Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1065 - Chương 1065. Vương Phá Phản Gián Chết (2)

Chương 1065. Vương phá phản gián chết (2) Chương 1065. Vương phá phản gián chết (2)

Không quá lâu sau, trong tay Nam Cung Sĩ Vinh đã nắm giữ rất nhiều “chứng cứ” vô cùng xác thực.

“Ha ha ha ha, lần này tiểu hữu đã lập công lớn vì Vạn Tiên Minh ta đấy!” Nam Cung Sĩ Vinh dùng sức vỗ vai Hứa Bạch, vẻ mặt trên mặt cực kỳ khuây khoả.

“Trước khi mọi chuyện đều kết thúc, ngươi cứ ở lại đây trước, đừng đi ra ngoài. Để tránh có vài người ác ý trả thù. Yên tâm, chờ sau khi tra ra hết, khen thưởng nên có sẽ không thiếu thứ gì!”

Vẻ mặt Hứa Bạch nghiêm nghị nói: “Dọn sạch gian tà vì Vạn Tiên Minh là sứ mệnh của đời ta.”

Thấy Hứa Bạch giác ngộ cao như thế, Nam Cung Sĩ Vinh cực kỳ hài lòng.

Lại vỗ nhẹ vai Hứa Bạch coi như động viên. Nam Cung Sĩ Vinh vội vàng rời đi.

Kết luận chắc chắn của chuyện này còn nhanh hơn trong dự đoán của Hứa Bạch.

Bởi vì bên Ngũ Lão hội cũng ra sức.

Đối mặt với chất vấn và chỉ trích của Vạn Tiên Minh, Ngũ Lão hội tuyên bố tuyệt đối không có việc này. Vương Thu Phá căn bản không có một xíu quan hệ nào với Ngũ Lão hội.

Ngũ Lão hội trước sau lo liệu nguyên tắc chung sống hòa bình hai bên, tuyệt đối sẽ không chủ động phá hoại quan hệ hai bên.

Hi vọng bên phía Vạn Tiên Minh đừng tự biên tự diễn, cố tình gây sự.

...

Càng phủ nhận, nghi ngờ càng sâu.

Tuy đủ loại dấu hiệu cho thấy đây có thể là kế ly gián gián điệp Vương Thu Phá làm ra trước khi chết.

Nhưng mà...

Thà giết lầm một ngàn còn hơn bỏ sót một người.

Trong hơn mười ngày ngắn ngủi, những tu sĩ vì được Vương Thu Phá tiến cử mà thượng vị dồn dập bị cách ly điều tra.

Thậm chí có số người đang thăm dò trong sương trắng đều bị cưỡng ép gọi về.

Kết quả cuối cùng cũng rõ ràng.

Một phần nhỏ thật sự bị tra có vấn đề, trực tiếp bị bắt lại.

Phần lớn tuy không có chứng cứ chứng minh bọn họ có vấn đề nhưng cũng từ đây không được trọng dụng. Bị sung quân đến trên cương vị thấp kém, nếu như không có gì ngoài ý muốn thì phải vĩnh viễn ở đây vượt qua quãng đời còn lại.

Lúc toàn bộ Tiên Minh rơi vào rung chuyển.

Một người bởi vì rất nhiều tu sĩ bị chuyển cương vị ban đầu, bỏ trống hàng loạt chức vị, nhân lúc tu sĩ Vệ Thú viện bổ sung lại tới trước mặt Lý Phàm.

“Đây là vật tư ước định.”

“Tổ chức rất hài lòng với lần giao dịch này.”

“Mong chờ lần hợp tác sau của chúng ta.”

Tu sĩ Vệ Thú viện tuổi tác khá trẻ này trông mặt đầy chính khí, chưa từng nghĩ tới lại là gián điệp của Ngũ Lão hội.

Mà bản thân hắn trước đó thậm chí còn từng tham gia bắt gián điệp Ngũ Lão hội...

Càng lộ ra có chút hoang đường.

