Trang 496# 2
Chương 993: Chia ra hành động
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Mặc dù Mạc Tiểu Bối chỉ là một cô gái nhưng cách đối nhân xử thế còn dứt khoát hơn so với rất nhiều người đàn ông, nàng ta nói chuyện rất có nghĩa khí.
Hơn nữa, Mạc Tiểu Bối còn là cựu đội trưởng của chiến đội Xích Diễm nên cũng có tiếng nói rất mạnh mẽ. Những người khác nhìn thấy Mạc Tiểu Bối đã đáp ứng với đám người Vô Kỵ nên cũng không có ai phản đối gì.
Ngược lại, chuyện này mà đặt trong Toàn Chân Giáo thì hoàn toàn không có khả năng.
Thấy thủ hạ của Mạc Tiểu Bối lanh lợi khéo léo như vậy Vô Kỵ có cảm giác mệt mỏi sâu sắc.
. .
"Lão đại Vô Kỵ, chỉ cần là chuyện ngươi phân phó, chúng ta sẽ lập tức nghe theo." Sau khi sắp xếp tốt cho thủ hạ của mình, Mạc Tiểu Bối chắc chắn nói.
Vô Kỵ thản nhiên đáp: "Không có gì để phân phó cả. Các ngươi cả thảy có mười một người, bọn ta cũng có mười một người, mọi người chia ra hành động là được."
"Chia nhau ra hành động? Vậy phân chia như thế nào?"
Vẻ mặt của Mạc Tiểu Bối mông lung. Đám người này gan cũng lớn thật, đã bị không biết bao nhiêu công hội theo dõi rồi mà bọn họ còn dám chia ra hành động. Nếu không phải biết rõ bản lĩnh của những người trong Toàn Chân Giáo thì Mạc Tiểu Bối đã nghĩ bọn họ đều bị điên cả rồi.
Vô Kỵ nói rất tùy ý: "Hai chiến đội trộn lẫn với nhau, hai người một đội đi cùng nhau. Các ngươi ở ngoài sáng cứ việc kích phát nhiệm vụ, người của chúng ta sẽ ở trong tối bảo vệ các ngươi."
"Một người bảo vệ chúng tôi? Đó cũng không phải là chuyện một người. . ." Lúc này một Thích khách ở bên cạnh nói.
Thích khách kia có một cái tên rất ngạo mạn phách lối, hắn ta đặt tên là Thánh Trộm Bạch Ngọc Thang. Tính cách của tên này vậy mà rất cẩn thận, sau khi nghe xong việc để mình làm mồi nhử mà lại chỉ có một người theo phía sau bảo vệ trong lòng hắn ta đã có ý bỏ cuộc giữa chừng.
Phản ứng này của hắn ta cũng rất bình thường, xét cho cùng đối thủ của Toàn Chân Giáo cũng không đơn giản chỉ có riêng một công hội như vậy. Trước mắt thì mọi người biết phải có ít nhất mười công hội, hơn nữa đều là công hội lớn.
Mặc dù hiện tại mới chỉ là đội ngũ của các công hội này lộ diện thôi, nhưng những người chơi tinh anh của các công hội lớn mạnh hơn nhiều so với các chiến đội thường.
Cho dù người chơi trong Toàn Chân Giáo có thực lực không yếu nhưng nếu người bình thường nghe nói để một người đối phó với một đội ngũ tinh anh thì trong lòng họ sẽ do dự.
Có điều đám người Toàn Chân Giáo này lại không lo lắng một chút nào cả, bọn họ thẳng thừng bỏ qua sự bất an của Bạch Ngọc Thang.
Đúng lúc này, Minh Đô cao giọng nói: "Hai người một đội hợp lý lắm! Tiểu Bối cô có thể cùng một đội với ta, nam nữ phối hợp làm việc mới không mệt, các ngươi nói có phải không. . . Mọi người yên tâm, ta sẽ không để cho Tiểu Bối chịu một chút thương tổn nào!"
Minh Đô vừa mới nói dứt câu đã ngay lập tức nhận được rất nhiều ánh mắt khinh thường của mọi người, đặc biệt là Ký Ngạo, cậu ta nhảy lên nhảy xuống hô: "Đừng có cố làm ra vẻ nữa, ngươi cũng không nhìn lại mặt mũi của mình một chút đi, đám lão bất tử như các ngươi không phải nên tránh qua một bên sao?"
