Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1263 - Chương 1263: Khai Chỉ Tản Tiên Minh (2)

Chương 1263: Khai chỉ tản Tiên Minh (2) Chương 1263: Khai chỉ tản Tiên Minh (2)Chương 1263: Khai chỉ tản Tiên Minh (2)

Hội hỗ trợ giúp đỡ bọn họ giống như ơn tái tạo.

Tuy hiện tại vẫn chưa phân nhiệm vụ.

Nhưng nếu thật sự có một ngày Hội hỗ trợ cần bọn họ giúp đỡ...

Mọi người lặng lế nhìn nhau.

Nhưng mà chuyện đã đến nước này đã không còn đường lui rồi.

Mọi người nén nỗi bất an vào sâu trong lòng. Không dám biểu lộ ra tí nào.

Chỉ thỏa thuận nghiên cứu về xét duyệt có thể gặp nhau lúc nhận chức.

Thời gian dần trôi.

Trong vòng mười ngày năm người lần lượt cáo từ rời đi, đến các châu vực nhậm chức.

Trong thoáng chốc đảo Hải Hiên bỗng trở nên vắng vẻ.

Quý Thiệu Ly thì đang xem một loạt tin nhắn, nét mặt hơi bất ngờ.

Chung Thần Thông mà hắn luôn chú ý lại đột phá bất ngờ.

Thần quang bảy màu của Chung Thần Thông, có thể xưng là vô địch trong cùng cảnh giới. Thậm chí có thể đánh Chương sư huynh cùng cảnh giới đến chết.

Tu hành 'Sinh Tử Huyền Công' cũng là một công pháp huyền bí vô cùng. Nghe nói khi tu luyện đến điểm sâu nhất có thể đạt đến trạng thái sống chết cùng tồn tại vô cùng kỳ diệu, có thể đạt đến bất tử bất diệt.

Tu hành pháp này có thể thức tỉnh và phóng ra sự sợ hãi bản năng vô tận đối với sống chết của tu sĩ.

Có thể khiến tu sĩ thiên tính bất cần đời như Chung Thần Thông thay đổi thành một người hoàn toàn khác, tràn đầy tính chủ động khi đối mặt trước uy hiếp của cái chết.

"Theo quỹ đạo lịch sử ban đầu, chưa đến khi đại nạn giáng xuống Chung Thần Thông sẽ không đột phá."

"Bây giờ lại Trúc Cơ trước thời hạn..."

"Đã xảy ra chuyện gì?"

Thời kỳ Tiên Phàm Chướng thay đổi trở nên nghiêm trọng nhất đã qua, có thể xác định Chung Thần Thông không đột phá vì nguyên nhân này.

Lý Phàm lập tức cảm thấy hứng thú.

Nhưng bởi vì bản tôn vẫn còn đang trong quá trình thôn phệ Ngũ Hành đại động thiên, không thể rời khỏi.

Lần đi theo dõi Chung Thần Thông này phải do phân thân Quý Thiệu Ly ra trận rồi.

"Hắn chẳng qua chỉ vừa đột phá Trúc Cơ kỳ, còn chưa kịp lĩnh ngộ Thần quang bảy màu. Tu vi Kim Đan kỳ của ta gây khó dễ cho hắn..."

"Có lẽ không phải vấn đề gì lớn." Quý Thiệu Ly thầm suy nghĩ.

Nhưng mà để đảm bảo phân thân vẫn phải chuẩn bị đầy đủ.

Giai đoạn từ Trúc Cơ lên Nguyên Anh chỉ cần có đủ độ cống hiến trang bị cho mình, đủ để coi thường chênh lệch tu vi, nghiền chết đối phương.

Càng đừng nói đến cảnh giới bây giờ còn cách xa đối phương một tầng, cho nên Quý Thiệu Ly không quá lo lắng. Theo tình báo, Quý Thiệu Ly dùng truyền tống trận đến bên ngoài một ngọn núi nhỏ hoang vắng biên giới Tây Bắc châu Ung Vận.

