Chương 1426: Thiên giới tàn u hồn
Chương 1426: Thiên giới tàn u hồnChương 1426: Thiên giới tàn u hồn
Khi hắn mở mắt ra lần nữa, cảnh tượng kinh hoàng đột nhiên ùn ùn kéo đến.
"Nước" sôi càng lúc càng dữ dội, nhưng biểu cảm trên mặt Ân thượng nhân, người đang ở trung tâm sự việc lại rất bình thản.
Giống như cao tăng đột nhiên đắc đạo, mọi đau đớn, hoang mang đều biến mất khỏi cơ thể hắn.
Trong tình cảnh này, thứ duy nhất không thay đổi chính là chiếc xương sườn của Bạch tiên sinh giấu trong lồng ngực Ân thượng nhân.
Đột ngột như vậy, nhưng lại giống một sợi dây. Liên kết thế giới hiện thực với một Ân thượng nhân ngày càng ảo tưởng lại với nhau.
Ân thượng nhân liếc nhìn xương sườn với vẻ không nố, rồi ánh mắt trở nên kiên quyết.
Ném nó về phía Lý Phàm.
Lý Phàm cầm lấy xương sườn, tiếng mưa bên tai bỗng nhiên càng lớn.
Đột nhiên giống như đã đạt đến ngưỡng nhất định, hết thảy âm thanh đều dừng lại.
Trong tĩnh lặng tuyệt đối, một tia sáng phát ra từ cơ thể Ân thượng nhân.
Khi ánh sáng chiếu rọi, nhìn giống như một cái lỗ cắt xuyên không gian.
Lý Phàm nheo mắt lại, muốn nhìn rõ cảnh tượng trong ánh hào quang.
Nhưng dù dốc toàn lực cũng chỉ thấy ngoài Ân thượng nhân ra, khi đó dường như còn có rất nhiều bóng người không rõ dung mạo, chiều cao bất nhất, lơ lửng giữa không trung.
Tất cả chúng dường như đang nhìn chằm chằm vào Ân thượng nhân, thúc giục làm điều gì đó.
Ánh sáng càng lúc càng chói mắt, cuối cùng hoàn toàn áp che phủ tầm nhìn của Lý Phàm.
Khi ánh hào quang nhạt dần, Ân thượng nhân cũng đã hoàn toàn biến mất.
Lý Phàm suy nghĩ một lát rồi đi đến mật thất dưới lòng đất của đảo Ân Ân. Hắn phát hiện những thi thể vốn được đặt trong này cũng biến mất theo.
Kiếp này, Ân thượng nhân không chọn tự thiêu.
Bởi vì Lý Phàm ở bên cạnh nói mấy câu hấp dẫn sự chú ý của hắn, mới ngăn cản Ân thượng nhân đi đến bước đường tự hủy hoại chính mình.
Mà là...
"Lựa chọn trở về?"
0
Cảnh tượng trong ánh hào quang không hiểu sao lại khiến Lý Phàm nghĩ tới câu này.
"Phục ngã vũ..."
Khắp nơi trên thân thể Ân thượng nhân lộ ra cổ quái, Lý Phàm cũng đã từng kiểm tra ghi chép có liên quan tới trận mưa lớn khi vô số thi thể kia từ trên trời giáng xuống.
Nhưng ngoài Ân thượng nhân, không có manh mối nào khác được tìm thấy.
"Không phải quỷ dị nhưng lại lộ ra quỷ dị ở khắp nơi."
"Cho dù chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ, nếu †a còn không dùng Loạn Tự Quyết' thì cũng khó giết chết hắn."
Lý Phàm nhớ lại cảnh tượng khi tiếp xúc với đối phương, mày cau thật chặt.
"Chẳng lẽ là..."
Một suy đoán không khỏi hiện lên trong đầu Lý Phàm.
Trong "Bổ Thiên Lục" có cơ chế miêu tả, giải thích cặn kẽ sự vận chuyển của Thiên Đạo trong thế giới.
Trong sách đã từng nhắc đến, một vài tu sĩ có thể thăng cấp cảnh giới thông qua việc hấp thụ linh khí tu luyện. Bản thân thế giới cũng có thể tự thăng cấp bằng cách cướp đoạt, nuốt chửng thế giới khác để bản thân mình lớn mạnh.
Thiên Y gọi đó là việc "ăn uống" của thế giới.
Nhưng cũng giống như con người khi ăn uống sẽ để lại vụn thức ăn, thế giới khi "ăn uống" cũng sẽ để lại những thứ không tiêu hóa được.
Hoặc bởi vì một pháp tắc nào đó ở thế giới khác, không tương thích với thế giới ban đầu, hoặc đó là "dị vật" không có ích cho sự phát triển của thế giới nên bị loại bỏ.
Những "u hồn" của thế giới cũ sẽ không thể hòa nhập vào trong thế giới mới.
Chỉ có thể vĩnh viễn ở lại trong những kẽ hở.
"U hồn" và "quỷ dị" không giống nhau.
Quỷ dị là sản phẩm được tạo thành từ sự dung hợp thế giới. Nói một cách nghiêm túc, chúng vẫn là một phần của thế giới nội tại.
Tuy có vẻ không hợp với pháp tắc của thế giới nội tại, nhưng trên thực tế chúng vẫn đang thay đổi, dần dần hòa nhập vào trong thế giới mới.
Sau hàng chục triệu năm, khi khoảng cách của thời gian đủ dài.
Vậy thì quỷ dị chưa chắc đã không dung nhập được vào thế giới nội tại.
Còn "u hồn"...
Sẽ là sự tồn tại bị trời đất bỏ rơi hoàn toàn.
Cho dù thế giới bị hủy diệt, thời quang cũng tận, thì cũng không có ngày thế giới quay đầu lùi bước.
Liên hệ với hình bóng từng đám ma quỷ vừa thấy, Lý Phàm khó bề tưởng tượng: "Trừ khi đây chính là tập hợp u hồn của thế giới bị để lại sau khi Huyền Hoàng giới nuốt chửng rất nhiều Tu Tiên giới khác?"
"U hồn của thế giới cũ cũng không hy vọng bản thân sẽ vĩnh viễn chỉ có thể tồn tại trong kẽ hở của thế giới. Bọn chúng cũng mong một ngày có thể cùng nhau trở về."
"Nhưng vì là kẻ bại trận nên chúng chỉ có thể âm thầm thực hiện một số động thái nhỏ. Có lẽ Ân thượng nhân đã bị đám u hồn này chọn trúng thông qua tai nạn năm đó."
"Khó trách cách thức thông thường không thể giết được, nhưng có thể hủy diệt bằng Loạn Tự..."
"Bởi hắn tương đương với quy tắc của thế giới bị tàn phá..."
Lý Phàm tiếp tục phân tích dựa theo ghi chép của Bổ Thiên Lục.
"Vì nguyên nhân nào đó, trước kia Ấn thượng nhân còn có ấn ký chuyển hóa chưa hoàn toàn của Huyền Hoàng giới. Là sự tồn tại của một bán nhân, bán u hồn. Nhưng vừa rồi hắn đã hoàn toàn rơi vào trong vòng vây của u hồn."
"Ừm... là sự tồn tại cùng quy cách với Huyền Hoàng Thiên Đạo, quả thực có năng lực thăm dò các loại huyền bí."
Bất luận Ân thượng nhân đã biến thành có chút điên rồ có làm gì chăng nữa, Lý Phàm đều không thấy kỳ quái.