Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 152 - Chương 152. Dựa Ta Để Trúc Đạo Cơ

Chương 152. Dựa ta để trúc đạo cơ Chương 152. Dựa ta để trúc đạo cơ

“Nhưng nếu như muốn dùng kỳ vật chưa thành hình để xây thành đạo cơ thì cần bản thân cần phải hoàn thành quá trình hóa kỳ.”

“Độ khó khăn này quá lớn. Một khi thất bại, nặng thì mất mạng. Nếu may mắn thoát chết thì cơ thể cũng xảy ra đủ loại biến đổi quỷ dị.”

“Giống như bộ dạng quái quỷ này của ta vậy.” Ân thượng nhân cười nói.

Lý Phàm không khỏi nói: “Không phải ngươi nói ngươi đã thành Trúc Cơ rồi sao?”

“Thành công nhưng cũng không hoàn toàn thành công. Ta còn chưa hiểu rõ chính mình như vậy, cho nên thời khắc sống còn Trúc Cơ sắp thành lại bại.” Ân thượng nhân hơi tiếc nuối nói.

“Nếu cho ta làm lại mấy lần nữa… Không, một lần là được. Nếu có thể cho ta một lần nữa thì sẽ hoàn mỹ, ‘dựa ta để trúc cơ’.”

“‘Dựa ta để trúc cơ’?” Lý Phàm nghe từ này thì trong lòng khẽ động: “Nếu có thể thành công dựa ta để trúc cơ, thì như thế nào?”

Trong đôi mắt Ân thượng nhân tràn đầy mong ước: “Điều đó tương đương với việc mượn sức mạnh của lò luyện thiên địa, tái tạo thân thể. Mà thân thể này là thể chất hoàn mỹ nhất ta có thể tưởng tượng.”

“Người xưa có câu, thích hợp nhất mới là tốt nhất. Bây giờ tu sĩ Trúc Cơ thường cần tìm kiếm kỳ vật thiên địa tương hợp hòa hợp với mình, như vậy mới có thể phát huy mức độ lớn nhất của kỳ vật thiên địa.”

“Nhưng cho dù là kỳ vật thiên địa cấp bậc gì thì thiên chi kỳ trong truyền thuyết cũng tuyệt đối không bằng ‘dựa ta để trúc cơ’!”

“Suy nghĩ một lát, có cái gì thích hợp với ngươi hơn chính ngươi không?”

“Đạo cơ trùng hợp hoàn mỹ với mình, mọi pháp thuật thần thông đều hướng về bản thân. Từ đó về sau, chắc chắn dù là pháp thuật gì đều vừa học đã biết, một hồi đã tinh…”

Thấy Ân thượng nhân càng nói càng hăng hái, Lý Phàm không khỏi cắt ngang lời hắn.

“Những thứ này đều là đạo hữu suy đoán ra sao?”

Ân thượng nhân ngây người, vội lắc đầu: “Tuy ta chỉ hoàn thành một nửa quá trình ‘dựa ta để trúc cơ’, nhưng ta cũng có thể cảm nhận rõ ràng các phương diện của bản thân đều tăng lên lên cực lớn so với trước đó. Không chỉ bao gồm tu hành, công pháp tư chất cảm ngộ, linh khí thân hòa, thậm chí cả tư duy cũng nhanh nhẹn hơn…”

“Tất cả đều không giống trước đó!”

Lý Phàm thấy hắn nói dài dòng lan man thì hỏi: “‘Dựa ta để trúc cơ’ kỳ diệu như vậy, không biết xác suất thành công cao bao nhiêu?”

Ân thượng nhân giải thích: “Ngươi nhìn ta một lần đã gần thành công, thế thì xác suất thành công chắc chắn sẽ không nhỏ.”

“Đạo hữu nhất định phải tin tưởng ta! Đây chính là kết luận của ta sau khi đã giải phẫu hàng trăm thi thể tu sĩ Trúc Cơ, khổ tâm nghiên cứu hơn mười mấy năm mới đúc kết ra. Chắc chắn không sai được, khi đạo hữu đến Trúc Cơ nhất định phải thử một lần!” Ân thượng nhân nhiệt tình nói với Lý Phàm.

“Ừm, chắc chắn ta sẽ thử một lần… chờ một lát, ngươi nói giải phẫu mấy trăm thi thể tu sĩ Trúc Cơ?” Trong lòng Lý Phàm nhảy lên, không khỏi bật thốt lên hỏi.

