Trang 394# 1
Chương 788: Quan điểm môn phái.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Bên này Vương Vũ vừa kéo ghế ngồi xuống, đột nhiên hắn lại cảm giác được mấy luồng sát khí ập đến, mặc dù không có khí thế mãnh liệt như sát khí vừa rồi của ba lão già kia, thế nhưng sát khí này lại có cảm giác nặng hơn.
“??” Vương Vũ nhìn theo hướng hướng phát ra sát khí với vẻ nghi hoặc, hắn chỉ thấy một cô gái vô cùng xinh đẹp đang nhìn chằm chằm hắn, bên cạnh cô gái còn có mấy thằng nhóc, trong ánh mắt bọn chúng cũng tràn ngập sự thù địch.
“Cô gái này là ai vậy? Cô ta không hoan nghênh ta cho lắm?” Vương Vũ nhỏ giọng hỏi Vương Phi.
“Lý Ngọc Kiệt!” Vương Phi đáp.
“Con mẹ nó!” Vương Vũ thầm mắng một tiếng, suýt chút nữa hắn té lăn ra đất.
Lý Ngọc Kiệt là cháu gái trưởng của nhà họ Lý, cũng là một truyền nhân có thiên phú cao nhất trong gia tộc, cô ta không chỉ có võ công cực cao, mà vóc người còn xinh đẹp, là một trong những cô gái trong giới võ thuật được các chàng trai hoan nghênh nhất, không biết bao nhiêu đệ tử thế gia thiếu chủ võ lâm đều là người theo đuổi cô ta.
Càng làm cho Vương Vũ cảm thấy xấy hổ hơn là con nhóc này chính là mối hôn sự đầu tiên mà lúc trước lão Vương quyết định cho Vương Vũ, hơn nữa bất kể gia thế hay thiên phú, cô ta đều là môn đăng hộ đối với hắn nhất.
Một thiên chi kiêu nữ nhiều người theo đuổi cũng không kịp như vậy, thế mà ngay cả mặt mũi của cô ta Vương Vũ cũng lười phải nhìn, lại còn trực tiếp chuồn đi. Vì vậy có thể hiểu rõ tâm trạng của Lý Ngọc Kiệt lúc này, vừa thấy mặt Vương Vũ, Lý Ngọc Kiệt chỉ muốn tiến lên cho hắn hai cái tát sau đó chất vấn hắn.
Về phần mấy thằng nhóc kia, không cần nói nhất định là đệ tử thế gia theo đuổi Lý Ngọc Kiệt.
Hiện tại mấy tên này cũng chỉ có thể căm tức nhìn Vương Vũ thôi, dù sao gia thế bọn chúng không sánh bằng mà có đánh cũng đánh không lại hắn...
Hành vi của mấy người này làm cho Vương Vũ rất cảm khái, bọn chúng muốn giúp nữ thần ra tay giáo huấn hắn sao? Đều là cao phú soái, sao lại làm chuyện ti tiện như vậy chứ, thật là thế hệ sau chẳng bằng thế hệ trước mà.
Sau khi biết được thân phận của Lý Ngọc Kiệt, bây giờ tâm trạng của Vương Vũ lại giống như bị bắt gian, còn phải xấu hổ hơn mới vừa rồi nữa.
“Hi, xin chào...” Vương Vũ nhỏ giọng bắt chuyện với Lý Ngọc Kiệt bằng giọng điệu thân thiện.
“Hừ! Anh chính là Vương Vũ?” Lý Ngọc Kiệt nhìn dáng vẻ của Vương Vũ, hỏi với vẻ giễu cợt.
“Là tôi...” Vương Vũ nói: “Đối với chuyện của hai chúng ta, tôi rất...”
Bên này Vương Vũ vừa muốn nói xin lỗi, ai ngờ Lý Ngọc Kiệt cười lạnh đáp: “Hai chúng ta có thể có chuyện gì chứ? Tại sao anh phải xin lỗi tôi.”
“Ách...” Vương Vũ hơi ngơ ngác, không biết nên nói gì.
