Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 146 - Chương 146. Chương 146: Thiên Địa Có Trường Sinh

Chương 146. Chương 146: Thiên địa có trường sinh Chương 146. Chương 146: Thiên địa có trường sinh

Là vì tu sĩ thiên hạ có thể tu hành tốt hơn ư?

Hay là có mục đích nào khác?

Từ trước đến nay Lý Phàm không ngại lấy ác ý xấu nhất phỏng đoán người khác.

...

Trường sinh chính là cái Lý Phàm không ngừng luân hồi, theo đuổi chung cực.

Nhưng lúc này, Lý Phàm cách mục tiêu của hắn vẫn còn quá xa.

Làm đến nơi đến chốn, từng bước tu luyện vững chắc mới là chuyện nên làm trước mắt.

Lý Phàm khôi phục lại từ trong chấn động Trường Sinh thiên tôn mang đến, bắt đầu tìm kiếm tư liệu về Thân Hoá Đạo thượng cổ.

Không phải là tuyệt mật gì, rất dễ dàng tìm được tin tức liên quan.

Thân Hoá Đạo không phải tông môn chuyên tu thuật cơ quan gì cả.

Mà là một loại pháp môn đặc biệt đệ tử trong môn đều tu hành: Thân Hóa Tha Tự Tại.

Có thể ký thác tâm thần hồn niệm lên ngoại vật.

Sau khi ký thác, không những có thể tiến hành thao túng nó, còn có thể hoàn toàn đồng bộ cảm nhận với vật ký thác.

Tu luyện đến cảnh giới cao nhất, còn có thể vứt bỏ thân thể của mình, từ đây hóa thân thành vật ký thác.

Sở dĩ tìm kiếm được tư liệu liên quan dễ dàng như thế, không phải bởi vì pháp môn Thân Hoá Đạo này cường đại cỡ nào.

Mà là vì...

Trong Thiên Huyền Kính quả thực có không ít “văn chương cẩm tú” miêu tả nam nữ tu sĩ mượn Thân Hoá Đạo, ký thác trên đủ loại vật hiếm lạ cổ quái, tiến hành chuyện âm dương giao hợp.

Đủ kiểu nhiều loại khiến Lý Phàm cũng không khỏi tấm tắc lấy làm lạ.

Sau khi xem một lượt, Lý Phàm lắc đầu đóng lại.

“Như vậy xem ra, hẳn là trước khi lâm chung Thiên Dương chân nhân đã chôn khôi lỗi vào trong hỏa mạch dưới đáy biển, đồng thời bày ra bố trí. Cuối cùng ký thác hồn niệm lên trên người khôi lỗi.”

“Mấy ngàn năm qua đi, khôi lỗi ngày đêm không ngừng hấp thu địa hỏa và trưởng thành. Mà Thiên Dương chân nhân cũng từ một tu sĩ dừng bước Kim Đan lúc trước biến thành sự tồn tại cường đại có thể chiến một trận với tiên quân Hóa Thần.”

“Tuy hiện giờ hắn dường như đã không còn thần trí. Chỉ có thể dựa vào bản năng để hành động.”

“Nhưng chắc hẳn hắn cũng sẽ không hối hận đâu.”

“Cả đời Thiên Dương, không yếu hơn người.”

“Cũng miễn cưỡng không làm thất vọng những lời này.”

Sau khi cảm khái, Lý Phàm bắt đầu bế quan tu hành.

Quan sát Hóa Thần chiến đấu, hắn có điều hiểu ra.

Chắc hẳn cách lúc chạm đến bình cảnh đã không còn xa.

Sự thật cũng đúng như hắn dự đoán.

Như nước chảy thành sông, năm ngày qua đi, Lý Phàm cảm giác linh khí trong cơ thể mình đã bão hòa.

“Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương” và “Thâu Thiên Hoán Nhật Quyết” cũng đồng thời tu hành tới Luyện Khí hậu kỳ viên mãn.

Không thể tiến thêm.

Cũng may, làm Lý Phàm cảm thấy ngạc nhiên lẫn vui mừng là.

Lần này vừa chạm đến bình cảnh đã mơ hồ biết trước được nơi có cơ duyên.

Hơn nữa, dọc đường này nhất định hữu kinh vô hiểm, gặp dữ hóa lành.

