Trang 416# 1
Chương 832: Tương kế tựu kế
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Sau khi Bắc Minh Hữu Ngư đầu hàng, Danh Kiếm Đạo Tuyết truyền tống vào chiến trường.
Toàn Chân Giáo có thể nghĩ đến việc phụ kích người khác, đương nhiên người khác cũng có thể nghĩ đến việc sẽ phục kích bọn họ, lúc tiến vào trận đấu, Danh Kiếm Đạo Tuyết đã trực tiếp sử dụng kỹ năng Biến Mất.
Đúng như Danh Kiếm Đạo Tuyết dự đoán, trong phút chốc Danh Kiếm Đạo Tuyết tiến vào chiến trường, Lưu Quang Dật Thải đang ở trên tháp tên đã triển khai kỹ năng Cung thủ bắn tầm xa nhất là Bắn Tỉa với Danh Kiếm Đạo Tuyết.
Sau cấp 45, tầm bắn kỹ năng Bắn Tỉa của Cung thủ cao đến 40 mét, tháp tên có tốc độ cự ly bắn 50% cùng với tầm nhìn được tăng lên, trực tiếp tăng khoảng cách công kích của Lưu Quang Dật Thải lên đến 60 mét.
Tầm nhìn kỹ năng Ưng Nhãn của Cung thủ cũng chỉ 50 mét mà thôi... Lưu Quang Dật Thải lúc này thật quá đáng sợ.
Thế nhưng chung quy Lưu Quang Dật Thải không có khả năng suy tính như Xuân Tường, tuy rằng tốc độ quỹ đạo của cô ta cũng tăng lên, thế nhưng Danh Kiếm Đạo Tuyết triển khai kỹ năng Biến Mất xong, mũi tên của Lưu Quang Dật Thải mới bắn đến người của hắn ta.
Ba giây vô địch của kỹ năng Biến Mất làm cho Danh Kiếm Đạo Tuyết an toàn rời khỏi tầm nhìn của Lưu Quang Dật Thải.
Danh Kiếm Đạo Tuyết là lưu manh chính gốc của Toàn Chân Giáo, cả người hắn ta có đủ vẻ hèn mọn cùng với không có lòng tự trọng, sau khi Danh Kiếm Đạo Tuyết tiến lên một đoạn theo hướng mũi tên, hắn ta cũng đã nhìn thấy Lưu Quang Dật Thải trên tháp tên.
Danh Kiếm Đạo Tuyết là hạng người nào chứ? Doanh nhân đó! Người giỏi về tính toán ti mỉ buôn bán trong Toàn Chân Giáo chính là tên nhóc Danh Kiếm Đạo Tuyết này... Sau khi thấy vị trí của Lưu Quang Dật Thải, hắn ta lập tức dừng lại.
Danh Kiếm Đạo Tuyết đứng lại, sờ cằm so sánh khoảng cách của bản thân và Lưu Quang Dật Thải, lại tính toán một chút xác suất giành chiến thắng, sau đó hắn ta khẽ đá đất dưới chân, ngồi xếp bằng ngay tại chỗ.
Kéo dài thời gian, đây là chiến thuật của Danh Kiếm Đạo Tuyết.
Chỉ cần trong vòng 40 phút cả hai bên đều không bị thương tổn, hệ thống sẽ tự động quyết định hai bên không phân thắng bại ngay, sau đó nhận 0 điểm rồi rời khỏi chiến trường. Lưu Quang Dật Thải có địa vị gì trong chiến đội Hài Hòa thì Danh Kiếm Đạo Tuyết cũng không rõ cho lắm, thế nhưng Danh Kiếm Đạo Tuyết hiểu rõ địa vị của bản thân trong Toàn Chân Giáo.
Đừng thấy mỗi lần Danh Kiếm Đạo Tuyết đều có thể ra thi đấu trong cuộc tranh tài, thế nhưng ở Toàn Chân Giáo, nghề nghiệp của Danh Kiếm Đạo Tuyết thật ra chính là đại đội trưởng hậu cần... Thật sự muốn đánh nhau thì đoán chừng Linh Lung Mộng cũng có thể dần hắn ta ra bã.
