Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 803 - Chương 805: Chiến Đội Mãnh Cầm

Trang 402# 2

 

 

 

Chương 805: Chiến đội Mãnh Cầm
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Bà mẹ nó, đây chính là kỹ năng bị động của chiến đội sao? Tại sao trông giống đồ bỏ đi như vậy?"

Nhìn thấy kỹ năng xuất hiện thêm bên trong thanh kỹ năng, tâm trạng thắng lợi trong lòng mọi người nháy mắt phai nhạt đi.

Bình thường mà nói, kỹ năng càng biến thái, thời gian hồi chiêu càng dài mới đúng, chẳng qua chỉ là một kỹ năng hồi phục bất cứ lúc nào, thậm chí có thời gian hồi chiêu lên đến 1200 giây, mẹ nó cái này định lừa ai đây hả.

1200 giây nhưng mà dài đến 20 phút đó, cao thủ trong lúc chiến đấu, nhiều nhất cũng chỉ mấy phút đồng hồ là giải quyết xong rồi, thời gian hồi chiêu 1200 giây siêu dài rõ ràng chỉ có thể hồi phục một người, quả thật quá vô bổ, hơn nữa kỹ năng rách nát này còn có tỷ lệ hồi phục nữa cơ chứ, như vậy mà nói thì đâu chỉ yếu thôi đâu, quả thật chính là rác rưởi.

Phải biết rằng những kỹ năng chiến đội rao bán ở buổi bán đấu giá đó, kém nhất cũng là tăng cường phòng ngự cái gì đó, còn cái Đồng Tâm Hợp Lực này ngay cả rác rưởi nhất cũng không bằng.

Chơi mất nửa cái mạng lại lấy được một thứ như thế này, tâm trạng mấy người Toàn Chân Giáo không cần phải nói cũng biết.

Thấy mọi người đều có bộ dạng như vừa nuốt phải con ruồi, Durit híp mắt lại nói: "Đây là một bản kỹ năng ngụy, Đồng Tâm Hợp Lực thật sự thế nhưng không chỉ có như vậy."

Nghe thấy lời nói của Durit, mọi người mới phát hiện kỹ năng vừa nãy lấy được đằng sau có treo thêm một chữ "ngụy".

Minh Đô khó chịu nói: "Không phải chúng ta đã qua cửa rồi sao, vì sao còn muốn cắt xén phần thưởng của chúng ta."

Phần thưởng đến tay còn bị cắt xén mất một nửa, tác phong hệ thống vẫn y như trước.

"Vì trả giá và kết quả phải ngang bằng với nhau chứ anh bạn nhỏ... Gian lận có thể để các ngươi qua cửa là không sai, phần thưởng đương nhiên cũng sẽ biết dựa trả giá của ngươi để thưởng chứ." Durit nói.

"Không phải ngươi nói qua cửa bằng cách nào không liên quan đến ngươi sao?"

Durit vô liêm sỉ nói: "Đúng vậy, nhưng mà khen thưởng thế nào thì lại liên quan đến ta rồi..."

"Đéo đỡ được! Đồ đê tiện!"

Mọi người nghe thấy thế đồng loạt dựng ngón giữa với Durit, sau đó truyền tống ra khỏi Thần Điện.

Tính cách Vương Vũ cũng giống những người khác trong Toàn Chân Giáo, miễn là vui vẻ là được rồi, cũng không so đo hơn thiệt quá nhiều, tuy nhiệm vụ lần nữa chỉ nhận được một khen thưởng đồ bỏ đi, nhưng mà cuối cùng là tài sản ngoài ý muốn.

Hơn nữa, thí luyện tổng cộng có ba cửa ải, mấy người Toàn Chân Giáo dựa vào khôn vặt giảm được hơn một nửa quá trình... Nói bọn họ gian lận cũng không phải không có lý, không vì thất bại mà bị nguyền rủa đã là tốt lắm rồi, ai còn đi rối rắm chút chuyện nhỏ này chứ, dù sao hệ thống lừa gạt người chơi cũng là hành vi cực kỳ bình thường, mấy người Toàn Chân Giáo quay về thành Dư Huy đã quên chuyện bị hệ thống lừa gạt đến chín tầng mây, chẳng sót lại chút nào.

