rồi..."
"Tốt quá, không có việc gì thì ta đăng xuất đây." Vương Vũ nói xong thì chuẩn bị rời game ngay tại chỗ.
Vô Kỵ hỏi: "Giờ mới mấy giờ chứ?"
Vương Vũ cười xấu xa nói: "Chơi trò chơi phải tiết chế một chút biết không. Ta khuyên ngươi cũng nhanh chóng đăng xuất đi, nếu không đợi lát nữa đám Xuân huynh bắt được ngươi, thể nào cũng phải đánh ngươi một trận đó..."
"Móa, là do ngươi gây chuyện!" Vô Kỵ vừa muốn tức giận với Vương Vũ, thì chỗ Vương Vũ đứng đã lóe lên ánh sáng trắng, Vương Vũ biến thành không khí.
Gây chuyện xong bỏ chạy, con mẹ nó quả thực kích thích.
Buổi sáng ngày tiếp theo, vừa online Vương Vũ đã nhận được tin nhắn của Yêu Nghiệt Hoành Hành.
"Lão đại, rốt cuộc anh cũng online rồi."
Vương Vũ nhìn đồng hồ nói: "Trời vẫn còn sớm lắm đó, chú làm gì vội vã như vậy? Tìm đủ nguyên liệu rồi sao?"
Yêu Nghiệt Hoành Hành nói: "Đại bộ phận nguyên liệu đều tìm được rồi, hiện tại chỉ còn hai cái không có manh mối gì!"
"Ồ? Hai cái nào?" Vương Vũ hỏi, đồng thời trong lòng cũng thầm kinh ngạc, nhiệm vụ thu thập nguyên liệu này thật đúng là quá khó rồi. Ngay cả thương nhân lũng đoạn tất cả khu vực khai thác mỏ như Yêu Nghiệt Hoành Hành mà cũng không kiếm được.
Yêu Nghiệt Hoành Hành nói: "Thần Vẫn Chi Thạch và Thần Mộc Chi Đằng! Hai cái này không có chút manh mối nào cả, tất cả phòng làm việc trong trò chơi em đều đi nghe ngóng, không có thứ này. Đây là nguyên liệu mà BOSS cao cấp mới rơi ra."
"Vậy sao... Thế thì hai thứ còn lại tự anh đi tìm thôi..." Vương Vũ có chút tiếc nuối nói.
Ngay cả Yêu Nghiệt Hoành Hành cũng tìm không thấy, thì chỉ dựa vào một người tìm chính là nói nhảm mà thôi. Sở dĩ Vương Vũ nói vậy cũng là không muốn làm khó Yêu Nghiệt Hoành Hành.
Yêu Nghiệt Hoành Hành nói: "Vậy được rồi, trước tiên em gửi nguyên liệu qua thư cho anh, còn hai cái kia em cũng sẽ cho người để ý tìm kiếm."
"Được, làm phiền chú rồi!" Vương Vũ trả lời lại rồi tắt khung tin nhắn đi.
Không qua bao lâu, hệ thống truyền tới nhắc nhở thư tới. Vương Vũ mở thư thu nguyên liệu lại, rồi ném mười ngàn vàng trả qua cho Yêu Nghiệt Hoành Hành.
Kỳ thật Vương Vũ cũng không biết những thứ nguyên liệu hiếm có này rốt cuộc đáng giá bao nhiêu tiền, nhưng mà dựa vào dạng xui xẻo như Yêu Nghiệt Hoành Hành, giá trị chắc chắn xa xỉ. Còn chuyện mười ngàn vàng có đủ hay không thì Vương Vũ lại không lo lắng, dù sao thì dư cũng không sao mà thiếu thì bù sau...
Cất nguyên liệu xong, Vương Vũ mở kênh chiến đội mới ra, rống cổ họng lên gào: "Các ngươi đang làm cái gì vậy? Có cày phụ bản hay không?"
"Cày cái rắm! Nhiệm vụ hàng ngày của chiến đội làm chưa?" Vương Vũ vừa rống xong, Vô Kỵ lập tức oán niệm ngút trời đáp trả lại. Xem ra tên nhóc kia ngày hôm qua chắc chắn bị những người khác bắt nạt thảm rồi.
"Nhiệm vụ hàng ngày của chiến đội? Đó là cái gì?" Vương Vũ buồn bực hỏi lại một câu.
Vô Kỵ oán khí mười phần nói: "Mở giao diện chiến đội ra, lựa chọn mục nhiệm vụ hàng ngày hôm nay! Ngươi lớn như vậy rồi mà chơi trò chơi còn để người khác phải dạy..."
"À..." Vương Vũ dựa theo hướng dẫn của Vô Kỵ, nhanh chóng tìm ra mục nhiệm vụ.
Nhiệm vụ hàng ngày của chiến đội không khác lắm với nhiệm vụ hàng ngày của công hội, thuộc loại nhiệm vụ có tính cưỡng chế... Làm xong thì chiến đội có thể thăng cấp, còn không làm thì độ hoạt động sôi nổi của chiến đội sẽ giảm xuống, nếu giảm xuống một mức nhất định, chiến đội sẽ bị hạ cấp, thậm chí giải tán.
Nhiệm vụ hàng ngày của chiến đội là ngẫu nhiên, ví dụ như hiện tại, nhiệm vụ của Vô Kỵ là phải đi trung tâm hành chính nhận nhiệm vụ lính đánh thuê, có yêu cầu là trợ giúp người chơi. Nhiệm vụ của Xuân Tường là phải đi cày phụ bản thành chính trong phạm vi thành Dư Huy...
Nhiệm vụ của Vương Vũ đơn giản nhất mà cũng bẫy người nhất.... Danh vọng chiến đội.
Để nâng cao độ nổi tiếng của chiến đội, tới thành Dư Huy phát một trăm đơn tuyên truyền...
Nhiệm vụ này quả thật đủ thốn mà, dù gì Vương Vũ ở thành Dư Huy cũng là một nhân vật nổi danh, bây giờ lại đứng trên đường phát truyền đơn. Cái nhiệm vụ ác liệt này không biết là do ai nghĩ ra.
Sau khi nhìn nhiệm vụ của mình, Vương Vũ lục lọi túi quả nhiên thấy được một xấp truyền đơn ở một góc trong túi.
Mồ hôi Vương Vũ chảy ròng ròng sau gáy.
Nhiệm vụ mang tính cưỡng chế là không thể hủy bỏ, đương nhiên ngươi chơi có thể lựa chọn không làm. Chỉ là nếu trong một tháng còn chưa hoàn thành xong thì sẽ phải chịu trừng phạt. Vương Vũ là đội trưởng chiến đội, trừng phạt có vẻ nghiêm trọng hơn, người khác làm không xong cao lắm là cưỡng chế rời khỏi chiến đội. Còn nếu Vương Vũ làm không xong, chiến đội sẽ bị giải tán ngay lập tức.
"Đây là số mệnh rồi... Xem ra không tránh được." Vương Vũ kêu rên một tiếng, cầm truyền đơn đi vào phố.