Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 957 - Chương 959: Đột Phá Vòng Vây

Trang 479# 2

 

 

 

Chương 959: Đột phá vòng vây
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Lúc này tâm trạng phức tạp nhất chính là đám người Hồ Ngôn Lang Ngữ rồi, vốn dĩ, Vương Vũ là kẻ địch của bọn chúng, thực lực Vương Vũ mạnh mẽ như vậy, đám người này hẳn nên cảm thấy tâm trạng nặng nề mới đúng.

Nhưng mà Hồ Ngôn Lang Ngữ bị đồng đội khinh bỉ nhìn thấy vẻ mặt của đám người Tam Văn Mặc Ngư, trong lòng thế mà lại không tránh khỏi sảng khoái một trận...

"Hàng trước, tiến lên, bao vây hắn cho ta!"

Lúc này Tam Văn Mặc Ngư đã kịp phản ứng lại kêu gào ra lệnh cho nghề nghiệp cận chiến.

Mọi người đều biết, thiết lập tấn công tầm xa thấp dễ dàng chống đỡ, trong tay Vương Vũ có tấm khiên, ngăn chặn được tấm công tầm xa cũng không có gì ngạc nhiên cả, nhưng mà nếu bị nghề nghiệp cận chiến bao vây tấn công thì sẽ không dễ dàng ngăn chặn được như vậy nữa rồi.

Có câu nói hai nắm đấm khó địch nổi bốn tay, hảo hán không đánh lại đông người, nghề nghiệp cận chiến không chỉ có tấn công dễ dàng khống chế, hơn nữa thiết lập còn cao, một khi bao vây được mục tiêu, mọi người cùng nhau thi triển tấn công, trừ khi là BOSS, nếu không cao thủ có mạnh đến mấy, cũng đừng hòng đột phá được.

Sự mạnh mẽ của Vương Vũ nằm ở việc tốc độ cao, hạn chế di chuyển của hắn, cũng không tin hắn có thể chạy đi được.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, nhận được mệnh lệnh của Tam Văn Mặc Ngư, nghề nghiệp Chiến sĩ và Kỵ sĩ lấy Ngũ Lang Lục Sắc dẫn đầu trong một giây đã bao vây lại chặt chẽ.

"Ngưu huynh, chúng ta làm thế nào bây giờ?" Mọt Sách Nhỏ Bé chưa từng gặp tình cảnh này bao giờ, nhìn thấy nhiều người bao vây xung quanh như vậy, nhất thời sợ đến mức chân cũng mềm nhũn.

"Ngồi xổm xuống!"

Vương Vũ hét lớn một tiếng, chân Mọt Sách Nhỏ Bé vốn dĩ đã mềm sẵn, bị Vương Vũ rống một tiếng như vậy, trực tiếp ngồi sụp xuống dưới đất.

Đúng lúc này, tay phải Vương Vũ lại vung về phía sau, xoay tay một kiếm xẹt qua đỉnh đầu Mọt Sách Nhỏ Bé, chém xuống.

"A!" Mọt Sách Nhỏ Bé sợ đến mức vội vàng ôm đầu.

Cùng lúc đó, đằng sau Mọt Sách Nhỏ Bé "vút vút vút" sáng lên ba luồng sáng trắng, rõ ràng đây chính là Thích khách của công hội Cuồng Lang.

"Không xong rồi, hắn cắm mắt!"

Những Thích khách còn đang Tiềm Hành thấy Vương Vũ có thể nhìn thấy rõ Tiềm Hành, còn tưởng rằng Vương Vũ cắm mấy loại đạo cụ như Chân Thực Chi Nhãn linh tinh gì đó, dứt khoát hiện thân hình, nháy mắt bảy tám Thích khách giơ dao găm lên vọt ra từ bốn phương tám hướng xung quanh hai người Vương Vũ.

Vương Vũ thấy thế vội vàng ngồi xổm xuống, tấm khiên trên tay trái giơ lên, bảo vệ mình và Mọt Sách Nhỏ Bé.

Tấm khiên của Vương Vũ tuy không lớn bằng Tháp Thuẫn, nhưng mà tạo hình kỳ lạ, Vương Vũ giơ tấm khiên lên ngồi xuống như vậy, vừa vặn chống đỡ được tấn công ở tất cả phương hướng.

