Trang 369# 1
Chương 738: Hợp tác
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Đạt Tới Đỉnh Cao dễ tính, không thèm quan tâm tới cái thanh danh ngu ngốc dọa người kinh sợ của bản thân, thấy Vô Kỵ hỏi như vậy còn có chút tự hào nói: "Đúng vậy, chính là Đạt Tới Đỉnh Cao đó đấy!" Ha ha ha, cảm giác về sự ưu việt chính là đây.
"Chậc chậc..." Nghe thấy Đạt Tới Đỉnh Cao nói vậy... mấy tên gia súc khác của Toàn Chân Giáo lập tức bày ra biểu cảm giống hệt Vô Kỵ, ánh mắt chằm chằm lộ rõ vẻ tham lam.
Đây chính là dê béo chân chính đó, nếu tên này thật sự là Đạt Tới Đỉnh Cao kia... vậy thì chỉ cần thịt hắn ta để rơi đại một kiện trang bị nào đó là đã buôn bán lời rồi.
Đối với ánh mắt như vậy của đám người Toàn Chân Giáo, Đạt Tới Đỉnh Cao cũng đã nhìn nhiều thành quen không thể trách cứ, không chỉ không hề sợ hãi, mà còn vô cùng bình tĩnh nói: "Đừng nhìn ta như vậy, không thấy trên người ta hiện tại không mặc trang bị gì sao? Hơn nữa, ta tới tìm các ngươi là để hợp tác với các ngươi. Các ngươi giết ta rồi thì không chiếm được cái gì nữa đâu nha."
"Ồ..." Mọi người nghe vậy, không khỏi liếc nhìn Đạt Tới Đỉnh Cao đánh giá lại. Tên nhóc này thật sự là không mặc bao nhiêu trang bị, xem ra kinh nghiệm bị giết người cướp của của hắn ta cũng không ít hơn kinh nghiệm giết người cướp của của Toàn Chân Giáo là bao.
Trên người không mặc trang bị theo, hoàn toàn là không cho Toàn Chân Giáo có cơ hội giết người cướp của, sau đó lại nói rõ ý đồ càng làm cho người Toàn Chân Giáo bỏ qua mọi ý niệm tà ác trong đầu.
Dù sao giết Đạt Tới Đỉnh Cao một lần tối đa cũng chỉ rơi một kiện trang bị, còn nếu hợp tác với Đạt Tới Đỉnh Cao thì... có cơ hội lấy được nhiều lợi ích hơn nữa. Đừng nói đám người còn khôn hơn cả khỉ như Toàn Chân Giáo, cho dù là những người khác, chỉ cần không bị ngu thì đều biết cân nhắc lợi hại.
Vô Kỵ đứng bên cạnh nghe vậy thì lại sờ sờ mũi ý tứ sâu xa nhìn qua, đã có một cái nhìn khác xưa đối với người nổi danh hèn nhát trong truyền thuyết này.
Tuy rằng ai cũng nói Đạt Tới Đỉnh Cao là một đồ hèn nhát, nhưng dựa vào lời nói hành động của hắn ta, thì Vô Kỵ không cảm giác có một chút e sợ nào, ngược lại trong từng hành động của hắn ta đều tràn ngập tự tin. Loại tự tin này không thể ngụy trang giả vờ mà thành, chỉ có người có nội tâm đủ mạnh mẽ mới có được loại khí chất này.
Vô Kỵ cũng là người có loại nội tâm mạnh mẽ như vậy, nên vô cùng nhạy cảm với loại người chơi cùng loại.
Đừng thấy Đạt Tới Đỉnh Cao mới chỉ nói mấy câu, nhưng mỗi câu nói của hắn ta đều nói thẳng vào trọng điểm, tức là vừa biểu lộ thân phận mà vừa khiến cho người khác không dám động đến hắn ta, bởi vậy có thể thấy được đầu óc người này vô cùng tốt.
Đương nhiên, cái này cũng hợp tình hợp lý, Đạt Tới Đỉnh Cao chính là một đại gia hào phóng vào chiếm đóng trò chơi, nếu không có đầu óc mà chỉ dựa vào cái tính cách gặp người là bỏ chạy của hắn ta, thì chiếm đóng cái rắm ấy.
