Trang 453# 1
Chương 906: Ăn cả chủ nhà lẫn nhà
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Bây giờ phát thưởng nhiệm vụ cho ngươi? Chuyện này có chút không hợp quy củ. . ." Thánh John cũng không có cự tuyệt hoàn toàn, mà chỉ có chút khó xử nói.
"Ha ha!" Vô Kỵ cười nói: "Không hợp quy củ mà thôi, không có nghĩa là không thể phát thưởng trước được. . ."
Thánh John nói: "Thực ra là ta cần căn cứ vào mức độ hoàn thành nhiệm vụ của các ngươi, từ đó mới đánh giá mà suy xét nên phát thưởng nhiệm vụ như thế nào."
"Ta đã làm việc thì ngài cứ yên tâm!" Vô Kỵ vỗ ngực nói: "Ta hoàn toàn có thể loại bỏ triệt để sự bất đồng tư tưởng giữa các ngài."
"Thực sự có thể loại bỏ hoàn toàn sao?" Trí năng của Thánh John không cao, nhưng ông ta cũng có tiêu chuẩn phán định của riêng mình, lời nói suông ông ta không dám tin. Thánh John biểu hiện ra sự hoài nghi lớn đối với Vô Kỵ.
Vô Kỵ thề son sắt nói: "Tất nhiên, chúng ta có thể ký kết khế ước, nếu như bọn ta không thể loại bỏ hoàn toàn bất đồng tư tưởng giữa các ngài thì ta sẽ bị hệ thống cưỡng chế thu hồi lại phần thưởng nhiệm vụ."
"Được, việc này có thể!"
Làm tiểu đệ trực tiếp lệ thuộc vào hệ thống, Thánh John không có chút hoài nghi nào đối với quyền uy của hệ thống, dù sao trong thế giới này, hệ thống chính là vị Thần tối cao nhất, không ai có thể giở trò gian lận dưới mí mắt của hệ thống. Nhìn thấy Vô Kỵ đều đã lấy khế ước ra đảm bảo rồi, Thánh John trực tiếp bày tỏ sự tán thành.
"Sau khi sự bất đồng tư tưởng được loại bỏ thì mức độ hoàn thành tính như thế nào?” Vô Kỵ lại hỏi.
"100%!" Thánh John nói.
"Đó chính là phần thưởng cao nhất hệ thống có thể cho?" Vô Kỵ cười nói.
"Đúng vậy!" Thánh John gật nhẹ đầu.
"Được rồi, giờ ngài hãy phát phần thưởng nhiệm vụ cho ta đi." Vô Kỵ nhanh chóng lập ra một khế ước, sau đó đưa cho Thánh John.
Thánh John lấy con mắt tinh tường của hệ thống cẩn thận nhìn khế ước một lượt, sau khi không có phát hiện ra vấn đề gì sai sót, ông ta liền móc ra hai cuốn sách đưa cho Vô Kỵ.
"Chuyện này cũng được hả?" Người của Kiếm Chỉ Thương Khung lần đầu tiên nhìn thấy có người có thể lấy được phần thưởng trong tay NPC trong khi còn chưa hoàn thành nhiệm vụ được giao, bọn họ đồng loạt kinh hãi, trợn mắt má hốc mồm.
Vô Kỵ nhận lấy sách rồi nhìn thoáng qua, sau đó tiện tay ném cho Vương Vũ.
Vương Vũ cầm lấy sách xem xét, chỉ thấy trên bìa hai cuốn sách bất ngờ viết mấy chữ: “Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích” và “Bài Sơn Đảo Hải”.
Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích dĩ nhiên không cần phải nói nhiều, đây là chiêu lớn tối thượng cấp 60 của Võ tăng – một trong hai nhánh nghề nghiệp của Võ sư, đây cũng là kỹ năng chiêu bài của Ký Ngạo, kỹ năng này có thể tạo ra sát thương cao khủng khiếp, nói cách khác có thể liên tục dùng cước đá cho người ta tuyệt tự tuyệt tôn và giết người mà không cần đến cước thứ hai…
Vương Vũ mặc dù thực lực kinh người, nhưng phần lớn kỹ năng trên người hắn đều là kỹ năng thường, sát thương đánh ra toàn bộ đều là nhờ kỹ thuật, kỹ năng chân chính có thể gây ra sát thương của hắn cũng không có nhiều, sát thương của kỹ năng này có tính chất bùng nổ mạnh mẽ, đưa cho Vương Vũ dùng có thể nói là như hổ thêm cánh. . .
