Trang 380# 2
Chương 761: Nửa bước Băng Quyền
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Vốn dĩ khi ở trên không trung người chơi đã không hành động được linh hoạt bằng ở dưới đất, lại cộng thêm tình thế cấp bách, Vương Vũ nhảy quá gấp gáp, thành ra tạo cơ hội cho ánh sáng xanh trong mắt Bách Thảo Hoa Tiên chiếu thẳng lên người hắn không sai một ly.
“Ai da?” Sau khi bị ánh sáng xanh chiếu trúng, lượng máu của Vương Vũ không giảm đi một chút nào, hắn khá bất ngờ, vừa định giơ chân nhảy sang chỗ khác để trốn, ai ngờ vừa mới giương tay chân ra được một nửa thì cả người đã cứng đơ lại như bị ai đó dùng dây thừng trói chặt.
Vương Vũ không kịp đề phòng lại bị trói bất thình lình như vậy, hắn lập tức mất thăng bằng ngã từ trên trời xuống theo tư thế chó gặm bùn, bấy giờ Vương Vũ mới phát hiện ra hai tay hai chân của hắn đã có thêm một cái xiềng xích màu xanh thoắt ẩn thoắt hiện.
Xiềng Xích Hoa Ngữ: Hoa Ngữ Giả sử dụng linh hồn mạnh mẽ của mình trói buộc người chơi, hiệu quả này liên kết với linh hồn người sử dụng, không có hạn chế thời gian.
“Ông nội mi!” Sau khi nhìn thấy trạng thái trên người mình, Vương Vũ không kiềm chế được chửi một câu, con BOSS này tâm địa quá đen tối, Vương Vũ bị ngã thành như vậy, sau này chắc chắn sẽ bị đám cẩu Toàn Chân Giáo đem ra làm trò cười.
Có điều khi cả đám Toàn Chân Giáo nhìn thấy hiệu quả trên người Vương Vũ cũng không ai lên tiếng giễu cợt cả, mà cả đám chỉ thấy kinh ngạc.
Những người khác bị định thân, chung quy hiệu quả kỹ năng cũng sẽ có thời gian hạn chế, còn xiềng xích này của Vương Vũ lại được liên kết với linh hồn người sử dụng, há chẳng phải nói chỉ khi nào Bách Thảo Hoa Tiên bị giết chết thì hiệu quả kỹ năng mới được giải trừ thôi ư? Má nó, cũng quá âm hiểm mà.
Tuy rằng Xiềng Xích Hoa Ngữ không phải là kỹ năng định thân, hiện giờ Vương Vũ vẫn có thể cử động chầm chậm, nhưng Võ sư là một nghề nghiệp thiên về phương diện linh hoạt, nếu phải đeo thêm một cái xiềng xích như thế, Võ sư sẽ lập tức biến thành một cái cọc gỗ, thế thì còn chơi bời gì nữa.
Ngay lúc mọi người đang vô cùng hoảng loạn về tình tiết phát triển đến mức này, Bách Thảo Hoa Tiên lại kêu lên đầy vẻ kiêu ngạo: “Võ học gia đê tiện, ngươi trốn nữa đi, ta nói rồi, ngươi sẽ phải trả giá cho hành vi của mình, ta sẽ khiến người bị trói buộc vĩnh viễn!”
“Ha ha!” Vương Vũ cười khẽ: “Khẩu khí thật không nhỏ, ngươi có khả năng này ư?”
Bách Thảo Hoa Tiên cười nói: “Ha ha, ngươi có biết hay không, xiềng xích trên người ngươi là lời nguyền ta dùng linh hồn mình đánh ra, chỉ cần ta còn ở đây, nó sẽ quấn lấy ngươi mãi mãi.”
“Má nó, nguyền rủa vĩnh viễn?”
Mấy người Vô Kỵ nghe thế lại quay sang nhìn hiệu quả xiềng xích trên người Vương Vũ, mặt cả đám lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Hiển nhiên Bách Thảo Hoa Tiên đã hận chết Vương Vũ, một kỹ năng ác độc như thế cũng dám dùng.
