Trang 409# 1
Chương 818: Giết người không mất một giọt máu
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Nghe tiếng gió để phân biệt vị trí là một kỹ năng rất cao cấp trong game, đặc biệt là trong các game 3D online, khi mọi người mất đi tầm nhìn thì nhất thiết phải căn cứ vào âm thanh để phán đoán vị trí của đối thủ.
Người ta kể rằng, trong trò chơi bắn súng sớm nhất là CS, có cao thủ có thể căn cứ vào tiếng bước chân để phán đoán được khoảng cách của đối thủ, và căn cứ vào tiếng súng để đoán đối thủ đang sử dụng vũ khí gì. Thiên phú này cơ bản không khác gì so với bật hack.
Có điều cao thủ kia cũng chỉ là trong truyền thuyết mà thôi, mà để có thể nghe tiếng gió phân biệt vị trí thì cũng phải trong một khoảng cách nhất định mới được. Phong Quyển Vân Tàn cách Xuân Tường một khoảng vừa tròn ba mươi mét, khoảng cách này cho dù có là Vương Vũ cũng không thể nào dựa vào tiếng gió để phân biệt vị trí được.
Trừ phi là nghe tiếng mũi tên xé gió, Xuân Tường nghĩ. Nhưng Thuật sĩ không phải là một nghề nghiệp nhanh nhẹn, với tốc độ di chuyển này của Xuân Tường, lúc nhìn thấy mũi tên thì hắn ta đã chết rồi chứ đừng nói đến việc nghe được tiếng mũi tên xé gió mà tránh. Điều này tuyệt đối không thể làm được.
Phong Quyển Vân Tàn là một cao thủ hàng thật giá thật, có kiến thức phi thường sâu sắc, cho nên ngay từ lúc đầu hắn cũng đã nghĩ đến trường hợp Xuân Tường sẽ nghe tiếng gió phân biệt vị trí. Nhưng Phong Quyển Vân Tàn cũng suy xét đến khoảng cách giữa hai bên nên lập tức bác bỏ suy nghĩ này.
"Nghe âm thanh phân biệt vị trí?" Đám người của chiến đội Mãnh Cầm nghe thấy vậy, ồn ào lộ ra vẻ hoảng sợ. Nghe âm thanh phân biệt vị trí trong khoảng cách 30 mét sao? Má nó chuyện này khác quái gì bật hack? Tuy nghĩ thế, nhưng ánh mắt tất cả mọi người nhìn Xuân Tường giống như là đang nhìn một con quái vật vậy.
Ngay cả đám người Toàn Chân Giáo cũng phải trợn mắt há hốc mồm.
"Lợi hại thật, có thể nghe âm thanh phân biệt vị trí, ta tập võ nhiều năm như vậy cũng không làm được điều này."
Lần này Vương Vũ thực sự bị Xuân Tường làm cho kinh ngạc. Cho tới hiện tại Xuân Tường trong mắt Vương Vũ ngoại trừ khả năng tính toán hơn người thì chính là một ông chú hèn mọn. Không nghĩ tới bây giờ hắn biểu hiện ra năng lực, đến ngay cả bậc thầy võ thuật như Vương Vũ cũng cảm thấy mình không bằng hắn.
Khoảng cách 30 mét đấy. . . Đây là thính lực của một nhân loại bình thường sao?
"Ha ha, Lão Ngưu ngươi cũng quá đề cao Xuân huynh rồi, đây không phải là nghe âm thanh phân biệt vị trí đâu." Vô Kỵ cười nói: "Ngươi không thấy Xuân huynh dựa vào cái cây bên cạnh sao? Hắn là đang tính góc độ bắn đấy."
"Tính toán góc độ?" Vương Vũ thậm chí còn kinh ngạc hơn khi nghe Vô Kỵ nói.
"Đúng vậy." Vô Kỵ đáp: "Hắn dựa vào cây là để nghe vị trí va chạm của mũi tên."
