Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1175 - Chương 1175. Bạch Tiên Sinh Giáng Thế

Chương 1175. Bạch tiên sinh giáng thế Chương 1175. Bạch tiên sinh giáng thế

“Đúng rồi, ta còn đặc biệt thay đổi phân thân khôi lỗi phân mà lần này ta điều động thành diện mạo của ngươi. Hoàn toàn xóa sách quan hệ với ta rồi. Cho nên người đừng mong có thể lấy danh tiếng của ta ra hù dọa người khác.” Tiêu Tu Viễn trả lời rất nhanh, hiển nhiên là khá lo lắng đối với ‘giao dịch’ lần này. Chỉ có điều, giá cả mà Lý phàm đưa ra khiến hắn không có cách nào cự tuyệt, nên hắn xem như rất tình nguyện mạo hiểm chuyến này.

Sau khi có được sự xác nhận từ phía Tiêu Tu Viễn, Lý Phàm cũng không nhiều lời. Chỉ đưa tay ngắt đi kết nối giữa hai người.

Ánh mắt nhìn vào trong mật thất, ở đó có chín chín tám mươi mốt con khôi lỗi Loạn Tự, đứng thẳng hàng.

Trên mỗi con khôi lỗi đều được khắc chữ loạn không hoàn chỉnh.

Mà tám mươi mốt khôi lỗi này, khi ghép chúng lại với nhau sẽ tương ứng với một thể hoàn chỉnh, hình thành nên dáng vẻ tổng thể khá “hỗn loạn”.

Chỉ là, linh kiện hạch tâm của bọn chúng lại được tập hợp sắp xếp ở vị trí trung tâm.

Việc lắp ráp cuối cùng chưa hề được hoàn thành.

“Nếu như ta đoán không lầm, đợi sau khi Hứa Bạch thánh thai Hợp Đạo thành công, Bạch tiên sinh hoàn toàn thức tỉnh, việc đầu tiên mà hắn làm chắc hẳn sẽ là đến tìm ta cướp lấy ‘Hoàn Chân’.”

“Muốn tránh cũng tránh không được, muốn trốn cũng trốn không xong. Vậy thì ta cứ ở đây chờ hắn đến, chỉ có thể tìm sự sống trong cái chết mà thôi!”

Lý phàm ngồi khoanh chân ở giữa một đống khôi lỗi Loạn Tự, hắn tập trung lại sự chú ý, thử cảm ứng xem tình hình phía Hứa Bạch thánh thai bên kia.

Những đám mây che phủ bầu trời dường như có thể ảnh hưởng đến cả sự cảm ứng lẫn nhau giữa bản thể.

thần gian cách cảm của Lý Phàm liên tục gián đoạn.

Phần lớn thời gian đều là không thể cảm nhận được.

Chỉ có cách khoảng thời gian rất ngắn ngủi, Lý Phàm mới có thể mơ hồ nhìn thấy cảnh tượng ở châu Thiên Linh.

Đã không còn xảy ra bất cứ một sự bóp méo thiên lí nào nữa, dường như Hứa Bạch thánh thai đã tập trung đầy đủ sức mạnh của thiên địa chi phách ở Huyền Hoàng giới.

Hiện tại diện mạo của Hứa Bạch thánh thai đã hoàn toàn khác biệt với phân thân Hứa Bạch.

Có lẽ là hắn đang làm quen với cơ thể mới này, hắn đứng im bất động ở trên không trung.

Trên người vốn dĩ đang trong quá trình bóp méo thiên lí, đủ loại khí tức mạnh mẽ phát ra cũng dần dần biến mất.

Trở lại nguyên trạng, hắn lúc này giống như một người phàm không hơn không kém.

Đột nhiên, hắn như cảm nhận được điều gì đó, chậm rãi ngước nhìn lên trên bầu trời.

Tầm nhìn xuyên qua tầng mây đen ngòm, vượt qua thương khung ra đến bên ngoài Huyền Hoàng giới.

Đồng tử của Lý Phàm đột ngột co rút lại.