Ngay sau đó Lý Ngọc Kiệt còn nói tiếp: “Anh nhìn lại đi, bát tự đính hôn của hai chúng ta cũng chưa vứt đi, hơn nữa lúc trước tôi cũng không muốn anh đâu, đừng xem trọng bản thân mình quá!”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Vương Vũ lau mồ hôi, chỉ cần có thể hóa giải việc này thì cần quan tâm khỉ gió gì việc ai đá ai.
“Anh có ý gì?” Bộ dạng như trút được gánh nặng của Vương Vũ giống như một lần nữa đâm vào nỗi đau thầm kín của Lý đại tiểu thư, Lý Ngọc Kiệt lại tức giận nói: “Thế nào? Anh cảm thấy tôi không xứng với anh ư?”
“Không có, nếu mọi người đều thấy việc này không quan trọng, cô cũng đừng mang sát khí nặng như vậy chứ...” Vương Vũ vội vã nói.
Lý Ngọc Kiệt lạnh lùng nói: “Hừ! Anh nói đơn giản nhỉ, chuyện tình cảm bị người ta truyền đi làm trò cười cũng không phải anh!”
“Vậy bây giờ ngài muốn như thế nào?” Vương Vũ cũng không biết làm sao.
Lý Ngọc Kiệt nói: “Trước hết anh theo đuổi tôi, sau đó tôi sẽ đá bay anh, chúng ta coi như giải quyết xong xuôi!”
Tất cả những người ngồi trong bàn nghe vậy đều trợn mắt há mồm, quả nhiên Lý Ngọc Kiệt là một cô gái đặc sắc, ý tưởng kỳ lạ như vậy dù la người bình thường cũng tuyệt đối không thể nghĩ ra được.
“Nói đùa gì vậy, tôi có vợ rồi.” Vương Vũ cự tuyệt mà không cần suy nghĩ.
Vừa nghe Vương Vũ nói như vậy, đột nhiên Lý Ngọc Kiệt giận dữ chỉ vào Vương Vũ hỏi: “Ai? Anh cưới đứa con khốn nhà ai hả? Con đó cũng xứng để so với tôi ư?”
“Cô thôi đánh rắm đi!” Vương Vũ lập tức trở nên lạnh lùng khi thấy Lý Ngọc Kiệt nói năng không lễ độ.
Lời xin lỗi đó của Vương Vũ là vì trong lòng thấy hổ thẹn, thế nhưng Lý Ngọc Kiệt dám sỉ nhục Mục Tử Tiên, Vương Vũ tuyệt đối không thể nào dễ dàng tha thứ cho cô ta được, may mà Vương Vũ biết chẳng qua Lý đại tiểu thư này có thói hống hách mà thôi, thật ra cô ta cũng không ác ý, nếu không cho dù Lý Ngọc Kiệt là một cô gái thì tai to hạt dưa cũng phải đem lên mà tiếp chuyện với cô ta.
“Anh!!” Từ nhỏ đến lớn Lý Ngọc Kiệt đi đến đâu không phải giống như sao quanh vầng trăng chứ, thấy Vương Vũ nói chuyện với cô ta như vậy, ngay tức khắc muốn đứng lên ra tay.
Đúng lúc này Vương Phi vội vàng nghênh tiếp, vỗ về cô ta: “Ngọc tỷ à, cô đừng để ý đến anh ấy, anh ấy luyện võ đến mức não tàn luôn rồi, tôi cũng chưa kết hôn này, cô xem tôi có được không? Tôi sẽ yêu thương cô hơn anh ta đó.”
“Cút mau, Vương mập mạp, cậu chộn rộn cái gì chứ.” Bấy giờ vài tên nhóc khác cũng đứng lên bắt đầu oán ghét Vương Phi, con mẹ nó, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, tính nước phù sa không chảy ruộng ngoài ư? Làm gì có chuyện như vậy chứ?