Phải biết rằng, kỹ năng Xiềng Xích Hoa Ngữ này liên kết với linh hồn của Bách Thảo Hoa Tiên, chỉ cần Bách Thảo Hoa Tiên còn sống, không cần biết Vương Vũ đã chết bao nhiêu lần, liên kết linh hồn sẽ không bị giải trừ, cũng có nghĩa chỉ cần hôm nay không giết được Bách Thảo Hoa Tiên, sau này cả đời Vương Vũ sẽ phải mang theo xiềng xích mà sống.
Nhưng hiện giờ Vương Vũ đã như thế, đừng nói là đánh BOSS, muốn tự do hoạt động cũng khó, còn đòi đánh BOSS? Đây không phải là người si nói mộng thì là gì?
Nghĩ tới dáng vẻ sau này của Vương Vũ, cả đám thầm thở dài cho hắn, giờ thì hay rồi, sau này chơi game cũng y hệt bị lưu đày, mẹ nó thế thì còn vui thú gì nữa.
“Ồ? Thế sao?” Nghe Bách Thảo Hoa Tiên nói vậy, Vương Vũ hơi ngẩn ra nói: “Tinh Linh cao quý cũng làm trò này?”
“Hừ!” Bách Thảo Hoa Tiên cười lạnh nói: “Ta đã bị thần thụ vứt bỏ từ lâu, hiện giờ ta là ác ma…”
“À, ra thế…” Vương Vũ đưa hai tay ra sau gãi gãi đầu, sau đó hô lên với đám người Vô Kỵ phía dưới chân Bách Thảo Hoa Tiên: “Nói cho ta biết nguyền rủa này có cách nào giải trừ không?”
Không đợi Vô Kỵ trả lời, Bách Thảo Hoa Tiên đã giành trước, nói: “Cách giải trừ nguyền rủa đương nhiên là giết ta.”
“Chỉ cần giết ngươi là được à?” Vương Vũ cười khẽ, nói: “Biện pháp này thật là đơn giản.”
“????!!!!”
“Đơn giản?”
“Hắn ta điên rồi sao?”
Nghe Vương Vũ nói thế, Vô Kỵ và Linh Lung Mộng nhất thời ngẩn ngơ, đến cả Dương Na cũng tỏ ra rất kinh ngạc.
Thứ Vương Vũ phải đối mặt là một con BOSS Ám Kim cấp bậc Sử Thi, không có mấy chục người chơi lành lặn tay chân chắc chắn không thể bắt được, hiện giờ Vương Vũ bị trói chặt như thế còn dám nói câu này, má nó tên này học được bản lĩnh chém gió từ bao giờ thế?
Nhưng đúng vào lúc này, cả đám bỗng thấy Vương Vũ bình tĩnh rút một đôi găng tay màu đỏ rực từ trong túi ra.
“Ý? Kia chẳng phải là Giáp Tay Liệt Diễm ư? Sao lúc này lão Ngưu lại nhớ ra dùng vũ khí nhỉ.” Vô Kỵ nhìn thấy găng tay trong tay Vương Vũ bèn kinh ngạc thốt lên.
Đôi găng tay này là do Vô Kỵ đưa cho Vương Vũ, lúc đầu vì găng tay sẽ làm giảm tốc độ nên Vương Vũ cho rằng nó là rác rưởi, sao bây giờ lại móc ra dùng nhỉ.
Thuộc tính của Giáp Tay Liệt Diễm kia Vô Kỵ vẫn còn nhớ rất rõ, với trạng thái hiện giờ của Vương Vũ lại còn bị giảm tốc nữa, rõ ràng là đổ dầu vào lửa.
“Hừ, kẻ nhanh mồm dẻo miệng, ngươi đi chết đi!”
Nhìn thấy Vương Vũ móc Giáp Tay Liệt Diễm ra, Bách Thảo Hoa Tiên cau mày lại, nàng ta phất tay trái lên, một làn khói độc màu xanh bộc phát trên đầu Vương Vũ.