Lúc này, mấy người Toàn Chân Giáo đang nấp trong một căn phòng cách tiệm tạp hóa không xa, vây xung quanh bàn làm việc rộng lớn thảo luận chuyện thi đấu.

Vì không lâu trước đây trụ sở của Toàn Chân Giáo bị phá hủy rồi, công việc game thủ chuyên nghiệp của mấy người Lý Tuyết không có chỗ nương thân, vì vậy mới thuê một gian phòng làm việc, hôm nay trụ sở đã được xây dựng lại xong xuôi, thời hạn thuê của phòng làm việc lại chưa hết, cho nên trở thành vị trí tập hợp mới của Toàn Chân Giáo.

Bên trong phòng làm việc, Vương Vũ vẫn như cũ là bộ dáng mây nhạt gió nhẹ kia, đang chuyện trò vui vẻ với Chopper 345 bên cạnh, mấy tên gia súc Vô Kỵ Xuân Tường thì đang liều mạng khoe khoang cái gọi là tính hài hước, chọc cho mấy cô gái cười ha ha, chỉ có Danh Kiếm Đạo Tuyết đang cầm cuốn sổ ghi chép cũ nát, làm báo cáo chiến đấu.

"Bây giờ trận đấu đã kết thúc, bắt đầu từ ngày mai là thi tuyển rồi.”

“Đội ngũ dự tuyển cũng không phải tốt xấu lẫn lộn giống như trận đấu với hình thức đấu loại trực tiếp kia, lần thi tuyển này mỗi thành chính có mấy nghìn chiến đội, nhưng mà từng chiến khu nhỏ có thể thành công thông qua trận đấu, chỉ có hai mươi đội, chia đều ra mỗi thành chính chỉ còn mười đội mà thôi, điển hình cho việc trăm dặm mới tìm được một đội, cực kỳ xuất sắc.”

“Có thể từ một đường chém giết bộc lộ tài năng, cũng đều là cao thủ từng trải qua hàng trăm trận chiến, hơn nữa vì những kẻ đầu cơ trục lợi gia nhập vào những chiến đội của những công hội lớn, nên trình độ của những cao thủ trong những chiến đội này đều rất cao.”

Danh Kiếm Đạo Tuyết máy móc đọc báo cáo, phát hiện đám người hoàn toàn không để ý chút nào đến hắn ta, nhất thời giận dữ.

"Các ngươi đám tiện nhân này!" Danh Kiếm Đạo Tuyết không được để ý đến vỗ bàn một cái đứng dậy.

"..." Thấy Danh Kiếm Đạo Tuyết phát cáu, tất cả mọi người dừng nói chuyện phiếm, đưa ánh mắt nhìn sang.

Danh Kiếm Đạo Tuyết giận dữ nói: "Các ngươi đám khốn kiếp này có đang nghe ông đây nói chuyện không đấy hả?"

"Xin lắng tai nghe, xin lắng tai nghe." Minh Đô quay đầu trả lời một câu, tiếp tục hoa chân múa tay hỏi mấy cô gái: "Các cô đoán xem con tê tê nói gì nào?"

"Keng! Keng!" Danh Kiếm Đạo Tuyết rút hai con dao găm ra ném lên bàn, căm giận nhìn chằm chằm Minh Đô.

Minh Đô vội vàng xoay người ngồi xuống cười nịnh nói: "Anh trai, không cần để ý chút chuyện nhỏ nhặt này."

"Móa nó, nếu sau này các ngươi cứ như thế này, ta sẽ không làm báo cáo chiến đấu nữa!" Danh Kiếm Đạo Tuyết lớn tiếng nói.