“Đều cút hết ngay cho tôi!” Lý Ngọc Kiệt vung tay xua đám người Vương Phi ra, cô ta chỉ vào Vương Vũ nói: “Tôi cho anh biết nhé tên họ Vương kia, tôi là người nóng nảy hiếu thắng, anh có dám dẫn vợ anh ra đây không, tôi muốn nhìn thử xem cô ta mạnh hơn tôi chỗ nào.”
Đúng vậy, cô nàng này thật đúng là tính khí quắn quéo... Quan hệ giữa người và người rất vi diệu, không chỉ riêng việc ngươi mạnh hơn người khác nên thích ngươi, nếu vậy có khác gì động vật đâu chứ?
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên: “Có câu “Người tình trong mắt hóa Tây Thi”, nếu như người khác thích cô thì khuyết điểm gì của cô cũng có thể dễ dàng chấp nhận, nếu như người khác không thích cho dù cô có ưu tú, người khác cũng sẽ chẳng thèm quan tâm, điều này nhất định phải so cao thấp hay sao?”
Vương Vũ vội quay đầu lại đã thấy Mục Tử Tiên từ phía sau đi đến.
“Ồ, không phải em ở chung với mẹ sao? Sao lại đến đây vậy?” Vương Vũ hỏi với vẻ mặt kinh ngạc, Mục Tử Tiên thuộc về nữ quyến nhà họ Vương, dựa theo quy củ cô có ghế của mình, không ngồi chung một chỗ với khách khứa.
Mục Tử Tiên cười nói: “Em thấy bên này mấy anh náo nhiệt như vậy nên em sang đây xem sao.”
“Cô ta là ai?” Lý Ngọc Kiệt nhìn chằm chằm Vương Vũ.
“Chị dâu của tôi.” Vương Phi tranh giới thiệu.
“Cô chính là bà xã của anh ta?” Lý Ngọc Kiệt đánh giá Mục Tử Tiên từ trên xuống dưới, nói: “Cô thuộc gia tộc nào? Sao ta lại chưa từng gặp qua cô?”
Vốn dĩ thanh niên truyền thừa kiên cố trong chốn võ thuật không nhiều lắm, con gái kiên trì học võ lại càng thiếu, Lý Ngọc Kiệt là một người không chịu thua kém ai, nếu người trước mặt mạnh hơn cô ta, nhất định cô ta sẽ nhớ kỹ trong lòng.
Mục Tử Tiên trả lời đúng mực: “Tôi cũng chưa từng gặp qua cô! Tôi không môn không phái, không phải là người trong hội của các cô.”
“Ha ha!” Lý Ngọc Kiệt nghe vậy cười chế giễu: “Họ Vương kia, tôi còn tưởng rằng anh rất có mắt nhìn người, không nghĩ đến anh lại lấy một người bình thường làm vợ, thật sự không có tiền đồ mà.”
Không thể không nói rất nhiều người tập võ đều sẽ có một chút cảm giác vượt trội hơn người, trong mắt bọn họ, lấy người bình thường làm vợ cũng không khác gì lấy một con khỉ về làm vợ, chớ nói đến việc truyền võ học của gia tộc bản thân cho người đó.
Những lời của Lý Ngọc Kiệt đều thấy rõ vẻ khinh thường trong đó, ngay cả Vương Phi cũng có chút không vừa mắt.
Ánh mắt Vương Vũ lại càng lạnh lẽo, hắn muốn đáp trả, cùng lúc đó một giọng nói trầm thấp vang lên: “Ha ha, là người học võ nên tài trí hơn người hay là nhà họ Lý các người ưu tú hơn người đây? Tuổi còn nhỏ đã có quan điểm môn phái nặng như vậy, khó trách võ học truyền thừa càng ngày càng khó.”
Ngay sau đó một người trung niên ngồi sát bên cạnh xoay người lại, Vương Vũ thấy bộ dáng của người đó, nhất thời vui vẻ.
“Ngươi muốn làm gì, cũng dám lên lớp Lý đại tiểu thư sao?” Lý Ngọc Kiệt còn chưa nói gì, những kẻ theo đuổi cô ta ở bên cạnh đều đứng lên, vây quanh người trung niên, nhìn dáng vẻ bọn họ như muốn ra tay đánh người.