"Keng! Keng! Keng! Keng!"

Theo tiếng dao găm lần lượt va vào tấm khiên, Vương Vũ từ dưới tấm khiên vươn tay phải ra chém nghiêng về phía trên, một chân hơi co lên lướt qua một vòng, đồng thời mũi kiếm lay động, vạch ra một đường cuộn sóng xinh đẹp, vô cùng chuẩn xác để lại trên cổ tay của Thích khách.

"Ô kìa..."

Tiếng kêu kinh ngạc liên tục vang lên, đám Thích khách run tay một cái, dao găm trong tay đều ào ào rơi xuống đất, có mấy tên da mỏng còn trực tiếp biến thành vệt sáng mà bay đi.

Còn chưa đợi mấy Thích khách kéo dài hơi tàn kịp tỉnh táo lại, Vương Vũ đã đứng dậy, thân thể xoay một vòng, ánh sáng kiếm lại lóe lên, gần như trong cùng một lúc xẹt qua cổ họng của đám Thích khách.

Vệt sáng trắng hiện ra, cả đoàn Thích khách của công hội Cuồng Lang đều bị tiêu diệt!

"Mẹ nó!"

Tam Văn Mặc Ngư nhìn thấy thế thì linh hồn sắp bay ra ngoài đến nơi rồi, theo bản năng lui về sau từng bước một.

Đây chính là đội Thích khách hoàn chỉnh trong biên chế đó, cứ chết mà chẳng hiểu ra sao như vậy, loại tình huống này căn bản không thể sử dụng từ mạnh mẽ để miêu tả nữa rồi, mẹ nó cái này gọi là quỷ dị...

Đúng vậy, là quỷ dị! Tam Văn Mặc Ngư chơi game lâu như vậy, vẫn chưa bao giờ nhìn thấy kẻ nào tà môn như vậy, thảo nào Hồ Ngôn Lang Ngữ nói người này bật hack, bây giờ suy nghĩ một chút thật sự có thể như vậy.

"Đứng lên, đi theo ta!"

Sau khi giải quyết xong tất cả Thích khách, Vương Vũ duỗi chân ra, đá Mọt Sách Nhỏ Bé đang nhặt trang bị dưới đất đá lên.

Mà lúc này, nghề nghiệp hàng trước của công hội Cuồng Lang đã cách hai người không đến năm mét nữa.

Nhìn người chơi của công hội Cuồng Lang càng ngày càng đến gần, Mọt Sách Nhỏ Bé nói: "Ngưu huynh, thật sự không được thì một mình ngươi đi đi thôi, ta cũng chẳng giúp đỡ được gì."

Vương Vũ lắc đầu thản nhiên nói: "Theo sát ta, không chết được đâu!"

Nói xong, Vương Vũ dẫn theo Mọt Sách Nhỏ Bé nghênh đón ngay mặt chính diện.

"Bà mẹ nó, tên này tự tìm đường chết! Xông lên cho ta!"

Ngũ Lang Lục Sắc ở đằng trước nhìn thấy Vương Vũ cũng dám tấn công ngay chính diện, không nói hai lời, trực tiếp ra lệnh cho mọi người tấn công.

Ra lệnh xong, Ngũ Lang Lục Sắc và mấy người Chiến sĩ khác đồng thời Phụ Thân cúi đầu, sử dụng Va Chạm đánh về phía Vương Vũ, đồng thời nghề nghiệp tầm xa ở đằng sau lại phát động tấn công với Vương Vũ lần nữa.

Đây chính là sức mạnh của số đông, tầm xa và cận chiến tấn công cùng một lúc, một người luôn luôn có lúc được cái này mất cái khác, cũng không tin có ai lại có thể một mình chống đỡ cả hai mặt được.

Nhưng mà công hội Cuồng Lang lần này coi như chọn nhầm đối thủ rồi.

Nhiều con kiến có thể cắn chết con voi là không sai, nhưng mà cũng phải nhìn vào tỷ lệ, mười con kiến mà đã đòi cắn chết con voi, đây hoàn toàn là mơ mộng hão huyền.

