Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1047 - Chương 1047. Nay Nhặt Lại Ký Ức

Chương 1047. Nay nhặt lại ký ức Chương 1047. Nay nhặt lại ký ức

Sau khi nghe xong những lời dạy tỉ mỉ của Liễu Tam, vẻ mặt Hứa Bạch tự nhiên nuốt loại đan dược kịch độc này vào trong bụng.

Cảm nhận được tồn tại tùy thời có thể cướp đi tính mạng mình trong đan điền, trong lòng Hứa Bạch nhất thời an tâm hơn rất nhiều.

“Lại thêm pháp môn “Kỳ Huyền Chân Linh Biến” có thể vứt bỏ tính mạng phân thân bất cứ lúc nào, dưới hai tầng bảo hiểm hẳn cũng không đến mức muốn chết không xong.”

Suy cho cùng phân thân cần đi tổng bộ Vạn Tiên Minh yết kiến Diễn Pháp Giác, ở nơi đó gặp phải cường giả cấp bậc gì đều nói không chừng.

Mà dung mạo, khí chất đặc biệt của Hứa Bạch...

Làm chút chuẩn bị vạn toàn cũng là việc nên làm.

“Kế tiếp phải xem biểu hiện bên phía Tiêu đạo hữu rồi.”

Hứa Bạch đứng trong hư không Thú Chủng giới, ánh mắt như thể xuyên qua ngăn cản thời không tầng tầng lớp lớp, thấy được cảnh trong châu Thiên Linh.

--

“Cmn, lần trước châu Thiên Linh chúng ta náo nhiệt như vậy vẫn là...”

Trong thành Thiên Linh, tu sĩ hộ vệ bị Thiên Linh thành chủ phái đến duy trì trật tự nhìn tu sĩ tụ tập một mảnh đông nghịt trong thành, thầm mắng một câu.

Song lời đến khóe miệng lại chợt tạm ngừng.

Giống như đã quên mất chuyện quan trọng, hồi lâu cũng không lấy lại tinh thần: “Lần trước châu Thiên Linh chúng ta có nhiều người như vậy là tới lúc nào?”

Hắn hơi nghi hoặc hỏi.

“Là đại chiến châu Thiên Linh.” Một tu sĩ dáng người thon gầy, không thích nói cười bên cạnh lạnh giọng nói.

Trí nhớ biến mất lại lần nữa hiện lên trong đầu, nhớ lại hình như đã là chuyện của mấy trăm năm trước, tu sĩ hộ vệ như đã qua mấy đời, vẻ mặt trở nên thoáng mơ màng: “Đúng vậy, đại chiến châu Thiên Linh lúc trước, trong thành cũng đã tới nhiều người như vậy.”

“Trí nhớ của lão Tôn ngươi thật tốt, ta đều sắp quên mất chuyện này...”

Tôn Kỳ không phản ứng lời lẩm bẩm tự nói của đồng liêu mà là lại kiểm tra ‘Hoa Gian giản’ trong ngực, trong ánh mắt lóe qua một tia nóng rực.

Hoa Gian giản chính là thiếp mời của ‘đại hội ngắm hoa’ sắp tổ chức không lâu sau.

Bởi vì số lượng tu sĩ mộ danh mà đến lần này thực sự quá nhiều, cho dù Thiên Linh thành chủ đã sớm mở sẵn một không gian cỡ lớn cũng có phần không đủ dùng.

Để không xảy ra tình trạng hỗn loạn, tất cả muốn tu sĩ đi vào sân xem hình dáng ‘Thiên Linh Chân Hoa’ một lần đều phải dựa theo thứ tự đến trước đến sau, lần lượt tiến vào.

Nếu đều đã là đường xa mà đến, các tu sĩ tự nhiên cũng sẽ không đặc biệt để ý phí vào sân một trăm điểm độ cống hiến, nguyện ý lấy ra.

Quan trọng là thời gian.

