Trang 452# 2
Chương 905: Loại bỏ bất đồng tư tưởng
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Chờ quái đến rất gần, Vương Vũ mới kinh ngạc phát hiện hai con quái này so với những con quái khác có điểm khác biệt.
Những con quái khác đều có tên màu trắng, mà riêng hai con quái này lại có tên màu xanh.
Thống Lĩnh Võ Tăng, Thánh Rayner (Cấp 65) (Thủ lĩnh)
Sinh lực: 300.000
Nội lực: 100.000
. .
Hộ Viện Thủ Tịch, Thánh John (Cấp 65) (Thủ lĩnh)
Sinh lực: 250000
Nội lực: 200000
. .
Sau khi dò xét thông tin của hai con quái này một chút, Vương Vũ mới hiểu rõ, hóa ra hai con quái này là Thủ lĩnh. . . Xem ra là có nhiệm vụ rồi.
Đám người đề phòng ở đằng sau thấy phía trên là Thủ lĩnh quái, bầu không khí cũng dịu xuống không ít.
Thủ lĩnh quái là một loại quái vật khá đặc thù, mặc dù chúng chỉ là quái vật có thuộc tính bình thường, nhưng lại không thua kém bất kì loại BOSS nào, tác dụng của chúng phần lớn là để tuyên bố nhiệm vụ.
Loại quái vật này cũng không hiếm thấy, bên trong phụ bản cấp 30 trở lên, có rất nhiều phụ bản đều có đủ loại nhiệm vụ nhỏ của hệ thống như vậy, ví dụ như hái thảo dược này, tìm các dạng người bị thương này, đơn giản dễ làm, phần thưởng còn phong phú. Đây là một trong những loại quái mà người chơi thích nhất, vẫn được mọi người gọi là quái phúc lợi.
Quả nhiên giống như mọi người đã đoán, hai con quái vật này cũng không có tấn công Vương Vũ, mà đi đến trước mặt Vương Vũ. Thống Lĩnh Võ Tăng Thánh Rayner khẽ vươn tay ngăn cản Vương Vũ.
Thánh John ở bên cạnh lại nghiêm khắc nói: "Kẻ ngoại lai kia, chùa Ngũ Phương là chốn tu hành, không phải là địa phương ngươi nên tới, mời nhanh chóng rời khỏi đây."
Vương Vũ cũng không có rời đi khi Thánh John xua đuổi, mà là đánh giá một chút xung quanh, sau đó dùng giọng điệu bình thường của người chơi hỏi: "Ta có thể giúp đỡ gì cho ngài không?"
Nghe Vương Vũ nói như vậy, ngữ khí của Thánh John dịu hẳn xuống, không có nghiêm khắc như vừa rồi, chỉ là thản nhiên nói: "Mặc dù ta rất cần một sự trợ giúp, nhưng đây là chuyện của chùa Ngũ Phương chúng ta, kẻ ngoại lai tốt nhất mời rời đi ngay."
Mặc dù ngữ khí của Thánh John chính là giọng điệu cự tuyệt, nhưng câu từ bên trong lại thể hiện ta đang rất cần các ngươi khác giúp một tay đây.
Vương Vũ gãi đầu một cái, tiếp tục qua loa lỗ mãng đặt câu hỏi: "Ta có thể giúp đỡ gì cho ngài không. . ."
Thánh John: "Ngươi là kẻ ngoại lai, xin đừng nên. . ."
Không đợi Thánh John cự tuyệt lần nữa, Vương Vũ vẫn như cũ lấy bất biến ứng vạn biến mà hỏi: "Ta có thể giúp đỡ gì cho ngài không?"
"Được rồi!"
Thánh John dù sao cũng không phải là NPC trí năng gì, Vương Vũ ba lần liên tục đề nghị giúp đỡ một tay, khiến cho Thánh John hoàn toàn bỏ xuống tâm lý phòng bị, ông ta thở dài một hơi nói: "Người dũng sĩ đến từ bên ngoài, ngươi có thể trợ giúp cho ta sao?"