“Đúng vậy, đạo hữu có ánh mắt gì vậy? Không tin ta sao? Bọn họ vẫn còn nằm dưới đất ở ngôi nhà này đấy. Ngươi có muốn ta dẫn đi gặp mặt bọn họ không?” Ân thượng nhân hỏi.

“Á, thôi đi. Cũng không biết mấy trăm thi thể Trúc Cơ này của đạo hữu từ đâu mà đến?”

“Hả?” Ân thượng nhân hơi suy nghĩ, ánh mắt trở nên mờ mịt.

“Đúng rồi, ta lấy nhiều thi thể như vậy từ đâu? Quái lạ, sao ta không nhớ ra nhỉ…” Hắn nhỏ giọng thì thầm.

Trong lòng Lý Phàm đã có đáp án, vội vàng nói: “Điều này không quan trọng, nghĩ không ra thì thôi.”

“Đúng vậy.” Ân thượng nhân khẽ gật đầu, bộ dáng tán thành.

“Cảm ơn đạo hữu đã giải đáp nghi vấn cho ta. Bây giờ ta đã hết nghi ngờ, không quấy rầy nữa.”

Vừa rồi khi Lý Phàm nghe thấy Ân thượng nhân nói đến: “Tất cả mọi thứ giữa thiên địa đều xem như là kỳ vật chưa thành hình”, lúc đó trong lòng hắn chợt có cảm giác, cảm xúc phức tạp phá vỡ bình cảnh lập tức tan biến.

Chỉ cần có kỳ vật thiên địa trong tay thì lập tức có thể bước vào Trúc Cơ.

Mục đích đã đạt được, Lý Phàm cũng không muốn ở lại nơi này nữa.

Tuy chưa chắc Ân thượng nhân này không có ác ý gì nhưng không khí ở nơi này thật sự khiến người ta không thoải mái.

Sau đó Lý Phàm quyết định cáo từ.

Ân thượng nhân mở miệng giữ lại, Lý Phàm đều từ chối.

“Đạo hữu nhớ nhất định phải thử phương pháp ‘dựa ta để trúc cơ’ đấy!” Trước khi tạm biệt, Ân thượng nhân vẫn không quên cẩn thận nhắc nhở.

Lý Phàm liên tục nói được, sau đó phi người bỏ chạy.

Rất lâu sau, khi bóng người Lý Phàm đã xa, Ân thượng nhân lẩm bẩm: “Nhất định phải thử một chút, ta không nói sai đâu.”

Hồi lâu sau hắn lại rơi vào trong trầm mặc.

Hắn quay người trở lại trước lồng giam hình chữ nhật to lớn trong suốt kia.

Tất cả người phàm ở bốn góc đều bị biến thành vũng máu thịt, không còn may mắn sống sót.

“Đúng là bất hạnh, mỗi người đều không gắng gượng được.” Dường như hắn có nuối tiếc.

“Đối tượng thí nghiệm còn lại không nhiều, xem ra phải ra ngoài một chuyến.”

Bên trong lồng giam vang lên tiếng kẽo kịt, người phàm biến thành huyết nhục bị thay đổi.

Một nhóm đối tượng thí nghiệm mới xuất hiện trong lồng giam.

Tiếng kêu gào thống khổ vang lên lần nữa.

Ân thượng nhân đã quen với điều này từ lâu, trên mặt không có biểu cảm gì.

Hắn nhìn chăm chú vào những lồng giam hình chữ nhật trong suốt trước mắt, nắm chặt khúc xương sườn trắng trong lòng.

Hắn dùng giọng điệu bệnh hoạn nói nhỏ: “Yên tâm, ta sẽ báo thù cho ngươi. Ta nhất định sẽ tìm ra kẻ chế tạo ra Tiên Phàm Chướng kia, báo thù cho ngươi…”

“Nhất định ta sẽ tìm ra ngươi, nhất định ta sẽ tìm ra ngươi…”

Ân thượng nhân thì thầm, âm thanh vọng lại trong tòa nhà quỷ dị này.

Đảo Vạn Tiên.

Trở lại trong Thiên Huyền Kính, Lý Phàm tìm tòi ‘dựa ta để trúc cơ’.

Căn bản không phải thứ bí mật gì.

Tất cả tu sĩ đều bàn luận về nó, không ai tin tưởng.

Bởi vì những người tin vào thứ này đều chết trong lúc là Trúc Cơ rồi.

Bình Luận (0)
Comment