Danh Kiếm Đạo Tuyết với thân phận như vậy đánh với Lưu Quang Dật Thải tựa như đầu bếp chiến đấu với dãy danh sách, bất kể như thế nào đều có lời cả, cho dù Lưu Quang Dật Thải cũng là đầu bếp thì xét tình thế hiện nay, Danh Kiếm Đạo Tuyết cũng sẽ không thua lỗ.
Không hổ là dân kinh doanh... Lúc quan trọng nhất lại dùng bản thân làm hoàng hóa để trao đổi ngang giá với người khác, con mẹ nó thật ti tiện mà.
"Em gái ngươi!" Thấy Danh Kiếm Đạo Tuyết ngồi xuống, trong nháy mắt mọi người đã đoán được tên cháu trai là có ý gì, khán giả không kìm được lại chửi ầm lên.
Con mẹ nó lại tốn thời gian rồi, một lần thế này cũng thôi đi, nhiều lần như vậy thì thật quá đáng, cho dù khán giả tốt tính đến đâu cũng phải nổi điên.
"Đệch, không biết xấu hổ mà!"
Ánh Mặt Trời Kia thấy Danh Kiếm Đạo Tuyết muốn liều mạng cá chết lưới rách với Lưu Quang Dật Thải, cô ta nổi giận ngay lập tức.
Danh Kiếm Đạo Tuyết không biết Lưu Quang Dật Thải có vị trí như thế nào trong chiến đội Hài Hòa, đương nhiên người chơi của chiến đội Hài Hòa sẽ không rõ ràng lắm.
Thực sự thì Lưu Quang Dật Thải là nhân vật phóng chiêu chính trong chiến đội Hài Hòa, thực lực cô ta khá mạnh mẽ, vả lại bây giờ Lưu Quang Dật Thải đã chiếm cứ tháp tên, vốn dĩ hoàn toàn đứng ở thế không thua rồi, xét theo tình hình hiện tại, không nói tới việc Lưu Quang Dật Thải đánh mại một người là Danh Kiếm Đạo Tuyết, cho dù chọn một người trong Toàn Chân Giáo, cũng chưa chắc không đánh được.
Bấy giờ Danh Kiếm Đạo Tuyết lại có ý đồ dây dưa với Lưu Quang Dật Thải, quả thực làm cho tất cả mọi người chiến đội Hài Hòa cạn lời, tại sao trên thế giới có thể có người bỉ ổi như vậy chứ.
"Mẹ nó, ngươi có dám đánh một trận quang minh chính đại hay không hả?" Ánh Mặt Trời Kia gào to đầy phẫn nộ.
"Hừ..." Tất cả mọi người nghe thấy những lời của Ánh Mặt Trời Kia, đều bĩu môi... Tuy rằng Danh Kiếm Đạo Tuyết vô sỉ, chẳng lẽ cách của Lưu Quang Dật Thải cũng rất trong sạch sao? Đánh một trận quang minh chính đại, chỉ sợ Lưu Quang Dật Thải đã chết từ lâu.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, tuy rằng khán giả không chịu nỗi nữa, nhưng bọn họ cũng không thể làm gì khác, bởi vì người chơi đã từng xem trận đấu của người trong Toàn Chân Giáo cũng biết rõ phong cách của đám người đó, ngồi 40 phút đã coi là gì chứ, lần trước còn có việc ngủ 40 phút đây này, đám rác rưởi Toàn Chân Giáo này.
Sau mười phút, Lưu Quang Dật Thải trên tháp tên bắt đầu cảm thấy có điều không đúng, nếu như là những người khác, đánh không lại đã trực tiếp đầu hàng từ lâu, hiện tại người kia đánh cũng không đánh, rút lui cũng không rút lui, đến cùng thì hắn ta có ý gì chứ.
Sau 20 phút, vẻ mặt Lưu Quang Dật Thải hơi đần ra, từ trước đến giờ tính nhẫn nại của phụ nữ đã đủ cao hơn so với đàn ông, đương nhiên Lưu Quang Dật Thải không ngờ rằng Danh Kiếm Đạo Tuyết lại có kiên nhẫn đến thế.
30 phút... Rốt cuộc Lưu Quang Dật Thải nhận ra được ý đồ thật sự của Danh Kiếm Đạo Tuyết, cô ta bắt đầu hoảng loạn lên.
Thật ra Danh Kiếm Đạo Tuyết cũng rất nhàm chán, trong chiến trường cũng không thể nói chuyện phiếm, hắn ta ngẩn người 30 phút khá tẻ nhạt, dĩ nhiên muốn đạt được thành tựu phải chịu được sự cô quạnh, Danh Kiếm Đạo Tuyết chỉ có thể tổng kết hành vi của bản thân là cao thủ cô đơn.
Thế nhưng ngay lúc này, Lưu Quang Dật Thải trên tháp tên đã không thấy nữa, Danh Kiếm Đạo Tuyết thấy vậy giật nảy người, hắn ta vội vàng quan sát xung quanh, trong lúc đó Lưu Quang Dật Thải xuất hiện dưới tháp tên với bộ dạng lo lắng.
"Cô gái này thật đúng là phản ứng chậm chạp mà, bây giờ mới biết sợ sao?" Danh Kiếm Đạo Tuyết khẽ mỉm cười, âm thầm nói.
Lưu Quang Dật Thải dưới tháp tên cũng không biết Danh Kiếm Đạo Tuyết núp ở phía xa, cô ta lởn vởn xung quanh tên pháp với tâm trạng bối rối, cùng lúc đó cũng bắn loạn xạ, với tính toán dồn ép Danh Kiếm Đạo Tuyết xuất hiện.
Thấy cảnh tượng như vậy, ngay lập tức Danh Kiếm Đạo Tuyết trở nên kích động.
Giá trị của Thích khách nằm ở chỗ đâm chọc, chung quy một Thích khách chuyên nghiệp sẽ nhân lúc tâm trạng đối thủ không ổn định nhất, hoặc là lúc lơ là nhất, triển khai một đòn chết người...
Bấy giờ Lưu Quang Dật Thải biết mình phải lấy mạng đổi mạng, đương nhiên tâm lý cô ta sẽ bị mất cân bằng, đây chẳng phải là thời cơ tốt nhất để Danh Kiếm Đạo Tuyết ra tay hay sao?
Danh Kiếm Đạo Tuyết không ra tay thì chỉ có thể dùng mạng đổi mạng, nếu ra tay thì có thể kiếm được hai điểm tích lũy.
Kết thúc một cuộc thi đấu, tác dụng của hai điểm tích lũy thật sự rất to lớn, mặc dù nói dùng mạng đổi mạng có vẻ ổn thỏa, thế nhưng tâm lý đầu cơ từ trong xương tủy của Danh Kiếm Đạo Tuyết đang kích thích hắn ta, thậm chí ngay cả bản thân Danh Kiếm Đạo Tuyết cũng không biết, tâm lý của hắn ta cũng có chút mất cân bằng.
Sau khi do dự hết lần này đến lần khác, cuối cùng Danh Kiếm Đạo Tuyết vẫn mất đi lý trí, hắn ta đứng dậy cầm chủy thủ vọt về hướng Lưu Quang Dật Thải.
Một bước, hai bước... Khoảng cách giữa Danh Kiếm Đạo Tuyết và Lưu Quang Dật Thải càng ngày càng gần, ngay lúc Danh Kiếm Đạo Tuyết muốn lập tức tiến đến phía sau Lưu Quang Dật Thải, đột nhiên hắn ta nghe được một tiếng "Ken két".
"Đệch mợ nó, trúng kế rồi!"
Đương nhiên Danh Kiếm Đạo Tuyết nghe được tiếng khỏi động cạm bẫy, trong nháy mắt hắn ta kịp phản ứng bản thân mình bị người ta tương kế tựu kế.
Ngay sau đó, Danh Kiếm Đạo Tuyết bị cố định ngay tại chỗ.
Cùng lúc đó Lưu Quang Dật Thải híp mắt xoay người lại, cung nỏ trong tay cô ta đã sắp dồn lực xong nhắm ngay Danh Kiếm Đạo Tuyết.
"Chết đi!"
Lưu Quang Dật Thải khẽ mỉm cười, cô ta bóp cò triển khai đại chiêu Lưu Tinh Cản Nguyệt của Cung thủ cấp 45.