Trùng đạo nhân mất tinh thần nói, hắn nhìn chăm chú Lý Phàm một hồi, khi thấy rõ quần áo hắn mặc trên người thì lập tức bối rối: “Hóa ra là sư huynh! Ta còn tưởng là côn trùng nữa!”
“Sư huynh, xin lỗi ngươi! Ta lập tức thả ngươi xuống.”
Theo lời trùng đạo nhân nói, Lý Phàm chỉ cảm thấy trói buộc trên người thả lỏng, khôi phục quyền khống chế thân thể.
Trùng đạo nhân ôm đầu, cúi đầu, dường như không còn mặt mũi đối mặt với sư huynh nữa.
Hắn tự trách nói: “Ta lại làm hỏng chuyện rồi. Mỗi lần đều như thế. Luyện đan không tốt, tiến độ tu hành cũng chậm chạp, kéo chân của mọi người…”
Lý Phàm đi lên trước, đè bả vai trùng đạo nhân lại, dịu dàng nói: “Đừng nói vậy, Trùng sư đệ. Ngươi luyện đan có hiệu quả rất tốt, tất cả mọi người đều thích uống.”
Trùng đạo nhân nghe vậy bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt ngập tràn vui vẻ: “Thật không sư huynh? Mọi người đều thích đan dược ta luyện sao?”
“Sao, ngươi không tin lời sư huynh à?” Lý Phàm nghiêm mặt hỏi.
Trùng đạo nhân vội lắc đầu: “Sư huynh nói đương nhiên ta tin rồi.”
Sau đó hắn lại ủ rũ cúi đầu nói: “Nhưng ta đã không còn vật liệu luyện đan nữa. Ta không thể luyện ra đan dược mà mọi người thích uống rồi.”
Lý Phàm xoa đầu trùng đạo nhân khẽ nói: “Không sao, ta cũng không ở lại đây nữa.”
“Luyện sư huynh thành đan dược đi, như vậy mọi người đều có đan dược ăn.”
“Sư huynh, ngươi…” Dường như Trùng đạo nhân bị lời nói của Lý Phàm làm bất ngờ, hắn mở to hắn mắt nhìn Lý Phàm.
Lý Phàm chỉ thở dài một hơi, tiếp tục nói: “Tuy ta nhập môn sớm nhưng thiên phú không đủ, tu vi luôn thấp. Các sư huynh sư tỷ chém giết ở tiền tuyến, chỉ có ta không giúp được gì. Mỗi lần nghĩ vậy ta đều vô cùng đau lòng, hận sự bất lực của bản thân.”
“Cho nên ngươi luyện ta thành đan dược đi. Như vậy ta còn có thể giúp ích được một chút.”
Lý Phàm nắm lấy tay trùng đạo nhân, kích động nói.
Trùng đạo nhân bất ngờ nhìn Lý Phàm, dường như rất xúc động.
“Hóa ra sư huynh cũng giống ta.”
“Nhưng so huynh lại vĩ đại hơn ta, tình nguyện hi sinh bản thân cũng phải giúp các sư huynh sư tỷ ở tiền tuyến. Còn ta chỉ biết trốn tránh, chỉ biết trốn trong tòa tháp này.”
Trùng đạo nhân đau khổ vò đầu bứt tóc.
“Không, ta quyết không thể trơ mắt nhìn sư huynh hy sinh.”
Hình như đột nhiên hắn nghĩ ra gì đó, hưng phấn nói với Lý Phàm: “Sư huynh, ta có thể luyện đan cho ngươi! Chỉ cần ngươi ăn đan dược ta luyện chế ra thì chắc chắn thực lực sẽ không thấp, ngược lại lúc đó còn lên tiền tuyến hỗ trợ nữa!”
Dường như trùng đạo nhân đã tìm được mục tiêu phấn đấu: “Luyện đan, ta muốn luyện đan!”
Hắn vươn tay ra khỏi áo bào rộng lớn, hơi cử động, không lâu sau đã móc ra hai viên đan dược màu vàng.
“Sư huynh, cho ngươi này.”
Trùng đạo nhân dâng lên bằng hai tay, tươi cười đưa đan dược đến trước mặt Lý Phàm.