Sau khi Lý Phàm chuẩn bị một phen thì lập tức chuẩn bị xuất phát.

Không đợi hắn xuất phát, một luồng cảm ngộ huyền diệu khó giải thích bất chợt ùa vào trong đầu.

Lại là phân thân Lâm Phàm ngộ đạo hồi lâu, cuối cùng cũng xuất quan.

Thật sự là song hỷ lâm môn, một chuyện thuận, mọi chuyện thuận.

Không khỏi làm Lý Phàm sinh ra cảm giác thời tới thiên địa đều đồng lực.

Lý Phàm bình tĩnh lại, cẩn thận thể ngộ thần thông phân thân ngộ đạo lần này.

Thế gian vạn vật liên hệ lẫn nhau.

Vòng vòng đan xen, từ sinh đến tử.

Thức Sinh Tử Liên Hoàn Lý Phàm cảm ngộ này có thể nói là bản cường hóa nâng cấp của Sát Cơ Vô Tướng.

Lấy người đã định làm “tử” là mục tiêu thì có thể một đường ngược dòng, cảm ứng được vòng “sinh” yếu kém và chí mạng nhất từ trong vô số liên hệ.

Chém đi một đường sinh cơ là có thể thần không biết, quỷ không hay thúc đẩy mục tiêu đã định tử vong.

Sát Cơ Vô Tướng cần tỏa định mục tiêu đối phương.

Nhưng thực lực của đối phương không thể vượt qua Lý Phàm quá nhiều, nếu không Lý Phàm sẽ bị phản phệ.

Hơn nữa có nguy hiểm bị đối phương phát hiện.

Mà Sinh Tử Liên Hoàn lại khác, chỉ cần biết đối phương tồn tại là được.

Còn có thể gần như xem nhẹ chênh lệch cảnh giới giữa hai bên.

Chỉ cần tin tức đầy đủ, dù là Luyện Khí cũng có thể trảm Nguyên Anh.

Lấy động phủ Thiên Dương lần này làm ví dụ.

Nếu Lý Phàm muốn tru sát một chân quân Nguyên Anh, không cần tự mình động thủ, chỉ cần phát động Sinh Tử Liên Hoàn là có thể ngược dòng đủ loại khả năng liên hệ mà hắn và động phủ Thiên Dương sinh ra.

Tìm được một cái thích hợp nhất từ trong đó.

Âm thầm thúc đẩy chân quân Nguyên Anh sinh ra ý tưởng đi động phủ Thiên Dương thám hiểm.

Như vậy, chân quân Nguyên Anh này sẽ do vậy vẫn lạc trong động phủ Thiên Dương.

Sinh Tử Liên Hoàn tuy mạnh, nhưng để phát động cũng cần điều kiện nhất định.

Đó chính là trước tiên cần xác định vòng “tử”.

Cũng nói, phải xác định đối phương chết như nào mới có thể truy nguyên ngược lại.

Mà “cách chết” này cũng phải hữu hiệu mới được.

Ví dụ như Lý Phàm giả thiết, trên đường phi hành Nguyên Anh chân quân nọ không cẩn thận linh khí thác loạn, mất đi khống chế, rơi xuống từ không trung, trực tiếp ngã chết.

Thật sự có loại khả năng này xảy ra đấy.

Nhưng muốn thúc đẩy loại kết quả này, sự phức tạp trong cái cần để thôi diễn ngược không phải thứ mà hiện tại Lý Phàm có thể gánh vác.

Cho nên không thể phát động Sinh Tử Liên Hoàn.

Mà nếu giả thiết hợp lý một chút.

Giả dụ như chân quân Nguyên Anh đang phi hành, trên đường đi gặp phải kẻ thù, sau khi hai bên tử đấu một phen, hắn không địch lại mà chết.

Như như vậy, sau khi Sinh Tử Liên Hoàn phát động thì có thể ngược dòng được điều kiện hai kẻ thù này gặp được nhau.

Tuy có thể phải trải qua thời gian suy tính rất lâu, nhưng cuối cùng vẫn sẽ thành công.

Tổng kết lại, tin tức càng đầy đủ, đặc biệt là tin tức về vòng “tử” càng đầy đủ thì Sinh Tử Liên Hoàn càng dễ dàng phát động.

Bình Luận (0)
Comment