Tu sĩ xếp hàng đã chật ních cả thành Thiên Linh. Thậm chí lần đầu tiên, Truyền Tống trận bên ngoài thông tới thành Thiên Linh đều phải tạm thời đóng lại.

Tu sĩ bình thường muốn thấy Thiên Linh Chân Hoa một lần không biết còn phải chờ tới khi nào.

Mà ‘đại hội ngắm hoa’ này cũng không nói cụ thể muốn tổ chức bao lâu.

Thiên Linh Chân Hoa kia cũng là chủ nhân gửi trong Thiên Lý đường, nói không chừng lúc nào đó sẽ lấy đi. Rất có thể bỏ lỡ thôn này sẽ không còn tiệm này nữa.

Dĩ nhiên càng sớm nhìn thấy Thiên Linh Chân Hoa càng tốt.

Hoa Gian giản này là tư cách chứng minh có thể vào trước mà không cần xếp hàng.

Nghe nói đã độn giá đến một vạn độ cống hiến một bản, hơn nữa số lượng có hạn, không phải muốn mua là có thể mua được.

Mà sở dĩ Tôn Kỳ có một tấm trong tay là do thúc phụ của hắn tặng cho hắn.

Thúc phụ của Tôn Kỳ cũng là Thiên Linh thành chủ mới kế nhiệm của châu Thiên Linh, Tôn Liên Thành.

Tu sĩ Hợp Đạo, trấn thủ lãnh thổ Thiên Linh.

“Hoa Thiên Linh này quả thực có chút môn đạo. Hình như có hơi khác với những loài đã từng nhìn thấy. Ngươi có thể đi xem thử, có lẽ có thể thuận lợi đột phá cũng khó nói.”

Giọng điệu Tôn Liên Thành tương đối hờ hững, giống như cũng không mang hy vọng gì.

Không có gì khác, thật ra là vì Tôn Kỳ bị ‘thiên chi ách’ vây ở cảnh giới Kim Đan thực sự quá lâu.

Nghĩ hết đủ loại phương pháp, dù là Tôn Kỳ từng mạo hiểm tính mạng lên chiến trường Thiên Linh liều mình chém giết, hòng lấy đại khủng bố trong lúc sinh tử phá tan huyền quan nhưng cuối cùng đều lấy thất bại chấm dứt.

Ngoại trừ bản thân Tôn Kỳ, những người khác trong gia tộc đều đã từ.

“Hoa Thiên Linh...” Trong đầu Tôn Kỳ hiện ra hình dáng của nó trong ký ức.

Là tu sĩ châu Thiên Linh sinh ra và lớn ở đây, hắn tự nhiên không hề xa lạ về loài hoa này.

Trước khi đại chiến, lúc hắn hào hứng đã từng ngẫu nhiên mua qua mấy chậu mang về nhà thưởng thức.

Chỉ là sau khi chiến tranh qua đi, hoa Thiên Linh đều lây dính mùi máu tanh.

Mỗi lần hắn nhìn thấy đều sẽ nhớ tới cảnh luyện ngục lúc đại chiến châu Thiên Linh. Thế là từ sau đó cũng chưa từng mua lại.

“Không nghĩ tới thế gian lại còn sẽ có hoa Thiên Linh nguyên sơ tồn tại.” Tôn Kỳ không nhịn được hơi thất thần.

Sau khi có đồng liêu tới hoàn thành giao nhận nhiệm vụ.

Tôn Kỳ bèn vội vàng trở về nhà thay y phục, đi thẳng đến ‘Hoa Gian động thiên’.

Hoa Gian động thiên là sân bãi thành Thiên Linh chuẩn bị cho đại hội ngắm hoa lần này, do thúc phụ Tôn Liên Thành cùng với một tu sĩ tên là Triệu Sùng liên thủ mở ra.

Triệu Sùng này xưa nay nổi tiếng vì thích hoa.

Bình Luận (0)
Comment