Vương Vũ cười đáp: "Dĩ nhiên thưa ngài, nếu không tôi đã không đưa ra yêu cầu trợ giúp ngài?"
"Thật là một dũng sĩ có lòng nhiệt tình."
Thánh John vậy mà thật đơn thuần, cứ như vậy tin tưởng Vương Vũ. Sau khi tán dương Vương Vũ một hồi, Thánh John lại nói tiếp: "Người dũng sĩ đến từ bên ngoài, ở chính điện Tu Đạo Viện của chúng ta đang gặp một nguy cơ to lớn."
"Chúng ta xin lắng tai nghe." Một khi NPC đã nói lời thoại này, đồng nghĩa với việc bọn họ muốn đi vào vấn đề chính. Vương Vũ từng bước đọc lại lời thoại có sẵn.
"Chúng ta là một nhóm người tu hành lấy Thần làm tín ngưỡng, nhưng lại có một số người tu hành bị ác ma tiêm nhiễm mà vi phạm Thần dụ, bây giờ họ muốn độc chiếm Tu Đạo Viện. Ngươi có thể giúp ta một chuyện được hay không?"
[Nhắc nhở của hệ thống: Đoàn đội của bạn đã kích hoạt nhiệm vụ phụ bản “Đạo Sĩ Tu Hành Bất Đồng”, có tiếp nhận nhiệm vụ hay không?]
"Tiếp nhận."
Vương Vũ không chút suy nghĩ liền nhấn tiếp nhận.
[Nhắc nhở của hệ thống: Đoàn đội của bạn đã tiếp nhận nhiệm vụ phụ bản “Đạo Sĩ Tu Hành Bất Đồng”, nhiệm vụ không có cấp độ, nếu như có thể loại bỏ được tư tưởng khác nhau giữa các nhóm đạo sĩ, đoàn đội của bạn sẽ nhận được phần tạ lễ từ Thủ lĩnh của các đạo sĩ tu hành.]
"Loại bỏ tư tưởng bất đồng? Nhiệm vụ này phải làm như thế nào?" Nhìn thấy nhiệm vụ đột nhiên xuất hiện trên thanh nhiệm vụ, không riêng gì Vương Vũ mà cả những người khác cũng đều choáng váng tại chỗ.
Mọi người đều biết, tư tưởng của một người một khi đã định hình thì đều rất khó thay đổi được, cứ cho như là có năng lực giết chết đối phương, thì cũng chưa chắc có thể thay đổi được ý nghĩ của người ta.
Đặc biệt, những tín đồ tôn giáo chính là những người khó thay đổi nhất – họ là những người tự do bị tẩy não bởi giáo lý, đối xử với mọi người hay với mọi vật đều dùng một loại ý thức chủ kiến vô cùng ngoan cố, loại ý thức này một khi đã thành hình thì rất khó lay chuyển.
Hơn nữa, những người này có tính cách vô cùng cực đoan, mọi lúc mọi nơi đều cảm thấy mình phải có nghĩa vụ bắt những người không có cùng lý tưởng với mình ra diện kiến các vị thần linh.
Đám người Vương Vũ chỉ là một đám liều mạng chơi game, cũng không phải là nhân viên thần chức thâm niên, cũng không phải là thành phần bán hàng đa cấp, bọn họ sao có thể dễ dàng có được sự nhất trí chung trong tư tưởng với đám người đó chứ.
"Chuyện này. . . Có gợi ý nào hay không vậy?" Vương Vũ có chút khó khăn hỏi.
Đối với Vương Vũ mà nói, cho hắn đi thay đổi suy nghĩ của người khác còn khó khăn hơn nhiều việc để hắn đi làm thịt người ta. Vả lại, Vương Vũ là một kẻ không có tài ăn nói, miệng lưỡi vụng về, giờ mà kêu hắn đi lại bị NPC tẩy não ngược lại thì không phải rất xấu hổ sao?
Thánh John cười khổ nói: "Nếu có biện pháp khiến đám người lạc đường này quay đầu thì ta cũng sẽ không làm phiền tới các ngươi."
Thánh John trả lời đúng với tình hình thực tế.