"Thúi lắm, ngươi đã xem phim Siêu Sát Thủ Leon chưa? Ông chú mới là vương đạo!" Xuân Tường cũng không chịu yếu thế, quơ pháp trượng muốn gõ Ký Ngạo một cái.
Nhìn đám người Toàn Chân Giáo không biết xấu hổ này đã đến lúc nào rồi mà vẫn còn tranh nhau con gái, Bạch Ngọc Thang và người của chiến đội Xích Diễm ngay lập tức trợn tròn mắt.
Má nó, đám người kia thực sự là đang bị người ta đuổi giết sao? Tại sao cảm giác giống như là đi dạo chơi ngoài thành vậy?
Ngay tại lúc đoàn người đang chìm trong vòng mông muội, Mario Quay Cuồng cũng gia nhập vào nhóm chiến đấu: "Ai tán thành lão Ngưu đi theo ta, ta sẽ để Tiểu Bối đi theo người đó!"
Mario Quay Cuồng vừa dứt lời, đám người Toàn Chân Giáo nhao nhao giơ tay...
"Ha ha, Ngưu huynh, hai ta cùng một tổ ngươi không có ý kiến gì đi…" Mario Quay Cuồng tí tởn cười đùa đi đến bên cạnh Vương Vũ hỏi.
Thái độ của Vương Vũ rất tùy ý: "Ai đi theo ta không quan trọng, một mình ta đều ổn."
"Vậy Tiểu Bối đi với ai?" Lúc này đoàn người nhao nhao chất vấn Mario Quay Cuồng.
Mario Quay Cuồng nhếch miệng cười nói: "Theo lý mà nói thì tất cả mọi người đều có phần, cụ thể đi với ai thì để Tiểu Bối tự chọn đi!"
"Bà mịa nó, cái đồ không biết xấu hổ nhà ngươi!"
Mọi người giận dữ gào thét loạn thành một đoàn.
Mãi đến khi Mạc Tiểu Bối tự mình tỏ thái độ mới coi như thôi.
Vương Vũ là người đảm đương sức mạnh cho cả Toàn Chân Giáo, có sức chiến đấu khiến nhiều người tin phục nhất cho nên mục tiêu lựa chọn hàng đầu của chiến đội Xích Diễm chính là Vương Vũ. Ban đầu, Mạc Tiểu Bối cũng nghĩ muốn cùng một đội với Vương Vũ, nhưng mà Mario Quay Cuồng lại nhanh chân nhận trước, nàng ta bất đắc dĩ đành phải lựa chọn Vô Kỵ…
Kỳ thật, lựa chọn như vậy đều là do Mạc Tiểu Bối cũng không quen thuộc với người Toàn Chân Giáo, ở trong mắt Mạc Tiểu Bối, Vô Kỵ có lẽ là một đối tượng tương đối đáng tin cậy hơn một chút…
Về phần Bạch Ngọc Thang đáng thương thì được phân cùng đội với Xuân Tường.
Xuân Tường rất bất mãn với việc Vô Kỵ phân cho mình một đại lão gia… Còn Bạch Ngọc Thang thì cũng buồn bực không thôi, hắn ta thầm nghĩ lão tử chả nhẽ còn không xứng với một tên lớn tuổi bỉ ổi như người hả, ngươi còn mẹ nó tỏ vẻ không tình nguyện.
Nếu không phải vì đánh không lại đám người Toàn Chân Giáo này, không thì Bạch Ngọc Thang đã nóng nảy lên rồi.
Vô Kỵ đã từng chỉ huy hàng chục ngàn người chiến đấu, giờ chỉ có hai mươi mấy người dĩ nhiên là chuyện nhỏ, rất nhanh sau đó Vô Kỵ đã phân chia xong đội ngũ. Đám người một trước một sau rối rít đi ra khỏi cửa tiệm nhỏ của Mario Quay Cuồng, sau đó chia ra nhiều ngả, dọc theo đường lớn bắt đầu làm nhiệm vụ.
Cùng lúc đó mấy người Nhị Giai Đường và Tế Nhật Hà Quang cũng nhận được tin tức: "Mục tiêu đã ra khỏi khu vực an toàn, đã bắt đầu hành động tiếp, tọa độ theo thứ tự là. . . ."
