Chương 1540: Độ ách kiếp diệt lực
Chương 1540: Độ ách kiếp diệt lựcChương 1540: Độ ách kiếp diệt lực
Tiến vào Độ Ách tông thăm dò nói cho cùng chỉ là một phân hồn Lý Phàm, sau khi phân ra 1024 cá thể, cuối cùng lại không còn sức tiếp tục phân tách nữa.
Nhìn cánh cửa trái phải bên cạnh phân hồn, Lý Phàm biết thăm dò lần đầu đã thất bại.
"Là đi nhầm phương hướng, bước vào trong cạm bẫy. Hay là..."
"Khảo nghiệm của Độ Ách tông?"
Lý Phàm trâm ngâm một hồi, lại cắt xuống gần như một phần ba thần hồn của mình.
Tuy có Vô Cực Doanh Hư Pháp bổ sung, Lý Phàm cũng cảm thấy một trận choáng váng.
Một phần ba thần hồn này không giống phân hồn đơn giản lúc trước ở chỗ, trong đó hắn còn cuốn theo lượng lớn lực ngũ hành bị điều ra.
Đủ để chống đỡ thần hồn này hoàn thành nhiều lần phân tách.
"Đi thôi." Nhìn thần hồn biến mất trong khe hở hư vô, Lý Phàm vừa nhanh chóng khôi phục thương thế, vừa tiếp tục xem xét hình ảnh thần hồn truyền đến.
Giống như chuyện gặp phải lúc trước, rất nhanh thần hồn đã vào trong Độ Ách tông.
Lần nữa bị bóng dáng thần bí xé rách, đi vào trong tiểu viện trên dưới khác nhau.
Làm Lý Phàm có chút ngoài ý muốn là không hề tìm được những phân hồn đi vào trước đó. Dường như là mỗi người đi vào không gian khác nhau.
Trong lòng Lý Phàm chợt động, để 1024 phân hồn trước đó cùng nhau tự bạo.
Cùng lúc hình ảnh cảm ứng biến mất, thần hồn ở chỗ sâu Độ Ách tông lại không cảm giác được bất kỳ biến hóa nào.
"Ngăn cách cảm giác sao."
"Không hổ là thập đại Tiên tông thượng cổ."
Còn chưa đạt tới cảnh giới có thể xem nhẹ thủ đoạn bố trí bên trong này, Lý Phàm đành phải dựa theo quy tắc trò chơi của bọn họ tiến hành thăm dò.
Lần này có lực lượng thần hồn sinh sôi không ngừng chống đỡ, Lý Phàm một đường tiến lên. Mỗi khi vào một tiểu viện đều phân ra hai cá thể, chia ra tiến hành thăm dò.
Như thế, tổng cộng kéo dài bảy mươi hai lần.
Bên ngoài Độ Ách tông, Hóa Đạo Thạch trong thức hải Lý Phàm phát ra quang hoa tươi đẹp trước nay chưa từng có.
Vô số cảnh tượng giống nhau như đúc phân loại trong Hóa Đạo Thạch.
"May mà cảnh tượng cực kỳ tương tự, giảm bớt gánh nặng xử lý. Nếu không..."
Lý Phàm biết đây đã là cực hạn của mình.
Phân liệt thêm một lần, thần hồn còn có thể chống đỡ.
Nhưng bản tôn chính mình phải bị ép cắt đứt những hình ảnh cảm ứng. Nếu không sợ rằng sẽ có nguy hiểm thức hải bị căng nổ.
Những phân hồn kia hiện tại chỉ còn lại một tia cực yếu.
Trống rỗng gần như không thể thấy.
Không có lực lượng bám vào, dù là một đòn của người phàm, e rằng cũng có thể làm bọn họ tiêu tán.
Nhưng bọn họ vẫn dựa theo chỉ thị của bản tôn Lý Phàm, chậm rãi lướt tới lối vào của mỗi người.
Nhiều hình ảnh hơn lại lân nữa cùng nhau hiện lên.
Làm cho suy nghĩ của Lý Phàm rơi vào trong bất động nhất thời.
Sau đó...
Tựa như hình chiếu của vô số phân hồn đều chiếu xuống, cuối cùng quy về một điểm. Sau một trận trời đất quay cuồng, bọn họ một lần nữa dung hợp lại với nhau.
Tiêu tốn một ít thời gian, thích ứng hình ảnh duy nhất.
Lý Phàm híp mắt, dò xét hoàn cảnh xung quanh.
Vẫn là tiểu viện không biết gặp bao nhiêu lần.
Chỉ là hai bên trên tường đã không còn cửa đá.
Lý Phàm nhìn đại điện trung tâm, như có điều suy nghĩ.
Chầm chậm đi về phía trước, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa ra.
Trong bóng tối tựa như xuất hiện một điểm đen. Hấp thu hết ánh sáng xung quanh.
Sau đó lại lấy tốc độ gấp trăm ngàn lần phun trào ra.
Từng cảnh nhanh chóng trình diễn trước mặt Lý Phàm.
"Kiếp nạn sắp tới, là đại kiếp, cũng là cơ duyên."
"Nếu như có thể thành công vượt qua kiếp này, chúng ta sẽ vạn kiếp vĩnh tại...
"Trong vô tận khả năng, quả thực tồn tại một tia cơ hội."
"Chỉ có cầu đường sống trong chỗ chết."
"Không sai, nếu Huyền Hoàng có thể may mắn sống sót trong đại kiếp, chúng †a cũng có thể mượn kiếp lực thực hiện siêu thoát."
"Vậy thì bắt đầu động thủ đi.'...
Trong bóng tối, dường như có rất nhiều bóng dáng giống nhau đang nhanh chóng đối thoại.
Mà theo hình ảnh không ngừng tiến triển, Lý Phàm có phần kinh ngạc phát hiện, những bóng dáng này vậy mà đều biến thành dáng vẻ hắn từng nhìn thấy lúc trước.
Đó chính là người giấy chỉ chít đây ắp giữa thiên địa!
Tâm thần Lý Phàm chấn động, còn muốn xem nữa.
Lại cảm thấy thời không đen nhánh xung quanh bỗng nhiên lay động.
Tất cả cảnh tượng hư vô đều biến mất không thấy đâu nữa.
Lúc Lý Phàm có thể nhìn thấy sự vật lần nữa.
Trên không đại điện âm u, mấy sợi dây nhỏ giăng đầy khắp nơi.
Từng người giấy nhìn qua tựa như hoàn toàn giống nhau, nhưng tỉ mỉ quan sát trên mặt lại vẻ mặt khác nhau rất nhỏ chỉnh tề treo trên những sợi dây nhỏ này.
Năm tháng trôi qua khiến cho những người giấy này giống như phai màu, lộ ra vẻ khô héo bạc màu.
Theo sự xâm nhập bất ngờ của Lý Phàm, vô số người giấy không gió mà bay, phất phới quỷ dị.
Lý Phàm thì cảm giác được trong nháy mắt, ánh mắt tất cả những người giấy này đều tụ tập trên người mình.
Tựa như bị từng sợi xiềng xích trói chặt, thần hồn Lý Phàm tức khắc mất đi năng lực hành động của bản thân.
May mà dần dần, những người giấy phiêu diêu này lại lần nữa bất động.
Áp lực gia tăng trên người Lý Phàm cũng theo đó từ từ nhỏ lại. Đợi đến sau khi khôi phục như thường, Lý Phàm lại không lựa chọn vọng động. Bởi vì hắn mơ hồ nhận thấy được, trong đại điện còn có một ánh mắt nhìn chằm chằm mình không dời đi.