Lúc này Bắc Minh Hữu Ngư giơ tay nói: "Đạo Tuyết, ta nghe mà..."

"Anh em tốt của ta." Danh Kiếm Đạo Tuyết nước mắt tràn trề.

"Ngươi nói lại từ đầu một lần nữa được không, ta nghe đến một nữa thì lỡ ngủ mất rồi." Bắc Minh Hữu Ngư ngượng ngùng nói.

"Cút cho ta!" Danh Kiếm Đạo Tuyết phẫn nộ xé toang cuốn sổ ghi chép trong tay.

"Được rồi được rồi... Đạo Tuyết ngươi đừng nổi giận mà, đám khốn kiếp kia vốn là như thế, không có ngày nào chịu nghiêm túc cả." Vô Kỵ thấy Danh Kiếm Đạo Tuyết nổi giận, vội vàng giảng hòa.

"Hừ!" Danh Kiếm Đạo Tuyết hừ lạnh một tiếng, không để ý đến Vô Kỵ.

"Ai..." Vô Kỵ thở dài một hơi nói: "Bây giờ họp hành cho tử tế đi, đối thủ của trận đấu tiếp theo là ai?"

Mục Tử Tiên nhìn lịch thi đấu nói: "000007 chiến đội Mãnh Cầm!"

"Chiến đội Mãnh Cầm?" Danh Kiếm Đạo Tuyết nghe thấy tên chiến đội, hơi sững sờ, không nhịn được lặp lại một câu.

"Đạo Tuyết ngươi biết sao?" Vô Kỵ lấy lòng hỏi Danh Kiếm Đạo Tuyết.

"Hừ!" Danh Kiếm Đạo Tuyết lại quay đầu đi lần nữa không thèm để ý đến Vô Kỵ.

Mà những người khác trong Toàn Chân Giáo cũng bắt đầu sợ hãi than thở: "Bà mẹ nó! 000007, số thứ tự này thật là trâu bò đó!"

"Thật sao? Có gì ghê gớm vậy? Sao ta không cảm thấy gì cả." Vương Vũ khó hiểu hỏi.

Vô Kỵ giải thích: "Đánh số là 000007, chứng minh chiến đội này ở khu thứ bảy chúng ta là chiến đội đăng ký số bảy."

Chiến đội bên trong "Trọng Sinh" đánh số cũng không khác nhiều với biển số xe trong thực tế, chiến đội thời kỳ đầu khi vẫn chưa ghi tên với số lượng lớn, đều dựa theo thời gian đăng ký để đánh số.

Ví dụ như trụ sở công hội của Toàn Chân Giáo đánh số cũng là 000001, vì trụ sở của Toàn Chân Giáo trong "Trọng Sinh" là trụ sở công hội đầu tiên.

Có điều về sau chiến đội tăng nhanh, công ty game vì muốn kiếm tiền, đem rất nhiều dãy số liền nhau, số may mắn cái gì đó đều đưa vào thương thành để bán, bừa bãi như vậy, đánh số cho chiến đội đằng sau hệ thống hoàn toàn đánh lung tung, mới có tình trạng ngày hôm nay.

Vì vậy cũng có thể nói, chiến đội Mãnh Cầm có thể lấy được số thứ tự này, không chỉ là chiến đội lâu năm, còn là đội ngũ đăng ký khá sớm, có thể ở thời kỳ đầu trò chơi thông qua nhiệm vụ thử thách chiến đội, chiến đội như vậy mặc dù không phải mạnh nhất, cũng sẽ không quá yếu.

"Vậy sao?" Vương Vũ sờ lên cằm nói: "Không biết thực lực chiến đội này thế nào nhỉ? Có phù hợp với cái tên này không."

"Nhảm nhí!" Danh Kiếm Đạo Tuyết nổi giận đùng đùng nói: "Chẳng lẽ các ngươi chơi game lâu như vậy, mà chưa có ai từng nghe thấy tên chiến đội Mãnh Cầm sao?"


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment