Trang 444# 2
Chương 889: Đội Trưởng Đừng Nổ Súng chơi mưu
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng và Gấu Ơi Chờ Tớ đều là lãnh đạo của công hội Kiếm Chỉ Thương Khung, họ đã hẹn trước với đám người Toàn Chân Giáo là sẽ cùng nhau đi đánh phụ bản vào ngày hôm nay, bởi vậy lúc họ tới gõ cửa, đám người Toàn Chân Giáo cũng không bất ngờ là mấy.
Ngược lại, đám người Đội Trưởng Đừng Nổ Súng bỗng nhiên bước chân vào địa bàn của Toàn Chân Giáo, họ cứ có cảm giác như dê vào miệng cọp… Chẳng còn cách nào khác, lần giao thủ trước đó người của Kiếm Chỉ Thương Khung đã bị bẫy quá thảm đâm ra ám ảnh sâu nặng, bảo hổ lột da, ít nhất cũng phải có quá trình chuẩn bị tâm lý mới được.
“Ai da, lão đại Đội Trưởng, các ngươi đến đúng giờ thế.” Vô Kỵ quay ra nhìn đồng hồ, còn nửa tiếng nữa mới đến giờ hẹn, hắn ta có chút bất ngờ với quan niệm thời gian của gã Đội Trưởng Đừng Nổ Súng này.
Trong trò chơi này có một số người, đặc biệt là những gã hội trưởng công hội kia, cả đám làm như không ra vẻ thì sẽ chết ấy, cứ thích đến sau giờ hẹn với người ta rồi nhảy ra khoe khoang thân phận của mình, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng có quyền có thế trong trò chơi này, ở trong hiện thực hắn ta cũng là người có tiền, là một công tử ăn chơi điển hình, ấy vậy mà quan niệm thời gian của hắn ta mạnh như thế khiến Vô Kỵ cũng cảm thấy hơi kinh ngạc, xem ra tên này cũng không phải là không có ưu điểm để nói.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cười nói: “Ta quen rồi, sao rồi các vị lão đại, các ngươi đã chuẩn bị xong chưa?”
Vô Kỵ nhìn Vương Vũ đang ôm kiếm ngáp dài và những người còn lại của Toàn Chân Giáo đang ngồi nghiêm chỉnh, hắn ta cười híp mắt nói: “Đương nhiên là đã chuẩn bị xong, chúng ta đã đợi ngươi khá lâu rồi.”
Đương nhiên, giữ vững giờ giấc cũng là tu dưỡng cơ bản của đám người Toàn Chân Giáo mà.
“Ừm, vậy mời mọi người gia nhập đoàn đội đi.” Đội Trưởng Đừng Nổ Súng thấy đám người Toàn Chân Giáo có điểm giống mình thì không khỏi cười vui, hắn ta gửi lời mời gia nhập đoàn đội cho họ.
Nhìn thấy lời mời gia nhập đoàn đội của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, cả đám Toàn Chân Giáo đầu tiên là ngẩn ra, sau đó mới liếc Vô Kỵ một cái, buồn bực lên nói trong kênh công hội: “Lần này Vô Kỵ không phải là đoàn trưởng ư?”
Trong tình huống bình thường, đoàn trưởng sẽ đảm nhận chức vị chỉ huy quan trọng, mọi người cũng không để ý đến điều này lắm, dù sao Đội Trưởng Đừng Nổ Súng mời Toàn Chân Giáo đến cũng không phải là muốn Toàn Chân Giáo ăn mà không làm, điều quan trọng nhất chính là quyền phân phối trang bị này sẽ luôn nằm trong tay đoàn trưởng, bởi vậy Toàn Chân Giáo giúp người ta đánh phụ bản, chức vị đoàn trưởng bắt buộc vào nằm trong tay họ.
Vô Kỵ không trả lời câu hỏi của cả đám mà chỉ nói trong kênh công hội: “Vào đi!”
