Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 184 - Chương 184. Vận Mệnh Thay Đổi Theo Vận May

Chương 184. Vận mệnh thay đổi theo vận may Chương 184. Vận mệnh thay đổi theo vận may

Lý Phàm nguyện dùng tám chữ để hình dung loại người này: “Thuận phong siêu thần, nghịch phong siêu quỷ.”

Đám người Ly giới, ngoại trừ Diệp Phi Bằng ra, cũng chỉ có Tiêu Hằng và Tô tiểu muội có vận mệnh tương đối đặc biệt.

Tô tiểu muội là tím đen quấn quanh lẫn nhau, khó có thể phân biệt.

Còn Tiêu Hằng lại là tướng con rồng đang ẩn nấp trong vực sâu.

Bất kỳ ai trong số ba người này cũng đều cực kỳ hiếm thấy trong Tu Tiên giới thượng cổ.

Một đại châu thường mất thời gian mười năm mới có thể xuất hiện một người.

Nhưng hiện tại, tại Ly giới nho nhỏ này lại tụ tập xuất hiện cùng nhau.

Điều này làm cho Lý Phàm không thể không miên man suy nghĩ.

“Có lẽ chuyện này có liên quan đến ngọn núi lửa ở Ly giới.”

...

Dưới áp lực tử vong, Tiêu Hằng đêm không thể chợp mắt. So với kiếp trước còn nhanh hơn, chỉ dùng tốc độ tám chín ngày đã loại trừ một thân chướng khí.

Sau đó sau khi tiến vào Tu Tiên giới, trong một ngày một đêm hắn đã dẫn khí nhập thể thành công, bước vào Luyện Khí kỳ.

Tô tiểu muội lại càng thái quá hơn, khi thuyền Thái Diễn đột phá đại trận Tiên Tuyệt tiến vào Tu Tiên giới.

Lý Phàm cảm thấy linh khí chen chúc trong thiên địa, tự phát vọt vào trong cơ thể Tô tiểu muội.

Mà thân thể của nàng, cũng giống như bị đói bụng hồi lâu, thứ gì đến cũng không từ chối.

Giống như cái động không đáy hấp thụ toàn bộ những linh khí này vào trong cơ thể.

Cho đến nay, quá trình này vẫn đang tiếp tục.

Tô Trường Ngọc nhìn hai người bên cạnh tiến cảnh nhanh như vậy, khó tránh khỏi có chút hâm mộ.

Chỉ là không có tâm lý mất cân bằng, ngược lại càng chăm chỉ tu hành ‘Huyền Hoàng Thanh Tâm Chú’ của Lý Phàm.

Quên ăn quên ngủ giống hệt Lý Phàm lúc trước ở đảo Lưu Ly.

Lý Phàm thấy vậy không khỏi âm thầm gật đầu.

...

Thuyền Thái Diễn kề sát mặt biển, phi hành rất nhanh.

Bốn phía đều là biển rộng mênh mông vô bờ, cảnh sắc nhàm chán lặp lại rất nhanh khiến mọi người của Ly giới mất đi cảm giác mới mẻ.

Tất cả đều quay trở lại khoang thuyền nghỉ ngơi.

Học được trận pháp gần hai năm, Lý Phàm tiểu thí ngưu đao bố trí một ‘Nặc Thanh Tàng Hình trận’ ở bên ngoài thuyền Thái Diễn.

Đây là pháp trận che giấu loại nhỏ sơ cấp nhất, nhưng hiệu quả không tệ, có thể che dấu hình dạng và âm thành.

Dọc theo đường đi không bị người phát hiện, Lý Phàm mang theo một đám người thuận lợi trở về đảo Dạ Lan.

Sau khi nói cho mọi người vài phương pháp loại trừ chướng khí, Lý Phàm lại để Ân Nguyệt Đình phụ trách thu xếp.

Sau đó, hắn lại hỏi dự định tương lai của ba người Tô tiểu muội.

Tô tiểu muội và Tiêu Hằng đều nói, phải đợi Tô Trường Ngọc dẫn khí nhập thể thành công thì sẽ cùng đi đảo Vạn Tiên.

Lý Phàm cũng không miễn cưỡng.

Chỉ là lại chạy một chuyến đến đảo Vạn Tiên, đổi lấy hai môn Luyện Khí kỳ công pháp.

Một môn đương nhiên là ‘Tiểu Diễn Thủy Quyết’ cho Tiêu Hằng.