Về phần kỹ năng “Bài Sơn Đảo Hải”, thì đây là kỹ năng tối thượng cấp 60 của Khống khí sư – cũng là một nhánh nghề nghiệp của Võ sư.
Bởi vì trong thời gian Close Beta cũng không có mấy người chơi Khí công sư, chứ đừng nói chi là luyện Khí công sư đạt đến cấp 60, kỹ năng này cụ thể như thế nào, chưa ai từng thấy qua, nhưng khả năng gây sát thương của Khí công sư so ra cũng cao như Quyền pháp gia, kỹ năng này chắc chắn sẽ không yếu hơn so với kỹ năng Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích kia.
Bởi vì đây là phần thưởng của nhiệm vụ, nên đẳng cấp sử dụng của hai sách kỹ năng này cũng không cao. Vương Vũ vỗ tay một cái, sách kỹ năng hóa thành hai luồng ánh sáng bay vào bên trong đồ án Thái Cực trước ngực Vương Vũ.
Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích: Hướng mục tiêu chỉ định tiến hành ba đoạn đá kích mạnh mẽ cùng lúc đánh bay mục tiêu, đồng thời cho mục tiêu bị đánh bay một kích chí mạng cuối cùng.
Bài Sơn Đảo Hải: Một lần sử dụng duy nhất sẽ hao hết sạch nội lực, giáng một đòn chí mạng vào tất cả mục tiêu trong phạm vi 500 và bên trong mặt góc 30o.
Hai kỹ năng này cụ thể mạnh cỡ nào thì thử một lần là biết, nhưng mà loại kỹ năng kinh khủng như thế này rơi vào trong tay Vương Vũ sẽ sinh ra phản ứng hoá học dạng gì thì cũng chỉ có trời mới biết.
Đợi Vương Vũ học xong kỹ năng, Vô Kỵ vỗ tay phát ra tiếng nói: "Đi thôi!"
"Đi đâu hả?" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đã tỉnh táo lại sau khi thấy Vô Kỵ lấy được phần thưởng nhiệm vụ trước, nhưng đối với hành động của Vô Kỵ hắn ta vẫn lơ ngơ như cũ.
Vô Kỵ nói: "Đi tìm đám người tu hành bất đồng kia chứ sao, chúng ta đi nói chuyện cùng bọn họ."
"Ngươi thực sự có thể loại bỏ quan điểm bất đồng giữa bọn họ hay sao?" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng lúc này cư xử với Vô Kỵ chẳng kém gì thần tiên, phải biết rằng loại bỏ tư tưởng của một người còn khó khăn hơn việc diệt trừ một người rất nhiều, Vô Kỵ đã tự tin có thể làm được điều này, hắn khẳng định không phải người bình thường.
"Dĩ nhiên ta có thể!" Vô Kỵ cười nói: "Gặp loại chuyện này nhất định phải động não."
Nghe Vô Kỵ nói như vậy, đám người Toàn Chân xì xào bàn tán. Minh Đô tấm tắc, sợ hãi mà than rằng: "Bà mịa nó, lão cẩu Vô Kỵ càng ngày càng không biết xấu hổ, ăn cả chủ nhà lẫn nhà sao, tình huống này không phải là muốn nhận ban thưởng nhiệm vụ sau đó chạy trốn đấy chứ?”
Xuân Tường khinh thường nói: "Chạy cái cọng lông nhà ngươi ấy, khế ước cũng kí rồi, chạy hòa thượng chạy miếu sao? Không chừng hắn đang suy tính chuyện xấu gì đó."
Vô Kỵ nói: "Các ngươi không cần lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, ba ba này đã nói thì nhất định sẽ làm."
"Ba ba cái tiên sư ngươi ấy, con trai Vô Kỵ." Đám người mới đầu còn nghiên cứu thảo luận rất nhanh đã biến thành chửi rủa lẫn nhau.