Tuy rằng cả đám cũng không biết Vô Kỵ đang định làm chuyện gì, nhưng mọi người đều hiểu, thằng nhãi Vô Kỵ này chưa bao giờ chịu thiệt trước người khác, bởi vậy họ cũng không do dự mà đều lần lượt gia nhập đoàn đội.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng không hổ là người có tiền cấp bậc đại gia khét tiếng, sau khi tất cả mọi người gia nhập đoàn đội, hắn ta lập tức móc ra một quyển trục rồi xé tan, ngay sau đó bối cảnh thay đổi, chỉ trong nháy mắt mọi người đã được chuyển tới khu vực luyện cấp 70 Rừng Phong Huyết Sắc ở phía Đông thành Dư Huy.
Mẹ nó, quyển trục truyền tống tập thể, hiện giờ ít nhất cũng phải mấy nghìn vàng một tấm, chỉ là một đoạn đường đi chưa đến hai mươi phút là tới thôi mà ném đi cả mấy nghìn vàng, quả nhiên, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng là một tên tiêu tiền như rác.
Tọa độ đáp đất của đám người là một vùng đất trống trong cánh rừng phong, trước mắt cả đám là một vùng khói màu xám, xung quanh vùng khói này có quái hoang cấp 70 đi đi lại lại, chỉ riêng một mình khu vực này là yên tĩnh không có quái đi qua, hiển nhiên là tọa độ này đã được người ta lựa chọn từ trước.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của đám người Toàn Chân Giáo sau khi hắn tiện tay xé đi quyển trục, hắn ta vội vàng giải thích: “Ta cũng không biết làm cách khác hơn cả, toàn bộ khu vực xung quanh này đều là quái cấp 70, nếu xông vào dọn dẹp sẽ rất phiền phức, bỏ chút tiền ra còn hơn là lãng phí thời gian mà.”
“Ha ha!” Vô Kỵ cười lớn, khen ngợi Đội Trưởng Đừng Nổ Súng: “Ta rất thưởng thức thái độ coi thời gian là mạng sống này của lão đại Đội Trưởng, chuyện này không nên chậm trễ, chúng ta vào phụ bản thôi.”
“Được!” Đội Trưởng Đừng Nổ Súng gật gật đầu, hắn ta đi tới trước mặt vùng khói, đưa tay thò vào trong vùng khói kia, trong tích tắc cả đám đã bị vùng khói nuốt chửng.
[Hệ thống thông báo: Bạn đã phát hiện phụ bản thí luyện: “Vùng Đất Tàng Bảo”]
Vùng Đất Tàng Bảo là một phụ bản có bối cảnh trong hang động điển hình, ánh sáng lờ mờ mang theo tiếng gió vi vu chợt đến chợt đi khiến người ta có cảm giác vô cùng đáng sợ. Sau khi bước vào phụ bản, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng chỉ về phía trước rồi quay sang nói với đám người Vô Kỵ: “Quái ở phụ bản này có trí thông minh cực cao, chúng ta…”
“Cái này không quan trọng!” Còn chưa đợi Đội Trưởng Đừng Nổ Súng kịp nói hết câu, Vô Kỵ đứng bên cạnh đã ngắt lời: “Trước khi đánh phụ bản có một vài chuyện chúng ta cần nói cho rõ ràng đã, tuy chức vị đoàn trưởng là của ngươi nhưng đợi lát nữa người chỉ huy và phân phối trang bị nhất định phải là ta, điểm này ngươi rõ chứ?”
Đương nhiên Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nghe ra ý của Vô Kỵ, hắn ta cười mỉm nói: “Đây là điều đương nhiên, nếu không phải phụ bản này là phụ bản nhiệm vụ duy nhất, ta sẽ chuyển chức đoàn trưởng lại cho lão đạo Vô Kỵ ngay.”
“Cái gì? Phụ bản nhiệm vụ duy nhất? Tại sao ngươi không nói sớm?”
Vừa nghe Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói thế, sắc mặt Vô Kỵ và cả đám Toàn Chân Giáo đứng phía sau đều thay đổi.
Phụ bản nhiệm vụ duy nhất là một hệ thống phụ bản tách biệt với phụ bản thường quy, phụ bản ẩn và phụ bản phổ thông.
Cũng giống như việc các loại phụ bản trên được sinh ra để làm nhiệm vụ và đổi mới BOSS vậy, phụ bản nhiệm vụ duy nhất cũng được sinh ra từ nhiệm vụ, một khi làm xong là sẽ biến mất vĩnh viễn, đồng thời chỉ có người chơi nắm giữ nhiệm vụ kích hoạt mới có thể bước vào phụ bản.
Ngoài ra, quái do nhiệm vụ tạo thành cũng có chung một đặc điểm cực kỳ bẫy người giống như nhiệm vụ phụ bản duy nhất, đó là gần như chúng sẽ không bạo ra bất cứ thứ đồ nào ngoài vật phẩm nhiệm vụ.
Lúc trước Vô Kỵ và Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đã nói rõ, đám Toàn Chân Giáo muốn tất cả những đồ vật được bạo ra trong phụ bản này ngoại trừ vật phẩm nhiệm vụ, hiện giờ nói thế há chẳng phải là đám người Toàn Chân Giáo sẽ làm không công ư?
“Ta nói rồi mà, phụ bản nhiệm vụ!” Đội Trưởng Đừng Nổ Súng bất đắc dĩ nhún nhún vai, gương mặt hắn ta đầy vẻ tủi thân, thậm chí còn có chút đắc ý.
“Cái rắm! Ngươi dám trộm đổi khái niệm!” Vô Kỵ tái mặt nói.
Phụ bản nhiệm vụ và phụ bản nhiệm vụ duy nhất là hai khái niệm cơ mà, Vô Kỵ suốt ngày đánh chim, hôm nay lại bị chim mổ mắt, cái đám Toàn Chân Giáo là loại người gì, một đám chỉ biết chiếm lợi của người khác chứ chưa bao giờ chịu thiệt, sao họ có thể cam tâm tình nguyện làm không công cho người ta được, thấy Đội Trưởng Đừng Nổ Súng có thái độ như thế, cả đám lập tức rút vũ khí ra, muốn giết thằng Đội Trưởng Đừng Nổ Súng này trước rồi nói sau.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng thấy đám người Toàn Chân Giáo sửng cồ lên cũng vội vã nói: “Nhưng các ngươi đã nhận nhiệm vụ rồi, tiền đặt cọc chúng ta cũng đã đưa, hiện giờ các ngươi hối hận hoặc tấn công ta thì sẽ phải bồi thường gấp đôi tiền đặt cọc đó.”
“Bồi thường thì bồi thường, chúng ta không thèm để ý đến chút tiền ấy!” Vô Kỵ học dáng vẻ của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, hắn ta nhún nhún vai nói: “Gần đây chúng ta có tiền, chỉ mấy vạn vàng cũng không thèm để vào mắt nhé.”
“Ngươi, các ngươi có biết xấu hổ hay không, sao có nói hủy hợp đồng là hủy hợp đồng ngay được!”
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng còn tưởng rằng Vô Kỵ luôn liều mạng chiếm lợi của người khác khi nghe thấy phải bồi thường gấp đôi tiền đặt cọc thì sẽ bất đắc dĩ giúp hắn ta đánh phụ bản, ai biết tự dưng Vô Kỵ lại thản nhiên như thế, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nhất thời cuống lên.
Suy cho cùng Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vẫn còn hơi non, thấy hắn có vẻ mặt kia, gương mặt Vô Kỵ để lộ một nụ cười tựa như gian kế đã thành công: “Chúng ta đã tình nguyện bồi thường gấp đôi tiền đặt cọc, sao ngươi có thể nói chúng ta không biết xấu hổ được, cẩn thận ta tố cáo ngươi tội phỉ báng đấy.”
“Ta…” Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nghẹn lời, cuối cùng hắn đành xuống nước nói: “Ngươi ra giá đi, rốt cuộc phải thế nào các ngươi mới chịu giúp chúng ta?”
“Giá cố định, mười vạn, hiện giờ ta đã hoài nghi nhân phẩm của ngươi, bởi vậy giao tiền trước rồi nói!” Vô Kỵ cười híp mắt trả lời.
“Ngươi!!” Nghe thấy điều kiện của Vô Kỵ, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng thiếu chút nữa là tức chết, tên này có tiền thì có tiền thật, nhưng cũng không phải kẻ thích tiêu tiền oan, mười vạn vàng đánh một cái phụ bản, còn đắt hơn phí mời game thủ chuyên nghiệp tăng ca nữa.
“Ngươi cái gì mà ngươi, nếu ngươi không đồng ý, hiện giờ chúng ta sẽ bồi thường tiền đặt cọc rồi rút khỏi phụ bản ngay lập tức.”