Trang 445# 2
Chương 891: Con BOSS khiến người ta ghê tởm nhất trong lịch sử
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Tinh Hồng Huyết Nguyệt (Trái): Đạo cụ ma pháp hiếm có, vật phẩm thiết yếu dùng để bố trí ma pháp, không thể phá hủy.
Tinh Hồng: Khi sử dụng kết hợp với Tinh Hồng Huyết Nguyệt (Phải) có thể kích hoạt ma pháp trận “Tinh Hồng Huyết Tế”, mỗi giây tạo thành sát thương thực chất bằng 20% lượng máu cao nhất cho mục tiêu.
Giá trị năng lượng hiện tại: 22/50
Tinh Hồng Huyết Nguyệt (Phải): Đạo cụ ma pháp hiếm có, vật phẩm thiết yếu dùng để bố trí ma pháp, không thể phá hủy.
Huyết Tế: Khi sử dụng kết hợp với Tinh Hồng Huyết Nguyệt (Trái) có thể kích hoạt ma pháp trận “Tinh Hồng Huyết Tế”, sau khi giết chết mục tiêu, có thể tự bổ sung năng lượng cho ma pháp trận.
Giá trị năng lượng hiện tại: 22/50
Đạo cụ ma pháp, một loại vật phẩm tiêu hao quý giá bậc nhất trong trò chơi, ba loại đạo cụ ma pháp thường thấy nhất là quyển trục truyền tống, quyển trục hồi thành và quyển trục ma pháp.
Những loại đạo cụ ma pháp bình thường này đều có giá trị cao chót vót, vậy thì giá trị của đạo cụ ma pháp trận hiếm có như Tinh Hồng Huyết Nguyệt này thì càng không cần phải nghĩ nữa.
Phải biết rằng ma pháp trận là thứ khoa học công nghệ cao mà người chơi không thể khống chế nổi, mê trận mà sủng vật Huyễn Xà tạo ra cũng nằm trong số đó, có điều mê trận của Huyễn Xà lại thuộc về loại đạo cụ ma pháp phụ trợ, giá trị của nó vẫn còn kém so với đạo cụ ma pháp tấn công.
Tuy đạo cụ ma pháp Tinh Nguyệt Huyết Hồng này có thiết kế rất giản dị, nhưng hiệu quả của ma pháp trận này lại không hề đơn giản chút nào, nó không chỉ có lực sát thương kinh người mà còn có thể tự cung cấp năng lượng cho mình, hoàn toàn phù hợp cho việc phòng thủ, nếu đặt thứ này vào cửa vào của trụ sở công hội, vậy thì nó sẽ trở thành một thứ vũ khí giết người tuyệt điệu.
Nhìn ma pháp trận trong tay Danh Kiếm Đạo Tuyết, đám người Kiếm Chỉ Thương Khung hoàn toàn ngây người, bọn họ có nghĩ vỡ đầu cũng không thể ngờ nổi, cách phá giải thứ này ngoại trừ phá hoại ra còn có một phương pháp bá khí như thế, cứ tưởng rằng đám người Toàn Chân Giáo này sẽ giữ vững nguyên tắc có thể lấy thì lấy hết, không lấy được thì hủy diệt, nhổ cỏ tận gốc mới là tu dưỡng cơ bản của họ chứ.
Cùng lúc đó Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng hối hận trong lòng không thôi, mẹ nó, giá trị của ma pháp trận này còn cao gấp nhiều lần đạo cụ ma pháp bình thường, từ phương diện chiến đấu đã có thể thấy giá trị cực cao của nó.
Đương nhiên Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng không phải là đang tiếc tiền, mà là hắn ta hối hận tại sao bản thân không nghĩ tới cách này, một bảo bối tốt như thế đã ném ra trước mắt còn không biết nhặt lấy… Nếu ba lần trước đều cạy được thứ này, vậy thì hiện giờ bốn cửa của trụ sở công hội Kiếm Chỉ Thương Khung đã có một lớp rào chắn cực kỳ mạnh rồi.
“Thứ này có bán không? Ta sẽ trả nhân dân tệ.” Đội Trưởng Đừng Nổ Súng hâm mộ nhìn ma pháp trận trong tay Danh Kiếm Đạo Tuyết rồi hỏi.