Lý Phàm không nhận đan dược mà cởi trói buộc của đạo bào Trùng đạo nhân.
Chỉ thấy dưới đạo bào rộng lớn là một bộ xương rỗng tuếch
Trên bộ xương cốt chỉ còn lại ít máu thịt.
Trùng đạo nhân đã dùng máu thịt của mình để luyện chế đan dược.
Nhìn cảnh tượng kinh người trước mắt, trong lòng Lý Phàm có chút xúc động.
Đây chính là quỷ dị đó!
Xen lẫn giữa sự sống và cái chết, giữa thanh tỉnh và mê mang, bị chấp niệm trói buộc, chỉ có thể dựa theo quy tắc đã định, vĩnh viễn lặp lại luân hồi.
Không thể giải thoát.
Tần Đường như thế, Trùng đạo nhân này cũng như thế.
Trùng đạo nhân thấy Lý Phàm không có phản ứng gì, giơ hai đan dược màu vàng lên, quơ quơ trước mắt hắn: “Sư huynh, đan dược.”
Hắn nhìn Lý Phàm với vẻ mặt mong chờ.
Lý Phàm lại tiếc nuối lắc đầu: “Tư chất của ta quá kém, chỉ sợ cho dù ăn đan dược này, tu vi cũng sẽ không gia tăng được bao nhiêu. Cho nên viên đan dược này ta không thể ăn, cứ giữ lại cho các sư huynh có tư chất tốt, có tác dụng lớn hơn.”
Trùng đạo nhân có chút thất vọng, muốn mở miệng khuyên nhủ.
Lý Phàm lại nói tiếp: “Nhưng mà ta muốn nhờ sư đệ giúp ta một việc. Không biết sư đệ có chịu đáp ứng hay không.”
Trùng đạo nhân lại vui mừng: “Đồng ý, đồng ý. Sư huynh có yêu cầu gì cứ việc nói với ta.”
“Ta muốn cùng sư đệ học phương pháp bắt côn trùng kia.” Lý Phàm chậm rãi nói.
Quỷ dị tự có quy tắc của nó.
Nếu không tuân theo quy tắc quỷ dị, nhất định sẽ chết dưới quỷ dị.
Nhưng nếu có thể hiểu rõ quy tắc thì không chỉ có thể bình yên vô sự trong quỷ dị, lại càng có thể thu hoạch đủ loại chỗ tốt trong đó.
Ví dụ như tượng đá Tần Đường lúc trước.
Trong khảo nghiệm của Tần Đường, nếu ba lần khảo nghiệm có thành tích cũng không tệ lắm, vậy thì trước lúc rời đi có thể dùng một bầu rượu ngon thỉnh cầu Tần Đường hỗ trợ chỉ điểm.
Tần Đường cũng sẽ căn cứ biểu hiện cụ thể trong khiêu chiến lúc trước, hoặc là hỗ trợ gia tăng tu vi, hoặc là truyền thụ một công pháp.
Mà ở nơi này của Trùng đạo nhân, nếu lựa chọn nuốt viên đan dược màu vàng này vào thì có thể đạt được phương pháp luyện đan của Trùng đạo nhân.
Chỉ là…
Phương pháp luyện đan này, không phải đan đạo bình thường. Mà là đạo trùng đan.
Không chỉ có tài liệu luyện đan phần lớn lấy từ các loại phi trùng quỷ dị, mà đan dược luyện chế ra cũng đều mang bộ dáng của phi trùng.
Càng nguy hiểm chính là, thời gian luyện chế trùng đan càng nhiều, người luyện đan cũng sẽ dần dần trở nên giống như Trùng đạo nhân vậy.
Trở thành một tồn tại người không ra người, quỷ không ra quỷ.
Cho nên Lý Phàm không lựa chọn viên đan dược màu vàng này làm phần thưởng, mà lại lựa chọn một phương pháp khác, có giá trị hoàn toàn không kém đồ vật của trùng đan chi đạo.
Trùng đạo nhân nghe Lý Phàm nói, sờ sờ đầu, có chút ngượng ngùng: “Sư huynh à, cái lưới trói trùng kia ta bình thường chỉ dùng để chơi đùa thôi, ngươi học cái này làm gì…”