Vương Vũ lăn một vòng trên đất để né tránh khói độc, chỉ cách Bách Thảo Hoa Tiên gần mười mét, đồng thời Vương Vũ cũng đã trang bị kịp Giáp Tay Liệt Diễm vào tay.
“Còn trốn!” Bách Thảo Hoa Tiên giơ chân lên, cỏ dại trên mặt đất bắt đầu sinh trưởng điên cuồng, Vương Vũ kích hoạt khinh công, bật người nhảy lên, một thoáng đã tới trước mặt Bách Thảo Hoa Tiên.
“Ngươi!!” Nhìn thấy Vương Vũ bỗng nhiên xuất hiện ở cự ly gần mình như thế, Bách Thảo Hoa Tiên kinh hãi, tay ngọc vội vung, hai con dao găm màu bích lục xuất hiện trong tay.
Do Bách Thảo Hoa Tiên đã hấp thu Thanh Nghị Độc Vệ, bởi vậy hiện giờ Bách Thảo Hoa Tiên không những có được kỹ năng ma pháp hệ Thực Vật, mà còn có được năng lực cận chiến của Thích khách.
Dao găm trong tay Bách Thảo Hoa Tiên lúc này cũng có năm phần tương tự gai nhọn của Thanh Nghị Độc Vệ, không cần nói cũng biết có kịch độc cực mạnh, cho dù không phải là vừa dính sẽ chết, nhưng bị thọc một dao cũng rất khó chịu.
Sau khi Bách Thảo Hoa Tiên móc dao găm ra, nàng ta không nói hai lần trực tiếp thọc về phía Vương Vũ.
Khóe miệng Vương Vũ khẽ nhếch lên, chân phải đạp nửa bước về phía trước bên phải, chân trái theo sát nửa bước sau, cả người thoáng cái đã xuất hiện bên cạnh Bách Thảo Hoa Tiên, sau đó tay trái của Vương Vũ túm lấy cổ tay của Bách Thảo Hoa Tiên, tay phải nắm lại thành quyền đập thẳng lên cánh tay nàng ta.
“Ầm!”
Cú đấm cực mạnh mang theo ánh lửa của Vương Vũ nện thẳng lên khuỷu tay Bách Thảo Hoa Tiên.
-17.444
Ánh lửa sáng lên, trên đầu Bách Thảo Hoa Tiên bay lên một con số sát thương cực lớn, đồng thời Vương Vũ rất may mắn đánh ra được hiệu quả Bỏng Cháy, gương mặt Bách Thảo Hoa Tiên biến thành màu đỏ rực, lượng máu giảm xuống từng nghìn từng nghìn một.
“Ý? Lão Ngưu định cứng đối cứng với BOSS ư?”
Nhìn thấy một màn này, Vô Kỵ kinh ngạc thốt lên.
Người của Toàn Chân Giáo đều biết phương thức chiến đấu của Vương Vũ, trước giờ luôn có hàm lượng kỹ thuật cực cao, tuyệt đối sẽ không lấy cứng đối cứng với đối thủ mạnh mẽ, nhưng một đấm vừa nãy không thể coi là kỹ xảo, cũng không được coi là kết hợp đại chiêu, mà lại vô cùng bình thường, không hề có chút hoa mỹ nào, y hệt người mới chơi vừa ra khỏi nhà tranh đi bổ quái, đây hiển nhiên không phải là phong cách của Vương Vũ.
“Đi chết đi, tên vô sỉ!”
Bách Thảo Hoa Tiên bị Vương Vũ đánh trúng xong giá trị cừu hận lúc này đã lên tới đỉnh điểm, nàng ta gào thét, cánh tay hóa thành một con dao quét ngang về phía ngực Vương Vũ.
Vương Vũ lại đạp nửa bước về phía trước bên phải, chân trái theo sát nửa bước sau, hai tay vươn ra không một chút kỹ xảo, một tay túm lấy cổ tay của Bách Thảo Hoa Tiên, tay còn lại nện thẳng vào khuỷu tay của nàng ta.
Dương Na khẽ nheo mắt lại, kinh ngạc thốt lên: “Đây là… Nửa Bước Băng Quyền!”