Trang 451# 2
Chương 903: Thuẫn Của Thiên Thần cấp bậc Sử Thi
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Đạo cụ ma pháp hệ triệu hồi, còn là đạo cụ ma pháp triệu hồi ra một con BOSS để trợ giúp chiến đấu nữa… Tuy rằng chỉ có thể sử dụng một lần, nhưng phép thần thông biến hóa của Kim Giác Đại Vương kia mọi người đều đã được lĩnh giáo, cái gã đó căn bản là không gì địch nổi, vứt cái này vào một chỗ không làm gì cũng tự khắc trở thành tấm thuẫn cho sai khiến.
“Cái này… ngươi có bán không?” Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nhìn chằm chằm vào búp bê vải phong ấn trong tay Doãn Lão Nhị với ánh mắt thèm muốn, hắn ta hỏi với vẻ cầu xin.
“Bán chứ! Ngươi ra giá đi.” Vô Kỵ cũng không biết thứ này trên thị trường có giá bao nhiêu, nói chung đạo cụ ma pháp như thế này về cơ bản giá cả đều giống nhau, thực tế đạo cụ ma pháp hệ chiến đấu cũng không đắt hơn đạo cụ ma pháp hệ phụ trợ như quyển trục là bao nhiêu.
“3000 vàng!” Suy cho cùng Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng là người có tiền, hắn ta vừa ra tay là cực kỳ rộng rãi, trực tiếp ra gấp ba lần giá thường.
“Lấy đi lấy đi!” Vô Kỵ nhận lấy vàng, sau đó nhét búp bê vải phong ấn cho Đội Trưởng Đừng Nổ Súng.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng ôm lấy con búp bê vải phiên bản Kim Giác Đại Vương vào lòng, gương mặt để lộ một nụ cười trông đến là kỳ dị.
Mọi người có thể tưởng tượng khung cảnh này ra mà xem, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng là một thanh niên cao to vạm vỡ, thế mà hắn ta lại đi ôm một con búp bê vải xấu xí không dám nhìn, đã thế lại còn mỉm cười ngốc nghếch nữa chứ, cảnh tượng này rùng rợn biết bao nhiêu, dù sao từ nay về sau, Vô Kỵ cũng không dám cố ý gài bẫy gã này nữa, Vô Kỵ biết có một số người lắm tiền, đặc biệt lại mấy tay con cháu nhà giàu thường có một chút vấn đề nho nhỏ về mặt tâm lý.
Giao dịch hoàn tất, tiếp tục mò trang bị.
Lần mò mẫm cuối cùng, rốt cuộc Doãn Lão Nhị cũng mò ra được tấm thuẫn bị lấy mất trong cái rương.
Tấm thuẫn hiện tại đã không có thuộc tính nữa, giới thiệu của nó cũng không khác mấy con búp bê vải bị phong ấn là bao.
[Thuẫn Của Thiên Thần bị phong ấn: Trang bị đang được phong ấn, có muốn mở phong ấn hay không?]
Cái này đương nhiên là khỏi cần phải bàn rồi, nếu không mở phong ấn ra, Doãn Lão Nhị có rảnh đâu mà đi móc ra cả đám đàn ông đầy suy nghĩ đáng khinh trong đầu kia, không thèm nói nhiều, Doãn Lão Nhị ấn mở phong ấn.
[Hệ thống thông báo: Vui lòng nộp phí thủ tục ba nghìn vàng!]
“Ôi má!” Nhìn thấy thông báo của hệ thống, Doãn Lão Nhị suýt chút nữa là vứt thuẫn đi luôn.
Mẹ nó, hệ thống đúng là cái thứ ăn thịt người không nhả xương mà, ba nghìn vàng đã đủ để mua một món trang bị cực kỳ ngon rồi, thế mà hệ thống dám nói hắn ta phải trả.
“Làm sao đấy?” Vô Kỵ khó hiểu hỏi.
“Mở phong ấn cần tiền!” Doãn Lão Nhị trả lời với vẻ sụp đổ.
“Cần tiền à…” Vô Kỵ cau mày rồi nói: “Vì cứu chúng ta mà vũ khí của lão Nhị suýt chút nữa đã không còn, phí mở phong ấn này không thể nào để ngươi trả được… Ngươi nói xem có đúng không hả ông chủ?”
Hai chữ ông chủ cuối cùng Vô Kỵ nhấn rất mạnh.
Nói xong, Vô Kỵ quay đầu sang hỏi Đội Trưởng Đừng Nổ Súng.
Mấy người vừa rồi được cứu ra không chỉ có đám Vô Kỵ mà còn có cả mấy người của Kiếm Chỉ Thương Khung nữa, hơn nữa tấm thuẫn của Doãn Lão Nhị bị phong ấn mất cũng thuộc về phạm vi tai nạn lao động, những phí tổn này tất nhiên phải do ông chủ chi trả rồi.