Trên núi có một ngôi miếu nhỏ trong khá đổ nát, Chung Thần Thông đang ẩn cư trong nơi này.

"Ban đầu Chung Thần Thông này chẳng qua là một lão nhân bình thường. Tuy trong cơ duyên trùng hợp có được nửa quyển 'Sinh Tử Huyền Công' nhưng tu hành mãi vẫn không có kết quả. Mãi đến lúc sắp hết tuổi thọ mới phá vỡ xiềng xích dưới áp lực to lớn, thành công bước vào Luyện Khí kỳ."

"Sau Luyện Khí kỳ lại không có đủ động lực tu hành, chỉ ở trong ngôi miếu nhỏ này trải qua quãng đời còn lại."

"Lẽ ra khi đại nạn giáng xuống mới đột phá lần nữa, bây giờ lại trước thời hạn..."

"Trúc Cơ kỳ vật của hắn là gì?"

Quý Thiệu Ly không hiện thân mà chỉ che giấu khí tức của mình, canh chừng từ đẳng xa.

Trong miếu nhỏ ngoại trừ Chung Thần Thông còn có một tiểu đạo đồng khoảng tám chín tuổi.

Điều quá đáng chính là những việc như quét dọn vệ sinh, nhóm lửa nấu cơm của mấy người trong miếu rõ ràng có thể giải quyết bằng pháp thuật.

Nhưng Chung Thần Thông lại cứ để tiểu đạo đồng tự mình đi làm.

Tiểu đạo đồng này vô cùng xinh đẹp, đôi mắt to tròn như biết nói lấp lánh sáng rực. Nhưng nó lại nhãn nhục chịu khó, làm việc rất nhanh nhẹn. Điệu bộ thành thục đó căn bản không giống với trẻ con. Bên này tiểu đạo đồng xử lý mọi thứ gọn gàng ngăn nắp, Chung Thần Thông thì ngồi bên một hồ nước trong hậu viện của miếu nhỏ để câu cá.

Tiểu đạo đồng gọi mấy tiếng nhưng không ai đáp, chỉ đành phải dọn đồ ăn được nấu xong đến trước mặt Chung Thần Thông.

"Sư phụ, ăn cơm thôi" Tiểu đạo đồng ngọt ngào nói.

"Suyt, đừng dọa mất cá của vi sư."

Tiểu đạo động bụm miệng, tự ăn cơm của mình trước.

Đến khi tiểu đạo đồng ăn cơm xong, nét mặt Chung Thần Thông mới thay đổi: "Dính câu rồi!"

Kéo mạnh cần câu nhưng trên lưỡi câu không phải loài cá gì.

Mà lại là một chùm ánh sáng xanh lục.

Gương mặt Chung Thần Thông tỏ ra thất vọng, nhưng mà vẫn giơ tay sờ soạng chùm ánh sáng xanh lục đó.

Không lâu sau lấy ra được một pháp khí hình tròn hình như đã bị gỉ.

Chung Thần Thông đánh giá một lượt rồi khẽ lắc đầu, trực tiếp ném cho tiểu đạo đồng.

Tiểu đạo đồng dường như đã làm quen với điều đó, thành thục tiếp lấy: "Sư phụ, lần này lại là thứ gì?"

"Hỏa bàn, có thể phóng ra minh hỏa. Sau này khi nhóm lửa không cần dùng bùa chú nữa." Chung Thần Thông lười biếng nói.

Cất cần câu đi, bắt đầu ăn ngốn nghiến.

Sau khi Trúc Cơ không cần ăn cơm giống người phàm nữa.

Nhưng Chung Thần Thông lại tỏ ra vô cùng hưởng thụ, thích thú vô cùng.

Chỉ một lúc sau đã xử lý sạch đồ ăn trên bàn.

"Vi sư đi ngủ một lúc. Không có việc vô cùng quan trọng thì đừng quấy rầy ta." Chung Thần Thông đứng dậy dặn dò tiểu đạo đồng.

"Biết rồi biết rồi." Tiểu đạo đồng hơi bất đắc dĩ.
Bình Luận (0)
Comment