Trang 461# 2
Chương 923: Nhân viên công vụ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Ui cha, đây chẳng phải là lão đại Huyết Sắc đó sao? Ngươi làm sao thế này?”
Nhìn thấy Huyết Sắc Chiến Kỳ xồng xộc phi vào, sắc mặt Vô Kỵ đầy vẻ thản nhiên, biết rõ còn cố hỏi.
Huyết Sắc Chiến Kỳ nhìn thấy Vô Kỵ lập tức mặt mày ủ ê nói: “Lão đại Vô Kỵ, chúng ta có phải là bạn bè của nhau không?”
“Lão đại Huyết Sắc nói gì vậy kia, đương nhiên chúng ta là bạn của nhau rồi.” Vô Kỵ cười cười trả lời.
“Thế thì tại sao các ngươi lại giúp tên tiểu tử Kiếm Chỉ Thương Khung kia làm nhiệm vụ Minh Ước Thái Cổ chứ.” Huyết Sắc Chiến Kỳ đau khổ nói.
Mâu thuẫn giữa Huyết Sắc Chiến Kỳ và Kiếm Chỉ Thương Khung không thể dùng một câu hai câu là có thể nói rõ, hiện giờ trong thành Dư Huy không ai không biết hai công hội này đang bất hòa, Toàn Chân Giáo là công hội nổi tiếng của thành Dư Huy, đương nhiên cũng sẽ biết việc này.
Người ta có câu, kẻ địch của bạn bè thì chính là kẻ địch của mình, chưa nói đến việc chính Toàn Chân Giáo cũng đã từng có va chạm với Kiếm Chỉ Thương Khung, chỉ dựa vào mối quan hệ với Liên Minh Huyết Sắc, đúng là Toàn Chân Giáo giúp Kiếm Chỉ Thương Khung làm nhiệm vụ Minh Ước Thái Cổ cũng có chút quá đáng.
“Ha ha, đừng gấp…” Vô Kỵ xua xua tay giải thích: “Chẳng qua chỉ là làm một nhiệm vụ thôi mà, ngươi còn không hiểu Toàn Chân Giáo chúng ta hay sao? Người ta đã nhét tiền vào tận mồm chúng ta rồi, làm gì có cái lý nào lại không nhận chứ.”
“Thế ta cóc cần biết, các ngươi cũng phải giúp ta một lần.” Huyết Sắc Chiến Kỳ bắt đầu chơi bài mặt dày.
“Hả? Cũng giúp các ngươi làm nhiệm vụ Minh Ước Thái Cổ á?” Vô Kỵ cười hỏi.
“Minh Ước Thái Cổ là nhiệm vụ một lần, Kiếm Chỉ Thương Khung đã làm rồi, nhiệm vụ mất tiêu rồi còn đâu.”
“Thế ngươi muốn làm cái gì?” Vô Kỵ lại hỏi.
“Ta muốn làm nhân viên công vụ.” Huyết Sắc Chiến Kỳ siết chặt nắm tay nói.
“Phụt…”
Nghe thấy Huyết Sắc Chiến Kỳ nói thế, cả đám Toàn Chân Giáo không nhịn được phụt cười ra tiếng: “Muốn làm nhân viên công vụ thì ngươi đi thi đi, tìm chúng ta làm quái gì? Chơi ít game lại là được mà.”
Huyết Sắc Chiến Kỳ vội vàng giải thích: “Không phải nhân viên công vụ trong hiện thực, ta nói là nhân viên công vụ của thành Dư Huy cơ.”
“Ồ, thì ra là cái này à… Các ngươi muốn đè đầu cưỡi cổ Kiếm Chỉ Thương Khung trong thành chiến ư?”
Vừa nghe Huyết Sắc Chiến Kỳ nói thế, cả đám đã hiểu ra.
Chỉ có Vương Vũ buồn bực hỏi: “Nhân viên công vụ của chủ thành có liên quan gì tới thành chiến?”
“Chỉ có lên chức nhân viên công vụ mới có tư cách tham dự thành chiến…” Huyết Sắc Chiến Kỳ giải thích cho Vương Vũ.
Sau khi hệ thống thành chiến được kích hoạt, chủ thành sẽ chiêu mộ người lãnh đạo của các công hội lớn tham gia vào công tác quản lý thành thị.
