Chương 1858: Quả thụ sáng thế kỷ
Chương 1858: Quả thụ sáng thế kỷChương 1858: Quả thụ sáng thế kỷ
Hơn nữa dù là hiện tại, trong thời gian đại viên hầu và đội tu sĩ giao chiến hăng say.
Tôn Nhị Lang cũng không cảm ứng được bất kỳ khí tức sinh linh nào từ trên người yêu thú đó.
Tôn Nhị Lang ẩn nấp, quan sát quá trình tu sĩ Ngũ Lão hội và đại viên hầu giao chiến, dần dần, trong lòng không khỏi sinh ra mấy phần nghiêm trọng.
“Thật mạnh...'
Đây là đánh giá của hắn đối với đội tu sĩ trước mặt này.
Không có dao động linh lực, đồng thời phạm vi gây thiệt hại của chiêu thức hai bên cũng bị giới hạn trong không gian nhất định, Tôn Nhị Lang không cách nào cảm giác tu vi cụ thể của bọn họ.
Nhưng chỉ nhìn từ phối hợp với nhau tác chiến giữa các tu sĩ và tu dưỡng chiến đấu lâm chiến không sợ, bình tĩnh đối mặt với các loại nguy cơ, trình độ của đội tu sĩ này quả thật cuộc đời hắn ít thấy.
Cho dù tính cả người hắn gặp được trong thế giới Hóa Đạo Thạch mô phỏng, đội tu sĩ này cũng vẫn là tồn tại cực kỳ đỉnh phong.
Điều làm cho Tôn Nhị Lang kinh ngạc hơn là thủ đoạn công kích và chữa thương của bọn họ.
Ngoài các loại pháp khí ra, đội tu sĩ này ngẫu nhiên còn sẽ dùng ra một số đạo cụ hơi kỳ lạ. Chẳng hạn như sách, ly rượu, thậm chí dây chuyền vân vân. Cùng lúc tạo thành tăng thêm đối với phe mình cũng tạo nên các loại hiệu quả tiêu cực đối với đại viên hầu.
Hơn nữa tốc độ chữa thương của bọn họ cũng nhanh đến dọa người.
Tu sĩ tân pháp thân gửi động thiên, sau khi thân thể bị hủy sống lại trong từ động thiên ít nhất cũng cần thời gian mấy hơi thở.
Nhưng đám người này lại chỉ là một luồng bạch quang lóe qua, thương thế nặng cỡ nào cũng có thể hồi phục trong nháy mắt. Một khắc trước bị công kích của đại viên hầu đánh trúng, sinh mệnh hấp hối. Một giây sau dưới sự chiếu rọi của bạch quang lại trở nên sinh long hoạt hổ.
Đại viên hâu cho dù da dày thịt béo cỡ nào cũng không chịu được tiêu hao như này.
Còn kỳ lạ hơn là con yêu thú này cứ như cố chấp, cũng không biết chạy trốn.
Liên tục chiến đấu đến khoảnh khắc cuối cùng của sinh mệnh rồi âm ầm ngã xuống đất. Trong nháy mắt đại viên hầu tử vong, hóa thành kim quang chói mắt, tràn vào trong cơ thể đội tu sĩ đánh chết nó.
Đám người lập tức phát ra một trận reo hò.
"Lần này quét trúng trùm, đúng là máu dày. May mà tiếp tế chúng ta chuẩn bị đủ nhiều, nếu không nhất định thua rồi."
"Lịch luyện cho cũng không ít, ta sắp đột phá cảnh giới sau rồi."
"Tiếc là món 'Tuyết Viên Thánh Giáp' trong sách tranh không rơi ra, nếu không lần này chúng ta thật sự phát đạt rồi."
Lời này vừa ra khiến cho mọi người tiểu đội tán thành, thở dài.
Tôn Nhị Lang lại nghe hoàn toàn không rõ ý nghĩa của những lời này, biểu cảm có chút vi diệu.
"Đi thôi, xung quanh đây không còn đồ tốt gì đâu. Về 'Nhạc Thổ trước lại nói."
"Huyền Hoàng giới' này quả thực không phải nơi người ở, nếu không phải nhiệm vụ yêu cầu, thật sự chẳng muốn tới nơi này."
Tiểu đội tu sĩ nối đuôi nhau bay vào hạm thuyền giữa không trung, nghị luận âm ï.
Hạm thuyền được một trận thải quang bao phủ, như thuấn di, biến mất trên bầu trời.
Tôn Nhị Lang nhìn chằm chằm vị trí bọn họ rời đi, Hóa Đạo Thạch trong đầu không ngừng chiếu lại hình ảnh vừa ghi lại.
"Nhạc Thổ..."
"Hẳn là phạm vi thế lực của vị Vô Ưu thiên tôn kia. Dường như có phần không giống với nơi khác của Huyền Hoàng giới."
"Thế mà gọi Huyên Hoàng giới là "không phải nơi người ở' à... Thú vị."
"Có lẽ cần phải báo việc này lại cho sư tôn."
Trong lòng Tôn Nhị Lang nghĩ như vậy, lại không truy tung hạm thuyền kỳ lạ kia.
Nhớ kỹ nhiệm vụ sư tôn dặn dò, tiếp tục xuất phát vê hướng Chân thực chi quốc.
Ba ngày sau, sau khi xuyên qua một bức tường chắn sương trắng, Tôn Nhị Lang rõ ràng cảm giác được giữa thiên địa có thứ gì đó đã xảy ra biến hoá.
"Châu vực ta ở vừa rồi là thuộc Nhân Đạo Thiên Cảnh. Còn nơi này hẳn là 'Chân thực chi quốc'."
Tôn Nhị Lang biết, trong biên cảnh Chân thực chi quốc, dưới sự bao phủ của pháp tắc thiên tôn chỉ lý, tất cả tu sĩ đều không thể bịa đặt nói dối.
Bởi vậy hắn càng chú ý cẩn thận hơn. Mới vừa đến, vô cùng lạ lẫm với tất cả mọi thứ nơi này. Tôn Nhị Lang quyết định trước tiên thăm dò tình huống một phen rồi lại tìm kiếm phương pháp gặp mặt thiên tôn.
Chân thực chi quốc lộ ra vẻ ôn hoà hơn Nhân Đạo Thiên Cảnh. Rất ít nhìn thấy tu sĩ Ngũ Lão hội tuần tra.
Giới hạn giữa người phàm, tu sĩ trong biên cảnh cũng không đặc biệt rõ ràng.
Từ xa có thể nhìn thấy tình hình bọn họ cư trú trong một thành trì.
"Những người đó quả thực đều là người phàm, không có tu vi trong người. Giống như lực lượng Tiên Phàm Chướng đã chịu áp chế ở đây."
Sau khi trải qua quan sát kỹ lường, Tôn Nhị Lang rút ra kết luận.
Càng làm cho hắn cảm thấy có phần mới lạ là, nơi này không dựa theo cao thấp của tu vi mà quyết định tôn ti thực tế.
Hắn thậm chí có thể nhìn thấy hình ảnh một tu sĩ Kim Đan trẻ tuổi cung kính hành lễ với lão giả người phàm.
Không nhịn được khiến hắn tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Bí mật quan sát ba ngày, tuy đã có hiểu sơ về phong thổ nhân tình Chân thực chi quốc, lại vẫn không tìm được cửa đột phá thích hợp nào.
"Dù sao cũng đâu thể trực tiếp hô to trên đường phố, ta tới cầu kiến Chân Thực thiên tôn được chứ?”