Sau khi hắn nhẹ nhàng để lại câu nói này và một viên ‘Không Minh Thạch Mẫu’ bèn rời đi rất nhanh. Không gây nên chú ý của bất kỳ người nào.

Hứa Bạch cũng thản nhiên cất vào thứ chứa thạch mẫu đầy ắp.

Sau khi kiểm tra một phen, chủng loại, số lượng vật tư trong đó quả nhiên không sai lệch với yêu cầu hắn.

“Ở phương diện này, Ngũ Lão hội lại có mấy phần đáng khen. Ít nhất là đáng tin hơn Vạn Tiên Minh không ít.” Hứa Bạch âm thầm suy nghĩ.

Tuy một phen khó khăn trắc trở, cuối cùng lấy được Chân Thực Dụ Quả mình cần.

Nhưng Hứa Bạch hiện tại lại không thể rời châu Thiên Lương.

Bởi vì hàng loạt án kiện Vương Thu Phá dẫn đến còn chưa chính thức kết án, hắn làm người khởi xướng tự nhiên có nghĩa vụ phải tiếp tục phối hợp điều tra.

Nhưng lúc này, lực chú ý của đại chúng phần lớn đều tập trung trên việc xử lý cựu đảng Vương Thu Phá và minh tranh ám đoạt chức vị bỏ trống. Hắn ngược lại tạm thời bị người ta quên lãng nên được rảnh rỗi.

Cùng lúc đó, trong sương trắng mênh mông.

“Đã xảy ra chuyện gì? Hôm qua lúc ta xem, Giải Ly điệp bị đổi chỉ còn lại có năm chiếc mới đúng. Sao hiện tại số lượng của nó lại biến về sáu chiếc rồi?” Phổ Hiền Chân Chu đang nhanh chóng phá sương mù phi độn, Hoàng Phủ Tùng lại bỗng thất thanh kinh hô.

Sắc mặt Đông Phương Diệu hoàn toàn thay đổi: “Chẳng lẽ chúng ta lại vào trong mê vực quỷ dị nào đó? Thời gian quay về một ngày trước?”

Lý Phàm trầm mặc một hồi, sau đó có chút bất đắc dĩ nói: “Hẳn là bị ảnh hưởng của án Vương Thu Phá. Bốn người đổi Giải Ly, một trong số đó hẳn có dính dáng đến Vương Thu Phá. Có hiềm nghi là gián điệp, Giải Ly điệp là trọng bảo của Tiên Minh tự nhiên không thể ở trên người hắn. Nhất định đã bị thu hồi.”

Ba người mới đi ra từ trong mê vực, khôi phục và truyền tin cho Thiên Huyền Kính trước đó không lâu. Bởi vậy có biết đại sự xảy ra ở Tiên Minh gần đây.

Đông Phương và Hoàng Phủ nghe vậy lập tức phản ứng lại.

“Vẫn là đầu óc Lý huynh ngươi nhanh nhạy.” Đông Phương Diệu cười hì hì nói.

Hoàng Phủ Tùng thì thở phào nhẹ nhõm: “Vốn dĩ ta còn có hơi lo lắng, dựa vào tiến độ của chúng ta sẽ không giành được Giải Ly điệp Điệp chứ. Lần này tự dưng nhiều ra một chiếc hẳn ổn rồi.”

Ba người không hẹn mà cùng tập trung ánh mắt lên trên điểm thanh huyền của mình.

“36000 điểm.”

Dựa theo kinh nghiệm trước kia, chỉ cần hoàn thành thăm dò thêm một đến hai mê vực là có thể lấp đủ một vạn bốn ngàn điểm còn lại.

“Bây giờ trong sương trắng dù là khu vực vắng vẻ cỡ nào thì đều có thể ngẫu nhiên gặp được bóng dáng tu sĩ. Giống như người của toàn bộ Vạn Tiên Minh đều như ong vỡ tổ tràn vào. Thật quá bất hợp lí! Bản đồ khu vực đã xác minh cho chúng ta cũng căn bản không cần dùng đến.” Đông Phương Diệu phàn nàn.

Bình Luận (0)
Comment