Vương Vũ là cao thủ cỡ nào chứ, trước đó từng một thân một mình xông vào cửa trống của mấy nghìn người Kiếm Chỉ Thương Khung cũng chưa từng luống cuống tay chân, huống chi công hội Cuồng Lang này vẻn vẹn chỉ có mấy chục người, phải biết rằng Kiếm Chỉ Thương Khung thế nhưng là một công hội lớn, nói riêng về thực lực thôi, chất lượng người chơi cũng đã mạnh hơn công hội Cuồng Lang mấy phần rồi.

Chỉ thấy Vương Vũ không hoang mang chút nào lập lại chiêu cũ, tấm khiên tay trái kiếm tay phải chống đỡ mũi tên ma pháp, đồng thời bay lên một chân đá về phía Chiến sĩ đang đánh đến trước mặt.

"Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích!"

Về đạo lý mà nói, thiết lập của Va Chạm cao hơn Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích, nhưng mà Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích là kỹ năng gì? Là kỹ năng có thể giết người trong vòng một giây!

Ký Ngạo cũng có thể giết người ta trong vòng một giây, khi được Vương Vũ sử dụng, uy lực lại càng tăng lên gấp mấy lần. Ai thèm quan tâm thiết lập của ngươi mẹ nó cao đến mức nào, ông đây một chân giẫm chết ngươi trong vòng một giây, thiết lập gì đó chỉ là nói nhảm thôi!

"Rầm!"

Vương Vũ một chân giẫm xuống, đá những Chiến sĩ xông đến trước mặt thành vệt sáng trắng, trận hình bao vây của công hội Cuồng Lang cũng bị một chân này đá cho hỗn loạn.

Trận hình hỗn loạn, mọi người không còn kết cấu, tất cả đều xông lên như ong vỡ tổ.

Vương Vũ không hoang mang chút nào, mắt nhìn sáu hướng tai nghe tám phương, tấm khiên trên tay trái bảo vệ Mọt Sách Nhỏ Bé sau lưng, hai người từng bước từng bước bình tĩnh đi về phía trước, đồng thời trường kiếm trong tay Vương Vũ liên tục lướt qua, mỗi một lần đều ra chiêu sau nhưng trúng mục tiêu trước, vô cùng chính xác cắm vào cổ họng của hai người chơi đang định tấn công, mỗi kiếm đều có thể lấy một mạng người, mỗi một bước đều có vệt sáng trắng lóe lên.

Mọt Sách Nhỏ Bé nhìn thấy phương pháp giết người của Vương Vũ thành thạo như vậy, vẻ mặt lạnh nhạt giống như chém dưa thái rau, không nhịn được ướt... Ừ, ta đang nói vành mắt, nước mắt kích động, loại xúc động giống như fan hâm mộ được thần tượng ký tên ấy.

"Mẹ nó, giết Quyền pháp gia kia!"

Đây chính là muốn nói bên trên không nghiêm chỉnh bên dưới sẽ hỗn loạn, tác phong bắt nạt kẻ yếu này của công hội Cuồng Lang quả nhiên là được truyền trực tiếp từ trên xuống, thấy Vương Vũ khó đối phó, Tam Văn Mặc Ngư dứt khoát ra lệnh để mọi người tấn công Mọt Sách Nhỏ Bé sau lưng Vương Vũ.

Ngũ Lang Lục Sắc nghe thấy thế, không nói hai lời giơ hai thanh kiếm trong tay vươn người nhảy lên, một Băng Sơn Kích đánh về phía Mọt Sách Nhỏ Bé.

Vương Vũ nhìn thấy thế cười khẽ, góc độ của tấm khiên trên tay trái đột nhiên hơi lệch đi, lộ ra móc câu sắc bén ở bên cạnh.

"Đi chết đi!"

Ngay sau đó Vương Vũ chợt quát một tiếng, tấm khiên trong tay dựng lên, mạnh mẽ vung lên đập lên trên, móc câu sắc bén không nghiêng không lệch đánh vào chỗ kín của Ngũ Lang Lục Sắc.

Vũ khí của Vương Vũ thế nhưng là Thần Khí thật sự, độ sắc bén và chất lượng là không thể chê được, Ngũ Lang Lục Sắc ngay cả kêu thảm cũng không kịp, trực tiếp bị một nhát chia đôi biến thành vệt sáng trắng bay đi.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment