Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1191 - Chương 1191. Bách Thế Lại Lên Đường

Chương 1191. Bách thế lại lên đường Chương 1191. Bách thế lại lên đường

Suy cho cùng, ngay cả với Truyền Pháp thiên tôn, hắn cũng không biết phải chống lại như thế nào.

Vậy thì càng đừng nhắc tới Thiên Tôn trên cả Chân Tiên.

“Không thể tham thực cực thân được.”

“Vẫn cần phải thận trọng, thoát ra khỏi tình thế nguy hiểm sống chết ở Huyền Hoàng giới đã rồi nói sau.”

Ước chừng qua một hồi lâu, Lý Phàm mới minh mẫn trở lại.

Hắn buồn như mất sổ gạo mà thầm nghĩ.

Sau khi thấy trước mắt quang cảnh nơi cao nhất thế giới này, khi trở lại chân núi, hắn vẫn có thể biết chính xác vị trí bản thân.

Đây cũng là một loại biểu hiện của tiên tâm.

Tạm thời vứt chuyện Chân Tiên ngoài Huyền Hoàng giới ra khỏi đầu, Lý Phàm bình tâm lại, mở ra bảng Hoàn Chân.

Hiện giờ hắn đã trải qua đời thứ 119.

Thời gian: Năm định neo thứ 2

Địa điểm: đỉnh Núi Giải Ly

Một dòng chữ nhỏ rơi như thác nước.

Họ tên: Lý Phàm

Cảnh giới: Kim Đan trung kỳ

Tuổi sinh lý: 21/599

Tuổi tâm lý: 1368/9999

Tiến độ nạp năng lượng hóa hư: 16%

Tiến độ nạp năng lượng mức neo: 0%

Số lượng điểm neo hiện tại: 3

Số lượng điểm neo có thể sử dụng: 2

Vật phẩm ràng buộc: “Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Cương”, thuyền Thái Diễn, Chỉ Bộ Tàn Bia (tổn hại), tinh huyết vạn người, Hóa Đạo Thạch, Giải Ly điệp cuối cùng.

Công pháp: Huyền Hoàng Tiên Tâm Chú, Tọa Tiên Quyết, Vân Thủy Huyễn Mộng Công, Thân Hóa Đạo, Kỳ Huyền Chân Linh Biến, Dung Lô Vạn Tương Công, Tạo Hóa Hồng Lô Công.

Thần thông: Loạn, Vô Cực Doanh Hư Pháp, Trừu Ti Tước Mệnh, Thiên Biến, Nghịch Ngũ Hành Sinh Diệt Kiếp, Sinh Tử Liên Hoàn, Sát Cơ Vô Tướng, Phược Trùng.

Vì không chọn giữ lại cảnh giới tu vi mà chọn giữ lại vật phẩm ‘Giải Ly điệp cuối cùng’, vậy nên hiện giờ Lý Phàm vẫn ở cảnh giới Kim Đan trung kỳ. Giới hạn số tuổi cao nhất của cơ thể cũng từ 999 trở về 599.

Chẳng qua thứ giới hạn cao nhất của tuổi thọ này đối với Lý Phàm cơ bản chỉ là chuyện không đáng kể. Suy cho cùng, sống nhiều đời như vậy đến nay, trừ thời kì là người phàm, cơ bản hắn có rất ít thời điểm sống thọ, chết nhà. Hơn nữa, hiện giờ đã mở khóa chức năng ‘Hóa Thân’, chuyện này lại càng không còn quan trọng nữa.

Ngược lại là giới hạn cao nhất của số tuổi tâm lý lại không giảm xuống theo tu vi thoái lui.

“Hiện giờ chỉ cần 6 năm ‘Hoàn Chân’ là đã có thể nạp xong năng lượng. Có nghĩa là hai năm trước, ta có thể tiến vào Huyền Hoàng giới rồi.

Tầm mắt Lý Phàm dời xuống, rơi vào sáu vật phẩm bị khóa trên Hoàn Chân, không khỏi khẽ nhíu mày.