Trong mắt Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, thể điện quan trọng hơn tiền nhiều, Vô Kỵ đã nói thế thì đương nhiên Đội Trưởng Đừng Nổ Súng không thể vứt bỏ cái thanh danh ông chủ này vì một chút tiền như thế được, thế là hắn ta bèn hỏi Vô Kỵ: “Thế mở phong ấn mất mấy vàng?”
Doãn Lão Nhị vừa định trả lời, bỗng nhiên lại nhận được tin nhắn mật của Vô Kỵ, hắn ta liếc một cái vào khung chat riêng, sau đó chỉ thấy Doãn Lão Nhị xụ mặt xuống nói: “Năm nghìn vàng.”
“Ôi má! Không phải ngươi đang lừa ta đấy chứ!” Tuy Đội Trưởng Đừng Nổ Súng là người đã trải qua nhiều việc trên đời, nhưng nghe thấy cái giá này hắn ta cũng giật mình hoảng sợ.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng có nhiều tiền hơn nữa cũng chưa từng thấy cái phí thủ tục nào lại đắt đỏ như vậy, giống hệt như khi bạn bắt taxi đi tới chỗ cách nhà năm trăm mét để mua thức ăn, thế mà gã tài xế vừa mở mồm ra đã hét giá bạn năm trăm tệ vậy, có nhiều tiền hơn nữa cũng không dám tưởng tượng.
“Thật mà, không tin ngươi thử xem…” Doãn Lão Nhị vẫn mặt mày ủ ê.
“Thôi được rồi, năm nghìn thì năm nghìn…” Đội Trưởng Đừng Nổ Súng thích giữ thể diện như vậy nên cũng không có khả năng thử thật.
Hơn nữa Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng khá hiểu đám người Toàn Chân Giáo, đám người này cũng không phải hạng nghèo túng gì, nếu phí thủ tục chỉ là mấy chục mấy trăm vàng, có lẽ Doãn Lão Nhị cũng lười mở miệng ra nói.
Đại gia đã chi trả, Doãn Lão Nhị không nói hai lời lập tức ấn mở phong ấn ra.
Ngay sau đó, một ánh sáng tím lóe lên trên tấm thuẫn, màu đen bị phong ấn dần dần tản đi, sau khi khung cảnh này biến mất, tấm thuẫn trong tay Doãn Lão Nhị đã có thay đổi cực lớn.
Tấm thuẫn đã thay đổi từ dáng vẻ xám xịt trước kia thành một cự thuẫn dày cộp cực kỳ chắc chắn, trên mặt cự thuẫn khắc đầy phù văn ma pháp, từng luồng từng luồng phong ấn ma pháp xoay chuyển vòng quanh, tỏa ra một sắc tím nhàn nhạt.
“Đây là…” Cả đám nhìn thấy thế hơi ngẩn ra, sau đó không hẹn mà cùng thốt lên một câu: “Trang bị cấp bậc Sử Thi!!
Không ngờ cái gọi là mở khóa phong ấn lại chính là giải từ toàn bộ phong ấn đang có trên trang bị này.
Thuẫn Của Thiên Thần (Thuẫn) (Sử Thi)
Vật công: 200 - 200
Ma công: 200 - 200
Phòng ngự vật lý: 500 - 500
Phòng ngự ma pháp: 500 - 500
60 Sức mạnh
60Thể chất
Độ bền: 1000000
Thiên Thần Phù Hộ: Kỹ năng bị động, mức HP gia tăng 3000 điểm, tốc độ hồi phục HP/MP tăng cao 300%.
Thiên Thần Thủ Hộ: Kỹ năng bị động, mức giá trị đón đỡ tăng 100%, phòng ngự vật lý và phòng ngự ma pháp tăng 30%, trong trạng thái đón đỡ mỗi giây hồi phục 1% giá trị đón đỡ, HP, MP.
Thiên Thần Phục Thù: Kỹ năng chủ động, trạng thái đóng phản xạ 30% sát thương, trạng thái kích hoạt phản xạ 80% sát thương.
Thiên Thần Giáng Lâm: Kỹ năng chủ động, hóa thân thành thiên thần, toàn bộ thuộc tính tăng 100%, thời gian kéo dài 30 giây, thời gian hồi 180 phút, trong trạng thái thiên thần mỗi giây hồi phục 5% giá trị đón đỡ, mọi đòn tấn công đều có hiệu quả ma pháp thánh quang, uy lực của kỹ năng nghề nghiệp hệ thánh gia tăng gấp bội, sát thương tấn công hệ thánh miễn giảm 20%.
Tín Đồ Của Thiên Thần: Kỹ năng chủ động, sau khi kích hoạt, người chơi sẽ nhận được xác suất 50% hưởng trạng thái miễn dịch tổn thương trong một khoảng thời gian nhất định, sau khi trạng thái kết thúc mọi sát thương phải chịu sẽ chuyển hóa thành HP của người chơi.
Nghề nghiệp yêu cầu: Kỵ sĩ, Chiến sĩ.