Trong hiện thực, Xuân Tường là một kiến trúc sư thủy lợi, từ tiếng va đập để phán đoán điểm va chạm đã là bản năng nghề nghiệp rồi. . . Xuân Tường còn là một cao thủ tính nhẩm, dĩ nhiên hắn ta rất dễ dàng căn cứ điểm va chạm của mũi tên và tần số va chạm để tính toán ra tốc độ di chuyển và phương hướng của Phong Quyển Vân Tàn.
Mũi tên của Phong Quyển Vân Tàn bắn ra lúc này, chẳng khác nào sóng siêu âm của loài dơi. Hành động giả vờ bắn tên để che giấu mục đích của Phong Quyển Tàn Vân chắc chắn đã khiến Xuân Tường phát hiện ra vị trí của hắn ta cũng như điểm xạ kích tiếp theo. Phong Quyển Vân Tàn chính là loại ví dụ điển hình nhất cho câu nói vẽ rắn thêm chân.
Vô Kỵ và Xuân Tường chơi với nhau đã lâu, hắn hiểu rất rõ Xuân Tường, người khác có thể nhìn không ra, Vô Kỵ sao lại không nhìn ra được chứ.
Dĩ nhiên, cho dù là vậy, khả năng tính toán đáng sợ của Xuân Tường vẫn khiến một đám người tặc lưỡi không thôi.
"Không hổ là Xuân huynh, quả nhiên lợi hại!" Minh Đô khen ngợi từ đáy lòng, xưng hô Xuân ti tiện cũng đổi thành Xuân huynh.
"Đấy là lẽ đương nhiên." Vô Kỵ nói: "Ngày thường Xuân huynh tính toán đều không cần dùng máy tính. . . Hắn chê máy tính tính toán chậm, loại tính toán đơn giản này căn bản chính là trò trẻ con."
Câu cửa miệng của Xuân Tường là gì? Hắn thường nói: Học tốt Toán Lý Hóa, đi khắp thế giới cũng không sợ. . .
Phong Quyển Vân Tàn cũng không ý thức được việc chơi một trò chơi mà cũng cần học vấn cao như thế, càng sẽ không tin Xuân Tường có thể nghe âm thanh phân biệt vị trí ở khoảng cách ba mươi mét, cho nên lúc sau khi Phong Quyển Vân Tàn bắn không trúng Xuân Tường, hắn ta quy tất cả nguyên nhân là do khoảng cách bắn.
Vì khoảng cách bắn xa, thời gian đường đạn đi dài, mục tiêu càng dễ tránh thoát hơn, đây cũng là lẽ thường thôi.
"Tới gần bắn khẳng định hắn không tránh được!" Phong Quyển Vân Tàn thầm lầm bầm một câu, ngừng xạ kích, bắt đầu di chuyển về phía trước.
Đúng lúc này, khóe miệng Xuân Tường hơi nhếch lên: "Cắn câu rồi."
Phong Quyển Vân Tàn âm thầm suy nghĩ: "Nghề nghiệp hệ pháp thuật không có tăng thêm phạm vi tấn công, trên cấp 40 cùng lắm là tăng được 50%, phạm vi giới hạn tấn công là 12 mét, giờ ta đứng cách hắn 20 mét là hắn sẽ không đánh được ta."
Phong Quyển Vân Tàn suy đoán như vậy, một bên tính toán khoảng cách, một bên tiến lên từng bước, khi hắn ta đi đến cách địa điểm ẩn thân của Xuân Tường 20 mét thì nhìn thấy Xuân Tường đi ra từ phía sau thân cây.
"Hừ, là ngươi tự đi tìm chết!" Phong Quyển Vân Tàn hừ lạnh một tiếng, kéo cung nhắm thẳng Xuân Tường, sử dụng kỹ năng cấp 40 của Cung thủ - "Lợi Tiễn Xuyên Tim" .
Mũi tên giống như sao băng, mang theo ánh sáng bắn về phía Xuân Tường. Phong Quyển Tàn Vân thầm nắm chặt nắm tay, một tiễn này mà trúng đích thì cho dù những lần sau Xuân Tường có tránh thoát được cũng không còn đáng lo nữa, bởi vì chỉ cần tạo thành thương tích, kéo dài cho đến khi hết thời gian là Phong Quyển Vân Tàn nắm chắc phần thắng.