“Ngọc Hoàn Kim Cương, thuyền Thái Diễn, Chỉ Bộ Tàn Bia…”

“Những thứ này đều là ở thời kì người phàm ta luân hồi vùng vẫy mà giữ lại để chạy thoát thế giới Đại Huyền. Tuy lúc ấy với ta, đây đều là thứ cực kì quý giá.”

“Nhưng đến bây giờ, chúng đã không có quá nhiều tác dụng. Chủ yếu nhất là chúng vẫn hiển thị trên mặt bảng Hoàn Chân, nhìn thấy phiền lòng.”

“Nếu có biện pháp, mang chúng đi loại bỏ là tốt nhất.”

Đang nghĩ vậy, bỗng nhiên tiếng nhắc nhở của ‘Hoàn Chân’ mơ hồ truyền đến.

“Có muốn tiêu hao một điểm định neo để thay thế vật phẩm đã bị ràng buộc không?”

Lý Phàm không khỏi sững sờ, nheo mắt lại.

“Đúng thật là chuyện tốt. Chỉ là lúc trước lại chưa từng có chức năng thay thế này.”

“Thời gian cần tiêu tốn để nạp năng lượng cũng giảm đi…”

“Năng lực ‘Hoàn Chân’ được tăng cường rồi sao?”

Lý Phàm im lặng một lúc, lại cẩn thận cảm ứng những chức năng khác của ‘Hoàn Chân’.

Chẳng qua có hơi tiếc nuối, vì trước mắt hắn không thể phát hiện những thay đổi khác.

“Lúc trước, ta suy đoán tốc độ nạp năng lượng của Hoàn Chân có liên hệ với thần hồn, ý chí của ta. Bây giờ nhìn lại, có lẽ còn có quan hệ với các nhân tố không rõ.”

“Nguyên nhân có lẽ là vì ta nhìn thấy Chân Tiên, mở mang tầm mắt sao?”

“Là cái gọi là vừa thăm dò độ vừa nâng cao?”

Trong lúc lơ đãng vừa nghĩ đến tồn tại Chân Tiên, lần nữa Lý Phàm tâm thần trở nên hơi lay động.

Gần nửa ngày sau, hắn mới lấy lại tinh thần.

Công pháp, thần thông còn lại cũng không có gì để nói.

Tuy nhìn qua vô cùng hoa lệ, thực tế bọn chúng thể hiện cũng rất phi phàm.

Có thể nói là vô địch cùng cấp, cho dù vượt cấp cũng có thể giết người.

Nhưng hắn thấy Bạch tiên sinh, Truyền Pháp, thậm chí ‘Chân Tiên’ ra tay.

Lý Phàm lại cảm thấy thoạt nhìn những thứ này có hơi hoa hòe hoa sói.

“Xem ra thế giới lần này vẫn là cảnh giới ở trên tất cả.”

“Cảnh giới cao một tầng mới là nghiền áp của thực lực tuyệt đối. Cơ bản là hoàn toàn không nói đạo lý.”

“Trước mặt Trường Sinh thiên tôn, Hợp Đạo bình thường đều không phải là kẻ địch.”

“Mà Chân Tiên Tiên Khư, chỉ một cái liếc mắt cũng diệt sạch Huyền Hoàng.”

“Cái gọi là vượt cấp giết địch cũng chỉ là cá lớn nuốt cá bé trong cùng cảnh giới thôi.”

Lý Phàm im lặng một lúc lâu, trong lòng không còn chút kiêu ngạo nào.

Nhưng rất nhanh hắn lại phấn chấn tinh thần.

“Ta có ‘Hoàn Chân’ trong tay. Cho dù là Chân Tiên cũng chưa chắc có thể đuổi kịp.”

“Nhưng hành trình vạn dặm bắt đầu từ một bước đi.”

“Phải đi từng bước một.”

“‘Tọa Tiên Quyết’ đã lên đến Hợp Đạo kỳ, trong khoảng thời gian dài, ta cũng không cần lại phát sầu vì chủ tu công pháp nữa.”

“‘Vô Cực Doanh Hư Pháp’ có thể tăng cường thần thông thần hồn. Thần hồn chính là chỗ sơ hở duy nhất của ta. Bất kể là đối diện với Nhược Mộc hay Bạch tiên sinh, ta gần như không thể đề phòng…”

Bình Luận (0)
Comment