Cấp bậc yêu cầu: 30 (-15)
Giới thiệu vật phẩm: Thánh vật được mang từ thiên đường xuống nhân gian, có lực uy hiếp không thể tưởng tượng.
Kỹ năng đặc biệt: Thánh Thuẫn Phòng Ngự, trạng thái được kích hoạt khi lượng máu của người chơi giảm xuống dưới 10%, người chơi sẽ được miễn dịch tấn công trong phạm vi 300 mét xung quanh trong thời gian 10 giây.
Doãn Lão Nhị vừa ném thuộc tính ra, nước miếng của tất cả mọi người đều chảy cả ra đất, ngoại trừ thuộc tính chính đã đầy ắp ra, bên cạnh những thuộc tính biến thái sẵn có của Thuẫn Của Thiên Thần, còn có thêm hai thuộc tính càng biến thái khác.
Tố chất chủ yếu nhất của Tanker là gì? Một là chịu đòn tốt, hai là kháng giỏi, có tấm thuẫn này rồi, e rằng Doãn Lão Nhị có muốn chết cũng khó.
Chẳng trách chỉ mỗi cái phí thủ tục mở phong ấn thôi mà cũng đắt như thế, quả nhiên là tiền nào của nấy, thuộc tính của Thuẫn Của Thiên Thần khiến Đội Trưởng Đừng Nổ Súng còn đang tưởng rằng mình bị lừa gạt lập tức cảm thấy giá trị của đồng tiền mình vừa tiêu.
Vô Kỵ thì lại lòng đau như cắt: “Mẹ nó, sớm biết thế này ông đây phải nói một vạn vàng mới đúng.”
Vững Như Bàn Thạch nhìn nhìn tấm thuẫn của Doãn Lão Nhị rồi lại cúi đầu nhìn tấm thuẫn của mình, vốn hắn ta còn cảm thấy nó đáng yêu coi là bảo bối không gì sánh bằng, bỗng nhiên Vững Như Bàn Thạch lại nghĩ thứ mình đang cầm trong tay chẳng quả chỉ là một khối sắt vụn không hơn không kém, mẹ nó, quả thực là đại ca trong giới cầm thuẫn mà…
Cấp bậc Sử Thi đúng là cấp bậc Sử Thi, thực sự là thứ trang bị Ám Kim phải ngẩng đầu lên mà nhìn, thế cho nên Doãn Lão Nhị cầm được Thuẫn Của Thiên Thần trong tay rồi bắt đầu nảy sinh ý nghĩ phân cao thấp với Vương Vũ.
Doãn Lão Nhị muốn giới thiệu cho tất cả mọi người biết thuộc tính chủ yếu cực kỳ quan trọng của Tanker, thế là hắn ta bèn chỉ vào Vương Vũ rồi khiêu khích: “Tới đây đi lão Ngưu, chúng ta đánh hai chiêu nào!”
“Được thôi!” Vương Vũ cười khẽ, chỉ trong chớp mắt hắn đã xuất hiện ở đằng sau Doãn Lão Nhị, sau đó duỗi tay đẩy Doãn Lão Nhị một cái, đả kích thật nặng vào cái tính kiêu ngạo và khí thế hung hăng của Doãn Lão Nhị, khiến mọi người sảng khoái không thôi (nhặt được thứ trang bị tốt như thế, chung quy những người khác cũng có cảm giác không cân bằng trong lòng mà)
Doãn Lão Nhị nằm sõng soài dưới mắt đất ngửa đầu lên nhìn trời, ai oán nói: “Sao vẫn không đánh được chứ…”
Vương Vũ cười nói: “Khoảng cách kỹ thuật giữa hai chúng ta cách nhau quá xa, trang bị không thể bù đắp được… Hơn nữa, vũ khí của ta cũng là cấp bậc Sử Thi mà.”
“Mẹ nó!”
Cuối cùng Doãn Lão Nhị nhắm mắt lại, nhét tấm thuẫn vào túi.
“Tốt quá, sao ta không phải là Chiến sĩ khiên thuẫn nhỉ…” Nhìn Doãn Lão Nhị bị Vương Vũ đẩy cho bổ nhào còn vui vẻ không thôi, Bao Tam vô cùng hâm mộ.
Đừng thấy Doãn Lão Nhị cầm Thuẫn Của Thiên Thần rồi mà còn bị đánh bay thì khinh thường, Bao Tam biết đây căn bản không phải là vấn đề của trang bị.
Hiện giờ phần lớn mọi người trong Toàn Chân Giáo đều đã có thần khí của riêng mình, Sách Phong Ấn của Xuân Tường thì khỏi phải nói rồi, đó là thần khí hàng thật giá thật, đến cả tên xui xẻo như Ký Ngạo cũng có một đôi găng tay Sử Thi, nhưng Bao Tam với tư cách là cao thủ đứng đầu Toàn Chân Giáo, trang bị trên người lại vẫn chỉ là trang bị tiêu chuẩn thông thường, bảo làm sao mà hắn ta không thấy mất mát trong lòng.