Bởi vì hắn thông qua thần giao cách cảm, đột nhiên nhìn thấy một bàn tay khổng lồ, đúng lúc vươn ra ấn đầu hắn xuống!

Cảnh tưởng vào khoảnh khắc cuối cùng mà hắn nhìn thấy, hình như là cảnh bàn tay khổng lồ va chạm với tầng mây đen ở Thiên Linh Châu.

Bàn tay khổng lồ là không thể ngăn cản.

Hàng rào mây đen do ý chí của thiên địa tạo nên, ở trước bàn tay khổng lồ, chỉ mỏng manh như một món đồ sứ, vừa chạm liền vỡ vụn.

Mà Hứa Bạch thánh thai chỉ là lặng lặng nhìn cánh tay đương đầu với tầng mây đen.

Trên mặt không hề có vẻ gì là sợ hãi.

Cảnh tượng cảm ứng được biến mất, Lý Phàm ở trong lòng âm thầm tính toán.

Sau ba hơi thở.

Hắn cảm nhận được mặt đất đang rung lắc kịch liệt.

Giống như vừa mới trải qua một trận động đất rất lớn vậy, phải qua một lúc lâu sau mới dần dần yên tĩnh trở lại.

Lý Phàm biết, cảnh tưởng mà hắn mới nhìn thấy vừa rồi không phải là ảo giác.

Trận động đất này là hậu quả của cuộc va chạm giữa bàn tay khổng lồ và tầng mây đen ở châu Thiên Linh kia gây nên.

Trường Sinh cốc nằm ở châu La Yên, cách châu Thiên Linh khoảng gần một nửa lãnh thổ Vạn Tiên Minh.

Vậy mà vẫn phải chịu xung kích dữ dội như vậy.

Từ đó thấy được, va chạm này thậm chí có lẽ sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ Huyền Hoàng giới!

“Truyền Pháp thiên tôn?”

Trong lòng Lý Phàm nháy mắt lóe lên một cái tên.

Mây đen Thiên Linh là thiên đạo của Huyền Hoàng giới ra tay, nhằm kéo dài đủ thời gian để Bạch tiên sinh giáng lâm.

Và không còn nghi ngờ gì nữa, người có thể dễ dàng tiêu hủy tầng mây đen kia, chỉ có duy nhất người vẫn luôn áp đảo trên đầu tất cả tu sĩ tu luyện tân pháp kia...

Truyền Pháp thiên tôn!

Tuy Truyền Pháp ra tay liền dễ dàng nghiền nát tầng bảo vệ của Thiên Đạo.

Nhưng mục đích của Huyền Hoàng Thiên Đạo đã đạt được rồi.

Bởi vì....

Hứa Bạch thánh thai, hoặc gọi là Bạch tiên sinh, hắn biến mất rồi.

Trên người hắn không hề tồn tại khí tức thuộc về tu tiên giả.

Hoàn toàn dung hợp vào trong thế giới Huyền Hoàng.

Giống như một giọt nước nhỏ bé rơi vào biển cả to lớn.

Cho dù thần thức của Truyền Pháp, trong nháy mắt có thể quét qua toàn bộ Huyền Hoàng giới.

Nhưng muốn tìm ra Bạch tiên sinh thì vẫn phải cần có thêm chút thời gian nữa mới được.

Trước khi Lý Phàm hoàn toàn mất đi cảm ứng với Hứa Bạch thánh thai, hắn nhìn thấy Bạch tiên sinh đang đi nhanh về phía Trường Sinh cốc!

Gần như đối diện với con mắt thâm thúy của Bạch tiên sinh.

Trái tim Lý Phàm nhất thời đột nhiên ngừng đập.

“Quả nhiên ta đoán không sai! Chuyện thứ nhất sau khi hắn sống lại chính là muốn lấy ‘Hoàn Chân’ tới tay.” Suy bụng ta ra bụng người, linh giác bản thân Lý Phàm điên cuồng cảnh báo.

Bình Luận (0)
Comment