"Hợp tác? Chúng ta đạo bất đồng, có cái gì đâu mà hợp tác?" Vô Kỵ cười lạnh hỏi Đạt Tới Đỉnh Cao.
Đối với loại đối thủ có IQ cao như vậy, Vô Kỵ luôn luôn đề cao cảnh giác.
"Ha Ha Ha!" Đạt Tới Đỉnh Cao cười cười nói: "Gần đây ta đang lên kế hoạch hoàn thành một nhiệm vụ khó khăn, mục tiêu cuối cùng của nhiệm vụ chắc là ở thành Dư Huy của các ngươi. Mọi người đều biết, con người của ta không am hiểu chiến đấu, mà ta lại nghe vị huynh đệ kia của các ngươi nói, Toàn Chân Giáo của các ngươi là chiến đội tốt nhất tại thành Dư Huy, cho nên ta đến xem thử..."
Đạt Tới Đỉnh Cao nói xong lại nhìn về phía Vô Kỵ: "Vô Kỵ lão đại đề phòng như vậy, chẳng lẽ là đang sợ sao?"
"Ha, Vô Kỵ, hắn ta nói ngươi đang sợ kìa, ây dô ngươi có thể nhịn được sao?"
Đám người Toàn Chân Giáo kia đều là đám người thọc gậy bánh xe chuyên nghiệp, nhìn thấy Vô Kỵ bị một tên nổi danh hèn nhát nói là đang sợ hãi, thì một đám người đều vui sướng khi người gặp họa, bắt đầu ba phải.
Vô Kỵ cũng không hề tức giận, mà cười tủm tỉm nói: "Đỉnh Cao lão huynh, tất cả mọi người đều là người hiểu chuyện, cũng đừng dùng mấy cái loại như phép khích tướng gì đó. Phép khích tướng thấp kém như vậy, chỉ có đồ ngu mới có thể mắc mưu thôi."
Nói xong, Vô Kỵ quay đầu nhìn mấy người Ký Ngạo và Minh Đô đang vui mừng phía sau.
Mấy người đó lại dựng ngón giữa với Vô Kỵ: " Ngươi mới là đồ ngu! Ngu mẹ ngươi."
"Ha ha ha..." Đạt Tới Đỉnh Cao nhìn mấy người Toàn Chân Giáo đùa giỡn thì cười nói: "Vậy ta đây cứ việc nói thẳng nhé, đó là một phụ bản ẩn, ta cần lấy được một đạo cụ đặc thù trong đó. Thù lao thì chắc chắn khiến các ngươi vừa lòng, nếu đồng ý thì ta lập tức chia sẻ nhiệm vụ cho các ngươi."
"Ngươi muốn lấy đạo cụ gì vậy?" Vương Vũ vẫn luôn đứng đằng sau Đạt Tới Đỉnh Cao không nói gì đột nhiên hỏi.
Đạt Tới Đỉnh Cao lắc lắc đầu nói: "Không biết, nhưng đạo cụ này là do thủ vệ của BOSS rơi ra, cho nên ta nghĩ cần các ngươi hỗ trợ dẫn dắt BOSS rời đi."
"Dẫn BOSS? Quá phiền toái rồi..." Vương Vũ nói.
"Chuyện này không cần lo lắng, đến lúc đó ta sẽ dựa vào địa hình chỗ đó, thiết kế cho các ngươi một con đường an toàn tuyệt đối, để các ngươi dẫn BOSS đi..."
"Ý của ta không phải vậy..."
Đạt Tới Đỉnh Cao đang nói, Vương Vũ lại ngắt lời hắn ta nói: "Ý của ta là, trực tiếp làm thịt BOSS là xong rồi, vì sao lại phải vòng vòng quẹo quẹo nhiều như vậy."
"Chuyện này..." Đạt Tới Đỉnh Cao liếc nhìn Vương Vũ một cái, sau đó lắc đầu cười nói: "Không không không, ngươi không hiểu ý của ta. Con BOSS kia không phải là thứ chúng ta có thể đối phó được, nếu không chỉ riêng việc dẫn dắt BOSS rời đi thôi, thì ta cũng không phải tới thỉnh các cao thủ như mấy người."