Một môn khác là “Tâm Nộ Hỏa Viêm Công” chuẩn bị cho Tô tiểu muội.

Tiêu Hằng cẩn thận tiếp nhận ngọc giản, dập đầu với Lý Phàm.

Tô tiểu muội thì không câu nệ như vậy.

Nàng cầm ngọc giản, vui vẻ nhếch miệng cười không ngừng, luôn miệng nói: “Đa tạ sư phụ.”

Lý Phàm không để ý tới, mặc cho nàng kêu.

“Các ngươi chờ Tô Trường Ngọc ở đảo Lan Dạ cũng không thể nhàn rỗi.”

“Giúp ta sưu tầm cổ vật cùng với Triệu Nhị Bảo. Có tác dụng lớn với ta.”

Lý Phàm phân phó.

Tô tiểu muội và Tiêu Hằng vội vàng gật đầu.

“Tiên đạo gian nan, ta cũng chỉ có thể dẫn các ngươi nhập môn mà thôi. Sau này các ngươi có thành tựu gì còn phải xem tạo hóa của các ngươi.”

Nói xong Lý Phạm để lại cho hai người một khối linh phù truyền tin rồi đuổi bọn họ rời đi.

“Vận đạo của Tiêu Hằng và Tô tiểu muội đều bất phàm, có bọn họ tương trợ, tiến trình sưu tầm đạo vận cổ vật hẳn là sẽ nhanh hơn rất nhiều. Hy vọng có thể hoàn thành sưu tầm trước Xích Viêm đốt biển.”

Buổi tối hôm đó, Lý Phàm lại dùng Vân Thủy Huyễn Mộng Công, khắc sâu thêm hồi ức đau đớn thảm thiết của Triệu Nhị Bảo như một lời cảnh cáo.

Sau đó, Lý Phàm lại vội vàng trở về đảo Vạn Tiên.

Cũng bởi vì hắn nhận được truyền tin của Cung Bá Vũ.

Di vật của Hà Chính Hạo, ‘Sơn Xuyên Bách Mạch trận đồ’ đã bổ sung xong.

Không ngờ động tác của đối phương lại nhanh như vậy, Lý Phàm không hề dừng lại, lại đi tới bên ngoài Sách Trận đường.

Cung Bá Vũ đã sớm phái người đến đây tiếp ứng.

Một lần nữa đi vào tòa kiến trúc lập phương kim loại, lần này sau khi Tiểu Phương nhanh chóng di chuyển thì đã tới một phòng hội nghị lớn.

Bên trong ngoại trừ Cung Bá Vũ ra, còn có sáu vị tu sĩ khác đang ngồi.

Nhìn qua đều là bốn năm mươi tuổi, khí tức trên người nhìn không thấu, hiển nhiên tu vi cũng không yếu.

Cung Bá Vũ gọi Lý Phàm đi tới bên cạnh, vui vẻ nói: “Nhờ có những lão hữu này liên thủ, tiếp thu ý kiến quần chúng. Tốn không ít thời gian cuối cùng đã bổ sung đầy đủ di tác của Hà Chính Hạo đạo hữu. Thật sự là đáng mừng!”

Lý Phàm gật đầu: “Nếu Hà đạo hữu sau khi chết có linh, nhất định cũng vô cùng vui mừng.”

Cung Bá Vũ lấy ra một khối ngọc hình vuông từ trong ngực rồi đưa cho Lý Phàm.

Lý Phàm cầm khối ngọc chưa từng thấy này trong tay, cẩn thận quan sát.

Chỉ thấy tám góc của khối ngọc đều được thay thế bằng kim loại có màu sắc khác nhau.

Bề mặt tổng thể của khối ngọc còn được khắc hoa văn phức tạp huyền ảo.

Tia sáng màu vàng kim nhè nhẹ, chảy xuôi giữa hoa văn giống như dòng sông.

“Đây là ngọc giản mã hóa của Vạn Tiên Minh bọn ta. Sau khi chế tạo, mỗi một ngọc giản mã hóa đều chỉ có tu sĩ được chỉ định đặc biệt mới có thể xem xét thông tin được ghi chép trong đó. Nếu những người khác cố tình đọc, sẽ kích hoạt cấm chế tiêu hủy đã được thiết lập và tự nổ tung.’

“Cái này là chuẩn bị cho ngươi, bên trong khắc ;Sơn Xuyên Bách Hải Trận Đồ’ sau khi bổ sung.

Cung Bá Vũ giải thích.

Bình Luận (0)
Comment