Trong trường hợp bình thường, chủ thành sẽ công bố một loạt nhiệm vụ cho các công hội này, sau đó sẽ phân chia quyền lực dựa theo khả năng hoàn thành nhiệm vụ của các công hội đó.
Những công hội nhận được quyền quản lý chủ thành sẽ được phép khống chế quầy thu thuế trong địa phận mình quản lý, đồng thời, với tư cách là công hội quản lý chủ thành, nghĩa vụ lớn nhất của những công hội này là bảo vệ chủ quyền của chủ thành mình không bị xâm phạm…
Đương nhiên, nếu có khả năng đánh hạ các chủ thành khác, địa bàn khống chế thu thuế sẽ càng lớn hơn.
Nói đơn giản thì là nắm đấm ai to, người ấy có thể thu phí bảo kê trong trò chơi.
Ngoại trừ việc thu thuế ra, những công hội quản lý chủ thành còn được hưởng rất nhiều đặc quyền khác, tạm thời không tiện ví dụ, nói chung là có rất nhiều chỗ tốt, gần như tương đương với hoàng đế một phương, mà tiền đề của tất cả những thứ này chính là vượt qua nhiệm vụ khảo nghiệm chủ thành sẽ ban bố để trở thành một thành viên của những công hội quản lý chủ thành.
Sau nỗ lực giải thích của Huyết Sắc Chiến Kỳ, cuối cùng Vương Vũ cũng hiểu ra hệ thống thành chiến là như thế nào, sau đó Vương Vũ lại hỏi Huyết Sắc Chiến Kỳ: “Dựa vào khả năng của công hội các ngươi, chắc quyền quản lý chủ thành cũng phải có một phần của các ngươi chứ.”
Tuy Liên Minh Huyết Sắc đã bị Kiếm Chỉ Thương Khung đào đi một đám cao thủ, nhưng lạc đà gầy chết còn hơn ngựa khoẻ, dù sao Liên Minh Huyết Sắc cũng là công hội lâu đời, căn cơ rất vững, Huyết Sắc Chiến Kỳ không đến mức không lấy được một chức quan.
Huyết Sắc Chiến Kỳ buồn bực nói: “Đừng nhắc đến nữa, các khu vực trong chủ thành có một sự khác nhau rất lớn, không phải mọi khu vực đều giống nhau, khu vực thực sự tốt chỉ có một khu thôi.”
Mỗi một thành phố đều có mặt phồn hoa và lạc hậu, chủ thành trong trò chơi cũng không ngoại lệ.
Lấy ví dụ như thành Dư Huy, khu vực hành chính nằm tại đại lộ Trung Ương sở hữu hàng quán lớp lớp, phồn hoa vô cùng, lượng thuế thu được vô cùng khả quan, còn khu vực phía Tây thành thì lại cực kỳ nghèo khó, chỉ có mấy sạp bán hoa quả thì thu được mấy đồng…
Sự phân bố khu vực được chủ thành quyết định, nếu được phân tới khu vực hành chính thì còn tốt, nếu mà bị phân tới khu phía Tây thành, tìm ai mà nói lý đây.
“Công hội các ngươi thế còn sợ không đủ thực lực giành được khu vực tốt nhất ư?” Vương Vũ hỏi lại với vẻ không thể tin tưởng nổi.
“Hzaii…” Huyết Sắc Chiến Kỳ thở dài một hơi nói: “Chẳng phải các ngươi vừa giúp Kiếm Chỉ Thương Khung hoàn thành nhiệm vụ Minh Ước Thái Cổ đó sao, còn có bảo vật công hội nữa, người đông thế mạnh, chúng ta không chiếm được lợi thế.”
“Thế à.” Cuối cùng Vương Vũ cũng hiểu ra. Thì ra Huyết Sắc Chiến Kỳ đang nhòm ngó quyền quản lý khu vực hành chính, nhưng Kiếm Chỉ Thương Khung vừa hoàn thành nhiệm vụ Minh Ước Thái Cổ, lại có bảo vật công hội trong tay, nếu chỉ dựa vào thực lực, rõ ràng Huyết Sắc Chiến Kỳ có khả năng sẽ hụt hơi trong cuộc đua này.
“Ngươi muốn chúng ta giúp ngươi đối phó Kiếm Chỉ Thương Khung?” Vương Vũ nhìn Huyết Sắc Chiến Kỳ nói.
“Không!” Huyết Sắc Chiến Kỳ cười nói: “Ta chỉ muốn các ngươi lấy giúp ta khế ước nhận chức của khu vực hành chính, chuyện tiền nong thì các ngươi cứ yên tâm, tuyệt đối không thiếu của các ngươi một đồng, huynh đệ chúng ta sẽ thanh toán sòng phẳng.”
“Chuyện này, mọi người thấy thế nào?” Vương Vũ hỏi Vô Kỵ.
Nói chung Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng đối xử khá thật lòng với Toàn Chân Giáo, chân trước vừa mới giúp người ta hoàn thành nhiệm vụ, chân sau lại muốn làm loạn, chuyện này Vương Vũ cũng thấy không được hay cho lắm.
“Thế mà cũng phải hỏi, đương nhiên là giúp rồi! Dù sao Liên Minh Huyết Sắc cũng là bạn bè của chúng ta mà lại…” Vô Kỵ nghiêm túc nói.
“Lão đại Vô Kỵ…” Huyết Sắc Chiến Kỳ rơi lệ đầy mặt.
Vô Kỵ lại bổ sung một câu: “Nhưng Kiếm Chỉ Thương Khung cũng trả cho chúng ta không ít tiền, chúng ta làm thế này có phải là không hay lắm không?”
“Ngươi cứ yên tâm, Kiếm Chỉ Thương Khung trả các ngươi bao nhiêu, ta ra giá gấp đôi.”
Vô Kỵ cười âm hiểm: “Thế thì phải cảm ơn lão đại Huyết Sắc rồi, chúng ta đi thôi.”
Tuy người quản lý chủ thành là một công việc béo bở, nhưng dù sao cũng là nhân viên công vụ, độ khó mà nhiệm vụ chủ thành đưa ra cũng không dễ hơn kỳ thi nhân viên công vụ cả nước ngoài hiện thực là mấy.
Địa điểm nhận nhiệm vụ là sảnh hành chính của phủ thành chủ, lúc Huyết Sắc Chiến Kỳ và đám người Toàn Chân Giáo tới phủ thành chủ, cửa phủ thành chủ đã chật kín người.
Nhìn thấy phủ thành chủ chật tới nỗi không còn chỗ chen chân nữa, cả đám đều thầm khó hiểu: “Chẳng phải hệ thống thành chiến mới được kích hoạt hay sao, sao lại có đông người tới nhận nhiệm vụ thế này?”
Huyết Sắc Chiến Kỳ trả lời: “Chính vì hệ thống thành chiến vừa được kích hoạt, mọi người nhận được thông báo của thành chủ… kẻ nào ra tay trước kẻ ấy là người thắng mà… tới sớm còn hơn tới muộn chỉ nhặt được đồ thừa của người khác.”
“Thông báo của thành chủ? Có ư?” Cả đám hỏi Vô Kỵ, nếu đã có thông báo thì sao không thấy Vô Kỵ nhắc đến nhỉ.
“Các ngươi có bao nhiêu người?” Vô Kỵ không thèm để ý đến mọi người mà chỉ hỏi bên phía Liên Minh Huyết Sắc.
“Công hội cấp bốn 1000 người.” Huyết Sắc Chiến Kỳ trả lời.
“...” Cả đám tỉnh ra.
Trong phán định của hệ thống, số người công hội và cấp bậc công hội mới là thuộc tính cơ bản để đánh giá một công hội.
Công hội nhận được thông báo của chủ thành đều là những công hội lớn có số người đủ yêu cầu… Toàn Chân Giáo có mạnh hơn nữa thì cũng chỉ có tầm hai mươi người, cũng không có tư cách đảm nhận trọng trách bảo vệ chủ thành.
Tại thành Dư Huy, phần lớn mọi người đều nhận ra Huyết Sắc Chiến Kỳ và đám người Toàn Chân Giáo, không một ai dám mù mắt nhảy ra cản đường họ, thế là cả đám không bị ngăn lại mà cứ thẳng tiến vào cửa phủ thành chủ.
Bảo vệ phủ thành chủ dùng trường thương chặn đám người lại, nói: “Mỗi người được mời chỉ được phép mang nhiều nhất là hai tùy tùng vào phủ thành chủ.”