"Má nó, lão tử bây giờ muốn rút khỏi có được hay không!" Đúng lúc này Nhị Giai Đường đột nhiên lên tiếng trong kênh trò chuyện.
"Rút khỏi? Vì sao?"
Tế Nhật Hà Quang hỏi.
Trong lòng Nhị Giai Đường vẫn còn sợ hãi nói: "Đám người Toàn Chân Giáo này quá ác! Ta cảm thấy không cần thiết xung đột cùng bọn họ."
Đám người Toàn Chân Giáo ở bên ngoài vẫn có tiếng hung ác, mọi người đều biết độ lì lợm bám lấy không tha của bọn họ, trước kia mới chỉ nghe nói còn không có cảm giác gì, nhưng sau khi chân chính giao thủ qua trong lòng Nhị Giai Đường chỉ còn một chữ: Sợ.
Chơi game lâu như vậy rồi, Nhị Giai Đường cũng không phải chưa từng bị giết, thế nhưng bị giết mà bản thân vẫn ù ù cạc cạc như ngày hôm nay mới là lần đầu tiên. . . Nhất là khi vừa mở mắt, những anh em của mình cũng nối gót đi đầu thai theo… trong lòng Nhị Giai Đường thực sự sợ hãi.
Nói thế nào chiến đội của hắn ta cũng coi như là cao thủ một phương, nhưng mà đánh nhau mới có hai hiệp, ngay cả bản thân mình chết như thế nào hắn ta cũng không biết. Còn có chuyện nào so với chuyện này đáng sợ hơn chứ?
Nếu không phải phần thưởng Áo choàng quá mê người, Nhị Giai Đường đã chủ động rút lui từ sớm rồi.
Tế Nhật Hà Quang gật đầu nói: "Được rồi, điều này ta hiểu, đã là kẻ có danh ở đời thì tự nhiên không phải là hư danh, nhưng nếu muốn có của báu thì không nên ngại hy sinh… Hôm nay ta cũng chết một lần, không phải giờ vẫn còn đứng ở đây như thường hay sao?"
"Ngươi không hiểu đâu!" Nhị Giai Đường nói: "Kẻ địch ngươi gặp phải khác với chúng ta."
Nghe Nhị Giai Đường biện giải cho mình như vậy, Tứ Nguyệt Như Ngọc nhìn không nổi, khinh bỉ nói: "Thôi đi, đều là bị giết, còn không giống nhau ở chỗ nào, toàn bộ đều là do thực lực của ngươi không đủ. Lão nhị, ngươi có phải sợ hay không? Hiện giờ chúng ta đã ngồi chung trên một con thuyền rồi, ngươi muốn chạy cũng đã chậm."
"Đúng đấy lão nhị, chúng ta bị diệt cả đoàn mà cũng không sợ hãi giống như các ngươi đâu." Lúc này một Chiến sĩ khiên thuẫn tên là Bánh Xe Cuồn Cuộn hợp lý nói.
Đội ngũ của Bánh Xe Cuồn Cuộn chính là đội người chơi thứ nhất phục kích Vương Vũ.
Nhị Giai Đường bĩu môi nói: "Phí lời, với thực lực tạm nham của các ngươi không diệt đoàn mới là chuyện không bình thường đấy!”
"Giờ thế nào? Xem ra ngươi rất có thành kiến với Cương Thiết Chiến Xa chúng ta!"
Bánh Xe Cuồn Cuộn cũng không phải người tốt tính gì, bị người khác chế giễu thì cũng thôi đi, nhưng mà người như Nhị Giai Đường cũng bị diệt cả đoàn lại dám nói lời như vậy quả thực khiến người ta rất khó chịu.
"Ngươi muốn thế nào? Không phục thì kéo nhau ra ngoài thử một chút!" Nhị Giai Đường cũng không cam chịu yếu thế nói.
Đúng lúc hai người sắp sửa túm lấy nhau thì người chơi mới gửi tọa độ lên tiếng: "Hiện tại mục tiêu đã di chuyển, định vị lại mục tiêu một lần nữa mà các ngươi còn trì hoãn thì có cho tiền ta cũng trả lại!"