“Ta còn chưa chơi đủ mà.” Danh Kiếm Đạo Tuyết lườm một cái, sau đó hắn ta nhét thẳng hai viên Tinh Hồng Huyết Nguyệt vào trong túi.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng câm nín, đột nhiên hắn ta bắt đầu hối hận tại sao lúc trước lại đồng ý với điều kiện để Toàn Chân Giáo lấy hết mọi thứ ngoại trừ vật phẩm nhiệm vụ rồi…
“Thôi được rồi, hiện giờ chúng ta xuống dưới xem sao đi.”
Có hối hận thế nào thì đánh phụ bản vẫn là quan trọng nhất, thấy thông đạo đã được mở ra, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vung tay lên chỉ huy mọi người tiếp tục tiến về phía trước.
Nhưng đúng vào lúc này, bỗng nhiên trong thông đạo dâng lên một cột sáng màu đỏ rực, đồng thời một tiếng rống khiến người ta nghe mà sợ hãi trong lòng vang lên từ dưới thông đạo.
“Tên trộm đáng ghê tởm, các ngươi dám trộm bảo vật của ta!”
Ngay sau tiếng rống này, một con quái vật nhảy ra khỏi thông đạo.
Con quái vật kia cao gần bốn đến năm mét, trên đầu nó mọc hai cái sừng trâu, đằng sau lưng có hai chiếc cánh chim đang vỗ mạnh, gương mặt xấu xí có màu xanh lè đang chảy nước mắt nước mũi giàn giụa, mái tóc màu tím lúc nhúc đầy giòi bọ, đã thế làn da màu đỏ rực còn tỏa ra mùi thối rữa, trông có vẻ rất buồn nôn.
Nhìn thấy dáng vẻ kỳ dị của con quái này, tất cả mọi người đều không thể không lùi lại vài bước.
Cái trò chơi Trọng Sinh này vẫn có tính nhân hóa rất lớn, đặc biệt là trên phương diện thiết kế các NPC, tất cả đều được thiết kế cực kỳ tinh xảo, khả ái động lòng người, mặc dù là nhân vật phản diện mày mày khả ố cũng được đắp nặn thành hình tượng uy vũ bá khí, cái loại quái mà trông bẩn bẩn ghê tởm thế này còn hiếm gặp hơn cả BOSS cấp Thần nữa ấy chứ.
Con quái vật kia nhảy lên khỏi thông đạo xong vẫn cứ rống lên không ngừng, nước mũi và nước bọt phun ra từ mũi miệng nó bắn xuống đất khiến bốc lên một làn khói ăn mòn mặt đất.
Mọi người vừa lùi ra phía sau vừa vứt một cái thuật Do Thám qua.
Hồng Ma Tham Lam (Cấp 70) (Hoàng Kim) (Tinh Anh)
HP: 3.000.000
MP: 50.000
Kỹ năng: Móng Vuốt Tham Lam, Đôi Mắt Tham Lam, Cắn Nuối Tham Lam.
Thiên phú: Nọc độc ăn mòn.
Một con quái trông chẳng ra gì thế này mà lại là BOSS Tinh Anh Hoàng Kim cấp 60, chuyện này thật khiến người khác kinh ngạc.
“Là các ngươi đã ăn trộm bảo bối của ta?”
Đúng lúc mọi người còn đang kinh ngạc, Hồng Ma Tham Lam cũng phát hiện ra người chơi xâm nhập, nó rống lên một tiếng rồi bật người nhảy từ cửa thông đạo xông về phía đám người Vương Vũ.
Nhìn thấy BOSS xông tới đây, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vội vàng ra lệnh: “Xây dựng đội hình, xây dựng đội hình mau, ngăn nó lại.”
Người chơi bên phía Kiếm Chỉ Thương Khung cũng đều là người chơi tinh anh, sau khi nhận được mệnh lệnh, mọi người tức tốc sắp xếp trận hình, bốn Chiến sĩ khiên thuẫn đứng phía trước lập tức dựng bức tường thuẫn lên.
Sơn động trong phụ bản Vùng Đất Tàng Bảo này không hề rộng rãi, bốn Chiến sĩ đứng thành một hàng lập tức chắn lại toàn bộ con đường đi tới, Hồng Ma Tham Lam cũng bị ngăn lại phía sau bức tường khiên, cùng lúc đó, nghề nghiệp tấn công tầm xa đằng sau hàng Chiến sĩ khiên thuẫn cũng phát động tấn công về phía Hồng Ma Tham Lam.
Hồng Ma Tham Lam có vóc dáng cao lớn sức lực lại khỏe, đã thế còn là hạng da dày thịt béo, nó hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến những đòn tấn công này, hơn nữa chất độc trên người nó tương đối hung hãn, đòn tấn công của người chơi bên phía Kiếm Chỉ Thương Khung không có hiệu quả quá lớn, chỉ là miễn cưỡng ngăn Hồng Ma Tham Lam lại mà thôi, có điều Kiếm Chỉ Thương Khung chỉ có mấy người bọ, sớm muộn gì cũng sẽ rơi vào thế hạ phong.
Quả nhiên, Hồng Ma Tham Lam bị chặn chưa tới mười giây, bỗng nhiên mắt nó lóe lên một ánh sáng đỏ, bốn Chiến sĩ khiên thuẫn đứng phía trước của Kiếm Chỉ Thương Khung lập tức biến thành bốn bức tượng màu đỏ bị cố định ngay tại chỗ.
Sau khi cố định được đám người chơi hàng phía trước, Hồng Ma Tham Lam lại vươn móng vuốt ra túm lấy một Chiến sĩ khiên thuẫn có tên là Vững Như Bàn Thạch, sau đó ném cả người kẻ đó vào miệng nó.
“Ôi má!”
Nhìn thấy không ngờ Hồng Ma Tham Lam lại dám nuốt cả người như thế, da dầu cả đám tê rần lên, thậm chí đến Vương Vũ cũng phải toát mồ hôi lạnh. Trước tiên chưa nói đến việc bị quái vật nuốt thì đáng sợ thế nào, chỉ riêng cái hàm răng vàng khè thối hoắc kia của Hồng Ma Tham Lam thôi cũng đủ khiến dạ dày Vương Vũ trào lên nước chua rồi.
Nhưng thế đã là gì, chuyện đáng sợ hơn còn ở phía sau kia kìa.
Vững Như Bàn Thạch bị Hồng Ma Tham Lam nuốt mất nhưng không hề chết, tên tiểu tử này sau khi bị Hồng Ma Tham Lam nuốt xong thì rất nhanh đã bị nó bài tiết ra, ngoại trừ lượng máu trên đầu giảm đi một chút, và không thấy tấm khiên trong tay đâu nữa, lượng máu mất đi do bị đám người Kiếm Chỉ Thương Khung đánh của Hồng Ma Tham Lam cũng nháy mắt lại đầy ắp.
Vững Như Bàn Thạch mất đi tấm thuẫn, gương mặt hắn ta hiện lên vẻ sống không còn gì nuối tiếc, chỉ mong tìm chết, hắn ta bèn ném một chiêu Khiêu Khích về phía Hồng Ma Tham Lam, Hồng Ma Tham Lam thấy thế rất có lòng hoàn toàn tâm nguyện của hắn ta, lại vươn tay ra vứt Vững Như Bàn Thạch vào miệng.
Sau khi Vững Như Bàn Thạch bị bài tiết ra ngoài lần thứ hai, mũ giáp trên đầu hắn ta cũng biến mất tiêu luôn…
Liên tiếp bị bài tiết ra ngoài hai lần, mặc cho là ai cũng không thể có tâm trạng tốt, Vững Như Bàn Thạch hoảng hốt tung Va Chạm với ý đồ tháo chạy thoát thân, nhưng Hồng Ma Tham Lam lại vươn móng vuốt ra túm lấy đùi sau của Vững Như Bàn Thạch, ném hắn ta vào trong miệng nó.
“...”
Nhìn Hồng Ma Tham Lam cứ ăn lại kéo, kéo xong lại ăn, không biết vì sao mọi người không thể khống chế nổi nuốt một ngụm nước bọt trước khung cảnh buồn nôn này.
“Con mẹ nó nữa, rốt cuộc là thằng nào đã thiết kế con BOSS này, chẳng lẽ muốn chúng ta buồn nôn mà chết ư?” Lúc này trong lòng tất cả mọi người đều có một suy nghĩ như thế.