Câu trả lời này khiến đoàn người sụp đổ. Bọn họ đi làm nhiệm vụ cấp S còn có gợi ý đó, còn cái nhiệm vụ này thì không biết ra tay từ đâu đây.
"Nếu không được thì Vô Kỵ, ngươi ra đây lừa dối bọn họ một lúc được không?" Vương Vũ quay đầu hỏi Vô Kỵ.
Vô Kỵ là người có bằng cấp cao nhất trong cả đám, hơn nữa hắn còn rất giỏi ngụy biện, có lẽ sẽ có tiếng nói chung với đám người tôn giáo này.
"Ta là một nhà khoa học cao thượng có đạo đức, muốn đi lừa dối người ta thì ngươi phải tìm Xuân huynh. . ." Vô Kỵ chỉ chỉ vào người Xuân Tường.
Ngày thường đúng là Xuân Tường luôn ưa thích giả thần giả quỷ, rảnh rỗi không có việc gì làm lại muốn nắn xương xem tướng cho người ta, về chuyện lừa dối người khác thì Xuân Tường xem như khá chuyên nghiệp.
Không nghĩ tới Xuân Tường lại khoát khoát tay nói: "Ta chỉ lừa thiếu nữ với phụ nữ đã có chồng. . . Ngươi coi Minh Đô kia kìa, bình thường không phải ngươi rất thích nói láo sao Minh Đô?"
Minh Đô vặn cổ một cái, tinh tướng nói: "Đề cập đến lĩnh vực chuyên nghiệp thì ta vẫn thích hợp với chuyện phá phách cướp bóc hơn."
Tất cả mọi người: ". . ."
"Đạo Tuyết? Ngươi thì sao? Ngươi là người làm ăn mà."
Danh Kiếm Đạo Tuyết hỏi ngược lại: "Người tu hành cũng là người làm ăn hả?"
"Có mà, ngươi nhìn Thiếu Lâm Tự kìa. . ."
"Ta đang nói trong trò chơi. . ."
"Ặc. . ."
Đoàn người lại im lặng một lần nữa. Trong trò chơi, người tu hành đều là một đám lấy tín ngưỡng làm đức tin, cũng không phải những chùa chiền chướng khí mù mịt như trong hiện thực.
Cả Toàn Chân Giáo có mấy mống giỏi hãm hại lừa bịp người khác thì lúc này tất cả đều đình công, trong nhất thời mọi người đều lâm vào tình cảnh bế tắc.
Đám người Toàn Chân Giáo đều làm không được thì những tên thuộc Kiếm Chỉ Thương Khung kia càng không cần nhắc tới. Những người này đều không có tính cách đùa giỡn, vì Đội Trưởng Đừng Nổ Súng có thể như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, mà Đội Trưởng Đừng Nổ Súng là loại mặt hàng giỏi giang nhất mỗi việc đập tiền. . .
Người ta là người tu hành thực sự, ngươi lại đi ném tiền lên người họ, không phải bọn họ sẽ đem ngươi băm thây sao?
Ngay vào lúc mọi người hết đường xoay sở, Vô Kỵ đột nhiên hỏi: "Xin hỏi ngài, những người tu hành lạc lối kia có ở chính điện không?”
Thánh John chỉ chỉ sát vách viện tử nói: "Các khóa học của chúng ta đã sớm tách ra, hiện tại đám người đó cùng thủ lĩnh của bọn họ đang ở lại Thiên Viện."
"À. . . Ra là như vậy." Vô Kỵ gật đầu nói: "Vậy ta có thể hỏi một câu hay không? Nếu như chúng ta có thể loại bỏ được bất đồng tư tưởng giữa các ngươi, ngươi có thể thưởng cho chúng ta những gì?"
Thánh John nói: "Dựa vào biểu hiện của các ngươi."
"À. . ." Vô Kỵ sờ sờ lên cằm nói: "Ta thế nhưng có biện pháp loại bỏ bất đồng tư tưởng giữa các ngươi, nhưng mà con người ta bị người lừa gạt nhiều lần nên không có cảm giác an toàn, ngươi có thể phát thưởng nhiệm vụ trước cho ta được hay không?"