Đi xuyên qua đình viện, mọi người liền đi tới biệt viện. Biệt viện lúc này cũng đứng đầy quái hình người, có điều đám quái này nhìn bề ngoài ra sao cũng cảm thấy có chút xíu nhu nhược.
Tăng Lữ Trung Thực (Cấp 65) (Tinh Anh)
Sinh lực: 200.000
Nội lực: 100.000
Kỹ năng: Ngâm Xướng Thiên Quốc, Sự Thương Hại Của Thiên Thần
Thiên phú: Hào Quang Của Thần
Tín Đồ Cuồng Nhiệt (Cấp 65) (Tinh Anh)
Sinh lực: 200.000
Nội lực: 100.000
Kỹ năng: Giới Hạn Của Thần, Nguyền Rủa Của Thiên Thần
Thiên phú: Nguồn Gốc Của Ôn Dịch
. .
Được rồi, quái bên này vậy mà đều là hệ Mục sư, giống với những con quái ở chính viện, kỹ năng của đám quái này theo thứ tự lần lượt là đại chiêu của Mục sư quang minh và Thuật sĩ hắc ám.
Điều khiến cho mọi người đều không tưởng tượng được là, kỳ thực trừ dòng chính thống bên ngoài, giữa Võ sư và Mục sư vậy mà cũng có một đoạn nguồn gốc như vậy. . .
Ngẫm lại cũng thế thật, nhìn từ nghề nghiệp chuyển chức, một bên là Thầy tu một bên là Võ tăng, vậy cũng đã rõ ràng rồi.
Về phần giữa họ vì sao có bất hòa, có thể là bởi vì giữa hai loại hệ thống xảy vấn đề, chắc là coi thường hàm lượng kỹ thuật của nhau, dù sao người giỏi động não sẽ chướng mắt người trong đầu chỉ toàn có cơ bắp, người có tố chất thân thể cao hơn cũng chướng mắt đám người tay chân trói gà không chặt.
Biệt viện của Tín đồ Thầy tu ở giữa, cũng có hai người là thủ lĩnh quái, phân biệt gọi là Thánh Johan và Thánh Peter.
Vương Vũ lần nữa đi ra phía trước hỏi liên tục ba lần "Ta có thể trợ giúp gì cho ngài hay không", Thánh Peter liền cười tủm tỉm tin lời nói xằng nói bậy của Vương Vũ, bắt đầu kể lại chuyện xưa cho Vương Vũ nghe. Nội dung của câu chuyện cũ này cũng giống y như đúc Thánh John, có điều chỉ đổi nhân vật chính một chút thôi.
Nghe xong cố sự nọ, mọi người lại một lần nữa tiếp nhận nhiệm vụ "Loại Bỏ Bất Đồng Tư Tưởng".
Lúc này Vô Kỵ ra tay, vẫn như vừa nãy lôi ra một đống lý do thoái thác, cũng như đúc sử dụng lại mánh khóe vừa rồi, sau đó thành công tay không bắt sói lấy từ trong tay Thánh Peter hai cuốn sách kỹ năng chung cực của Mục sư và Thuật sĩ là “Sự Cứu Rỗi Của Thiên Đế” và “Lĩnh Vực Của Thần”.
Phần thưởng nhiệm vụ tới tay, Vô Kỵ cười tủm tỉm nói với Thánh Peter: "Thánh Peter đại nhân, ta cảm thấy loại sự tình bất đồng tư tưởng này đòi hỏi phải có Thần ân mới có thể cảm hóa, vấn đề của các ngươi là tư tưởng đối lập lẫn nhau nên vĩnh viễn không cảm hóa được đối phương. Không bằng các ngươi hãy ngồi xuống cố gắng nói chuyện một phen."
Thánh Peter nói: "Những người lầm đường lạc lối kia đã bị ma quỷ mê hoặc, chúng ta đã nói qua rất nhiều lần, vẫn không thể kéo bọn họ lại đường ngay, cho nên chỉ có thể đại diện cho Thần tiêu diệt những người bị ma quỷ mê hoặc này."
Vô Kỵ cười nói: "Ha ha, không cần nói như vậy đâu, có thể lần này sẽ có chuyển biến tốt. Người Hoa chúng ta từ trước đến nay làm việc luôn nói thành ý, ta cảm thấy ngươi phải tới cửa bên kia thăm hỏi mới đúng."