Nhưng ngay khi mũi tên của Phong Quyển Vân Tàn có khả năng trúng đích, Xuân Tường đột nhiên biến thành một làn khói đen, mũi tên của Phong Quyển Vân Tàn xuyên qua Xuân Tường cắm thẳng trên cây.
"Bên kia!"
Xuân Tường hóa thành sương mù bay lên, nhìn thấy mũi tên, trong nháy mắt hắn đã đoán được phương hướng của Phong Quyển Vân Tàn.
Phong Quyển Vân Tàn bắn liền mấy mũi tên về phía Xuân Tường, sau khi thấy công kích không có hiệu quả, hắn ta giật nảy cả mình, xoay người muốn bỏ chạy. Đúng lúc này, hắn ta đột nhiên cảm thấy thân thể trầm xuống, từ đầu tới chân đều vậy, mà dưới chân giống như lọt vào vũng bùn, không thể chạy nổi.
"Điều này, điều này sao có thể xảy ra?" Phong Quyển Vân Tàn giật nảy cả mình, Xuân Tường rõ ràng cách hắn ta tận hai mươi mét, làm sao hắn có thể hạ độc được?
Chờ đến khi Phong Quyển Vân Tàn hoảng sợ quay đầu nhìn lại, hắn ta xém chút nữa đã hồn phi phách tán. Sau lưng hắn ta xuất hiện một con quái mặt người thân rắn, vừa rồi cũng chính là nó đã tấn công Phong Quyển Vân Tàn.
Con quái này chính là sủng vật của Xuân Tường, tên là Angela. Phạm vi tấn công của Xuân Tường quả thực chỉ có 12 mét, thế nhưng là sủng vật hệ pháp thuật, phạm vi tấn công của Angela cũng có 12 mét. Vị trí của Phong Quyển Vân Tàn vừa đúng nằm trong phạm vi tấn công của Xuân Tường.
Phong Quyển Vân Tàn còn chưa tỉnh hồn, Xuân Tường đã ra lệnh cho Angela biến thân. Angela nháy mắt biến thành một con cự mãng, nhanh chóng cuốn về phía Phong Quyển Vân Tàn.
Phong Quyển Vân Tần trúng độc, tốc độ di chuyển giảm 70%, giờ hắn ta có muốn chạy cũng chạy không thoát, thế là cuống quít kéo cung xạ kích.
Angela thực ra có xuất thân là BOSS, mặc dù tẩy trắng nên yếu đi ba phần, thuộc tính bây giờ không được như trước nhưng cũng không dễ dàng bị giết chết như vậy.
Hứng lấy những đợt xạ kích từ Phong Quyển Vân Tàn, Angela xông đến trước mặt gã, thân hình to lớn của nó uốn một cái, Phong Quyển Vân Tàn đã bị quấn chặt.
Phong Quyển Vân Tàn bị quấn lấy, ngoại trừ miệng ra thì chỗ nào cũng không nhúc nhích được. Đến lúc này Xuân Tường mới thong thả chạy tới, ném kỹ năng lên người Phong Quyển Vân Tàn.
Lượng máu của Cung thủ không cao, dưới xự giày xéo tàn khốc của Xuân Tường, Phong Quyển Vân Tàn thống khổ hóa thành một cụm ánh sáng trắng, mà Xuân Tường vẫn đầy máu như cũ.
Giết đối thủ mà không mất một giọt máu!!
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều sốc đến rớt cằm.
Cho dù là lợi thế nghề nghiệp hay lợi thế bản đồ, có thể nói Phong Quyển Vân Tàn hoàn toàn áp chế Xuân Tường, nhưng mà kết quả cuối cùng lại khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Mọi người đã nghĩ tới hàng vạn cách Phong Quyển Vân Tàn giành chiến thắng, nhưng chưa bao giờ từng nghĩ người thắng cuối cùng lại là Xuân Tường, không chỉ vậy hắn giết người xong mà lượng máu vẫn đầy.