Nhưng hiện tại, trên cơ thể Hứa Bạch thánh thai, hình như đã phát sinh sự việc vi phạm thiết luật tân pháp rồi.
Hắn không hề kích sát thiên địa chi phách, nhưng quyền năng của thiên địa chi phách, cứ như vậy bị chuyển giao lên trên người hắn!
Hơn nữa, đây còn là lần đầu tiên!
Vô thanh vô thức, lại có thêm làn sóng chấn động thứ hai, chấn động lần này như xuyên qua cả ngàn vạn dặm mà đến.
Giáng xuống thân thể Hứa Bạch thánh thai.
Ảo cảnh trước mắt Lý Phàm một lần nữa trào lên.
Vùng đất hoang vu nghìn dặm quanh đây, côn trùng hoành hành, cỏ xanh không thể mọc. Đột nhiên có từng giọt mưa phùn rơi xuống thế gian.
Vùng đất cằn cỗi ban đầu nhận được sự tưới nhuần từ cơn mưa phùn, dần dần trở nên màu mỡ. Những con côn trùng kia giống như gặp phải kẻ thù đáng sợ.
Trong tiếng rít gào thảm thiết và tuyệt vọng, thân thể của chúng dần dần bị hòa tan. Bị nước mưa cuốn trôi và trở thành phân bón cho vùng đất này.
Thiên địa chi phách: Đới Vũ!
Mái tóc của Hứa Bạch thánh thai, hình như dài thêm một chút rồi.
Trái tim của Lý Phàm đột nhiên ngừng đập.
Bởi vì trong khoảnh khắc đó, Hứa Bạch thánh thai cũng đồng dạng chưởng không được quyền năng của Đới Vũ.
Mới chỉ trong chốc lát mà hắn đã nắm giữ được hai thiên địa chi phách.
Tuy nhiên, Hứa Bạch thánh thai lúc này vẫn chưa hài lòng, hắn nhắm chặt hai mắt.
Hắn dang hai tay hướng về bầu trời, mở rộng vòng tay ra.
Từ đông sang tây, từ nam ra bắc.
Thiên địa chi phách lần lượt lao vào vòng tay hắn.
“Chết tiệt!”
Lý Phàm ở trong lòng thầm mắng một tiếng, ngay lập tức không còn tâm trạng đờ đẫn xem kịch nữa, hắn chỉ đành đẩy nhanh động tác trên tay.
“Nhìn tốc độ Hợp Đạo này của hắn, e là không kịp bố trí khôi lỗi Loạn Tự ở mỗi một châu nữa.”
“Chỉ có thể lựa chọn những châu vực thường có nhiều tu sĩ lui tới mà thôi.”
“Sau khi hoàn thành, ta phải nhanh chóng quay về Trường Sinh cốc.”
Lý Phàm một bên vừa hướng về phía Thiên Thành gần đó bay đi, một bên vừa nhớ lại, quan sát tất cả sự việc đang xảy ra trên người Hứa Bạch thánh thai, suy nghĩ của hắn gấp gáp xoay chuyển.
“Hứa Bạch không có kích sát thiên địa chi phách mà lại nắm giữ được quyền năng của chúng.”
“Đây là thiên lý ngoa chuyển...”
“Cho dù là hóa thân của Thiên Đạo đi nữa, nhưng chuyện này cũng có hơi quá đáng rồi thì phải!”
“Những tu sĩ bình thường có thể thông qua việc kích sát để kế thừa sức mạnh của thiên địa chi phách, nhưng đó là vì tân pháp Thiên Tôn tăng cường.”
“Còn hành vi của Hứa Bạch thánh thai...”
“Căn bản không phải đang tế thiên địa chi phách mà là hóa thân thành thiên địa chi phách.”
Trong nháy mắt, Lý phàm đã hiểu được tính toán của Hứa Bạch thánh thai.
Cho dù với thiên phú của hóa thân Thiên Đạo, muốn “nghịch thiên địa chi lí” thì cũng không phải là chuyện trong một sớm một chiều có thể hoàn thành được.
Thậm chí, hắn còn từ cuộc trò chuyện giữa Tôn Liên Thành và Tôn Kỳ mà lúc trước hắn nghe trộm biết được, người càng nhận được sự chiếu cố từ Thiên Đạo muốn nghịch chuyển đạo lí thiên địa lại càng khó khăn, phản phệ càng mạnh mẽ.
Rất có khả năng, Hứa Bạch thánh thai căn bản không thể nào đạt tới cảnh giới Trường Sinh.
Nhưng sau khi hắn sống lại, đối thủ của hắn tất nhiên sẽ có một số người thăng tiến thành Trường Sinh thiên tôn.
Hợp Đạo và Trường Sinh, tuy chỉ hơn kém nhau một cảnh giới nhưng lại là khác biệt một trời một vực.
Làm sao có thể đánh bại kẻ thù đây?
Cách duy nhất có thể làm là đem sức mạnh của Hợp Đạo phát huy đến cực hạn.
Một đạo thiên địa chi phách tương đương với sức mạnh của một tu sĩ cảnh giới Hợp Đạo.
Một tu sĩ Hợp Đạo không đủ để đối cứng với sức mạnh của một vị Trường Sinh thiên tôn, vậy thì tạo ra mười người, trăm người!
Đủ loại sức mạnh thiên địa chi phách khác nhau dung nhập vào trong cơ thể Hứa Bạch thánh thai.
Mỗi một đạo thiên địa chi phách được dung nhập, khí tức trên người hắn lại tăng lên một cấp bậc.
Mà cảnh tưởng Lý Phàm cảm ứng được cũng dần dần trở nên mơ hồ.
Từ lúc bắt đầu bản thân đắm chìm trong cảnh tượng đó, đến khi bị ngăn cách bởi một lớp màng mỏng cuối cùng là đến ngắm hoa trong sương mù.
Lý Phàm đang mất đi quyền khống chế tuyệt đối với Hứa Bạch thánh thai.
Cũng đồng nghĩa với việc...
Bạch tiên sinh đang thức tỉnh!
Lý Phàm nắm bắt lấy cơ hội cuối cùng này, tận lực thu được nhiều thông tin hơn nữa từ Hứa Bạch thánh thai.
“Hóa ra là vậy...”
“Tuy hắn nắm giữ sức mạnh của thiên địa chi phách, nhưng không có nghĩa là trong Huyền Hoàng giới không còn tồn tại những thiên địa chi phách này.”
“Mà là thông qua ‘bóp méo’, tạm thời dịch chuyển sức mạnh vốn dĩ thuộc về thiên địa chi phách lên trên người Hứa Bạch.”
“Vô số loại sức mạnh khác biệt hòa quyện với nhau, vậy mà không hề có một dấu vết bài trừ nào.”
“Phương pháp này, ngoại trừ hóa thân Thiên Đạo thì không còn ai có thể chống đỡ được. Cho dù thiên phú của họ có cao đến đâu đi nữa...”
“Không, đây căn bản không phải là vấn đề về thiên phú.”
Lý Phàm còn nhạy bén phát giác ra một điểm.
Theo số lượng sức mạnh của thiên địa chi phách bị “bóp méo” càng lúc càng nhiều, thân hình của Hứa Bạch thánh thai cũng đang chậm rãi phát sinh thay đổi.
Chiều cao, hình dáng càng trở nên giống với hư ảnh của thiên địa chi phách!