Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1321 - Chương 1321: Truyền Pháp Giả Hiện Thân (2)

Chương 1321: Truyền pháp giả hiện thân (2) Chương 1321: Truyền pháp giả hiện thân (2)Chương 1321: Truyền pháp giả hiện thân (2)

Trải qua một thời gian ngắn trưởng thành, Lâm Linh ở lại với đạo đồng lưu ly, thực lực cũng tiến bộ khá nhiều.

Không chỉ như thế, bởi vì linh tính của nàng càng ngày càng tăng nên mối quan hệ của nàng và cổ thụ địa mạch cũng ngày càng tốt đẹp.

Sau khi lấy cành khô địa mạch từ chỗ đối phương, bất cứ ai cầm nó đều có thể sử dụng nó để đi trong địa mạch.

Có phương pháp chạy trốn này trong tay, Quý Thiệu Ly cũng không vội vàng rời đi.

Hắn muốn xem thử, rốt cuộc ai là kẻ muốn làm hại hắn.

Có thể đóng truyền tống trận hai chiều trên đảo Vạn Tiên, hơn nữa tất cả các nhân mạch mà hắn duy trì với rất nhiều độ cống hiến đều không có chút tác dụng nào...

Tất cả đều nói rõ sức mạnh của kẻ địch.

Tuyệt đối không phải điều mà một cường hào ác bá như Hạng gia có thể làm được.

Quý Thiệu Ly không sợ sự việc bị bại lộ, chỉ cần có thể làm rõ nguyên nhân thất bại là đủ.

Hắn ngâm nga tiểu khúc và rót hai chén linh trà.

Quý Thiệu Ly kiên nhẫn đợi khách nhân tới cửa.

Các thành viên của hội hỗ trợ trên đảo Hải Hiên sớm bị hẳn lấy cớ đuổi đi rồi. Quý Thiệu Ly hứa hẹn với Khấu Hồng và Đạo Huyền Tử hai món đồ quý hiếm trong lòng đất, đồng thời cũng nói cho bọn họ biết tin tức cụ thể.

Về việc bọn họ có thể tìm thấy nó được hay không...

Còn phải xem vận mệnh của hai người họ như thế nào.

Không để Quý Thiệu Ly đợi lâu.

Đột nhiên, một bóng người trẻ tuổi xuất hiện bên cạnh Quý Thiệu Ly.

Điều khiến cho đồng tử Quý Thiệu Ly co lại mạnh mẽ chính là thanh niên này không có chút khí tức dao động nào.

Như thể hắn vốn luôn ở bên cạnh Quý Thiệu Ly.

Điều khiến Quý Thiệu Ly chấn động hơn nữa là...

Hắn đã từng gặp vị thanh niên này rồi!

"Truyền pháp giả?!"

Quý Thiệu Ly buột miệng.

Chính là cảnh tượng bản tôn Lý Phàm ở Vẫn Tiên cảnh, thành Ninh Viễn lấy thọ quả.

Một thành viên ban đầu của Vạn Tiên Minh từng sưu hồn và là một trong những tu sĩ truyền bá tân pháp mà hắn đã thấy!

"Hửm?"

Người thanh niên cũng có chút kinh ngạc khi Quý Thiệu Ly vừa mở miệng đã nói thân phận hắn.

"Thật thú vị."

Người thanh niên nhìn chằm chằm Quý Thiệu Ly bằng đôi mắt sáng rực.

Khoảnh khắc tiếp theo, phân thân chỉ cảm thấy tư tưởng và thân thể của mình hoàn toàn bị đông cứng.

Thủ đoạn trốn thoát mà trước đó hắn đã chuẩn bị liền mất đi tác dụng!

Như thể linh hồn bị rút ra, trên người Quý Thiệu Ly xuất hiện một bóng người mơ hồ.

Nhưng vào lúc này...

Hai tia sáng nhiều màu sắc chợt hiện lên, đánh úp người thanh niên.

Nhưng ngay khi nó đến gần người thanh niên thì đã bị hai ngón tay của hắn kẹp lại.

Không tiến thêm được bước nào.

"Đây là.." Người thanh niên nhìn Thần quang bảy màu trong tay, ánh mát lộ ra vẻ kỳ lạ.

Sau khi lật tay lại trấn áp và thu hồi nó.

Thanh niên lần nữa nhìn về phía Quý Thiệu Ly.

Lúc này, Quý Thiệu Ly ngây người bất động giống như con cừu non chờ bị làm thịt.

Biểu cảm hoảng sợ cùng vẻ chấn kinh trên khuôn mặt hắn đông cứng lại.

Nhìn đối phương cầm cành khô héo úa trong tay, khóe miệng thanh niên không khỏi hiện ra một tia giễu cợt.

"Cổ thụ địa mạch cùng với thất thải quang hoa thần bí..."

"Chỉ là tu sĩ Kim Đan kỳ, vậy mà lại có nhiều bảo vật như vậy."

"Từ khi nào dưới sự cai trị của Vạn Tiên Minh chúng ta lại có nhiều tổ chức lợi hại như vậy?”

"Để ta xem thử."

Dưới cái nhìn chằm chằm của người thanh niên, thân hồn Quý Thiệu Ly dân dần bị rút ra khỏi thân thể hắn.

Trong nháy mắt, thân thể hắn già yếu đi gấp trăm ngàn lần.

Chỉ trong chốc lát, hắn hóa thành một bộ xương, rơi lả tả đầy đất.

Những gì mà thanh niên này đang thi triển là thuật sưu hồn cực kỳ độc ác!

Thần hồn Quý Thiệu Ly không thể chống cự và rơi vào trong tay thanh niên.

Trong phút chốc, theo sự chuyển vận của thuật sưu hồn, một lượng lớn thông tin hiện lên trong đầu người thanh niên.

Thân thể người thanh niên khẽ chấn động, trong mắt thoáng hiện lên một tia hoảng sợ. ...

"Huyền Thiên giáo?"

Tại thời điểm này, dường như thuật sưu hồn đã gây ra một số hạn chế trong thần hồn đối phương.

Người thanh niên vẫn chưa kịp đọc hết những thông tin ẩn chứa trong thần hồn trên tay, lúc này thần hồn giống như một đóa hoa tàn héo và biến mất.

Người thanh niên không chú ý đến cảnh tượng này.

Nếu những nội dung hắn vừa chứng kiến khi sưu hồn là sự thật, như vậy thần hồn có tồn tại cấm chế cũng là điều hợp lý.

"Không ngờ rằng, trải qua mấy ngàn năm Huyền Thiên giáo vẫn âm hồn bất tán?"

Thanh niên không khỏi khế cau mày.

Từ kết quả tìm kiếm vừa rồi, vị tu sĩ Quý Thiệu Ly này đã được một vị Pháp Vương thần bí của Huyền Thiên giáo nhận làm thủ hạ. Âm thầm bồi dưỡng thế lực ở biển Tùng Vân và các nơi trên Vạn Tiên Minh, ý đồ đông sơn tái khởi.

"Thời đại nào rồi mà vẫn chưa từ bỏ ý định. Thật sự không biết phải nói gì."

Người thanh niên hừ lạnh lùng, tuy nhiên trong lòng không có chậm trễ chút nào.

"Di tích Tử Tiêu tông? Không ngờ lại ẩn thân ở một nơi như vậy..."

Ánh mắt thanh niên lộ ra sát khí, thân hình chậm rãi biến mất. ...

Cùng lúc đó.

Lý Phàm cách Tử Tiêu tông không xa, đã cảm nhận được phân thân của hắn biến mất.

Thân hình hơi khựng lại.
Bình Luận (0)
Comment