"Thật sao?" Vương Vũ hoài nghi hỏi.
Đạt Tới Đỉnh Cao nói: "Đương nhiên, BOSS của cái nhiệm vụ trước nhiêm vụ này đã có thể diệt chết rất nhiều đoàn đội."
Nhiệm vụ của Đạt Tới Đỉnh Cao hẳn là thuộc loại nhiệm vụ chuỗi, dựa theo thực lực của BOSS tiến hành theo nguyên tắc chất lượng, BOSS nhiệm vụ phía trước đã biến thái như thế, BOSS cuối cùng đương nhiên phải vô cùng mạnh mẽ.
Trước đó Đạt Tới Đỉnh Cao cũng đã mời vài đoàn đội đều là đội mạnh nổi tiếng, trong mắt Đạt Tới Đỉnh Cao, trình độ của đám người Toàn Chân Giáo cũng chỉ ngang ngửa với những đoàn đội này mà thôi.
Mấy cái loại chuyện đánh BOSS có lẽ không có đất diễn, nhưng mà dẫn BOSS thì có lẽ vẫn dư sức có thừa.
Vô Kỵ nói: "Nếu BOSS mạnh như vậy, ta cảm thấy chúng ta cần phải xem xét trước thù lao một chút."
"Đó là đương nhiên!" Hợp tác cùng người thông minh quả thực sảng khoái, phía Vô Kỵ vừa nói xong, Đạt Tới Đỉnh Cao lập tức lấy ra một đống gì đó lòe lòe tỏa sáng đặt lên trên bàn.
Đám dế nhũi Toàn Chân Giáo nhìn thấy đồ để trên bàn ánh mắt đều không chớp.
"Thế mà lại là "Thuật Đàn Lôi"." Minh Đô nhào tới ôm lấy một bản sách kỹ năng, hoảng sợ la lên.
Uy lực của cái kỹ năng thuật Đàn Lôi này vẫn chưa được tính là mạnh trên thanh kỹ năng của Pháp sư, nhưng mà kỹ năng này lại vô cùng quan trọng đối với Pháp sư hệ lôi. Vì kỹ năng này là kỹ năng đứng trước kỹ năng Lôi Quang Tạc, mà Lôi Quang Tạc lại là chiêu đứng trước chiêu pháp cuối cùng to lớn của Lôi Đình Vạn Quân.
Vì đặc tính đó, Thuật Đàn Lôi có thể nói là hàng hot trong giới pháp sư hệ lôi, nhưng số lượng của kỹ năng này rất thấp, cho tới giờ, Minh Đô mới chỉ từng thấy một người học được cái kỹ năng này, chính là Thủy Hạ Khán Ngư.
"Má ơi, là "Phòng Ngự Tuyệt Đối"...." Doãn Lão Nhị cũng lôi ra một quyển sách nhìn tới trợn mắt há miệng.
Phòng ngự Tuyệt Đối có thể cung cấp cho người chơi Chiến sĩ khiên thuẫn trạng thái vô địch trong khoảng thời gian ngắn, cũng là loại kỹ năng không tính là quá mạnh nhưng rất hiếm có.
Tất cả sách kỹ năng và trang bị trên bàn hiện tại ngoài hai bản kỹ năng kia ra, thì những thứ khác đều có cùng một đặc tính, rất là hiếm có...
Có thể có được nhiều vật hiếm có như vậy, quả nhiên là người hào phóng chiếm đóng game danh bất hư truyền.
"Chúng ta ôm hết đống này rồi bỏ chạy thì sao?" Minh Đô nhỏ giọng nói trong kênh công hội.
Ký Ngạo nói: "Vậy thì không được quang minh chính đại? Quá không có hàm lượng kỹ thuật..."
"Nếu không thì bảo lão Ngưu ấn chặt hắn ta, ta lên ăn trộm thì sao?" Danh Kiếm Đạo Tuyết thấy được một người giấu nhiều đồ tốt hơn mình, trong lòng cũng hiện lên một vài ý niệm quái dị.