Chương 1860: Quả thụ sáng thế kỷ (3)
Chương 1860: Quả thụ sáng thế kỷ (3)Chương 1860: Quả thụ sáng thế kỷ (3)
"Cây Chân Thực mọc rễ nảy mầm trong hư ảo, mở trong mỗi thành trì. Chỉ cần là người có hứng thú đều có thể ngồi xếp bằng dưới cây minh tưởng."
"Trái cây hiện thế lần này hình như cũng cách không xa nữa. Các ngươi có thể tự mình thể nghiệm một phen. Nếu không phải một người cả đời chỉ có một cơ hội, ta nhất định cũng muốn thử lại cơ hội sáng thế." Tu sĩ họ Từ tiếc nuối khôn nguôi nói.
Ba người còn lại vẻ mặt khác nhau.
Mà Tôn Nhị Lang nghe lén ở phía xa thì híp mắt.
"Trùng hợp như vậy? Vừa ngủ gật đã có người tới đưa gối? Chẳng lẽ ta đã bị phát hiện, đây là âm mưu gì đó?"
Tôn Nhị Lang trước hết lóe lên ý nghĩ này trong đầu.
"Không đúng, hẳn là sư tôn đã biết trước các nơi trong Ngũ Lão hội đều có phương pháp trực tiếp gặp mặt các thiên tôn, cho nên mới sẽ kêu ta tới đây một chuyến. Nếu không trong tình huống bình thường, tu sĩ ngoại lai lại có cơ duyên gì có thể gặp được Trường Sinh kỳ thống trị chí cao?" Sau khi Tôn Nhị Lang suy nghĩ một phen, tức khắc bừng tỉnh.
"Quả Chân Thực ư?"
Trong lòng Tôn Nhị Lang chợt động.
Trong đầu hắn có Hóa Đạo Thạch, còn có kinh nghiệm trải qua một đời khác trong thế giới mô phỏng. Tham gia cái này cái gọi sáng thế là dưới cây này hẳn là sẽ có chút ưu thế.
"Thử trước xem rồi lại nói, nếu thực sự không được thì lại nghĩ cách khác."
Tôn Nhị Lang lập kế trong lòng sau đó kiên nhẫn chờ đợi.
Lại hơn hai mươi ngày trôi qua, một ngày này, trong thành yên bình bỗng trở nên có phần hỗn loạn.
Trên mặt đất, một âm ảnh từ trong thành cấp tốc khuếch tán.
Bao phủ phạm vi cả tòa thành trì.
Sau đó một gốc đại thụ um tùm xanh biếc từ trong âm ảnh đội đất mà lên.
Như thật như ảo.
Trên ngọn cây còn treo không ít trái cây non xanh ướt át, chỉ nhìn là đã làm người ta không thể rời mắt.
"Cây Chân Thực hiện thế, tôn tại bảy ngày bảy đêm. Sinh linh trong biên cảnh đều có thể chứng đạo dưới cây." Tingl
Tiếng chuông vang lanh lảnh vang vọng, khuếch tán về phương xa.
Âm thanh to rõ từ trên bầu trời truyền đến, hiện lên bên tai mỗi người.
"Tạ thiên tôn ân điển!"
Trong Chân thực chi quốc, vô số sinh linh đồng thời khấu tạ nói.
Liên tiếp ba lần, dư âm không dứt.
Sau khi hình thức lễ nghi lướt qua kết thúc, lần lượt có tu sĩ đi đến dưới âm ảnh cây Chân Thực, nhắm mắt ngồi xếp bằng.
Trong thành cũng phút chốc trở nên an tĩnh vô cùng, sợ quấy rầy đến những tu sĩ đang tiếp thu khảo nghiệm này.
Mà nhóm người quy thuận của Vạn Tiên Minh Tôn Nhị Lang gặp phải lúc trước cũng từ từ đi vê phía cây Chân Thực.
Tôn Nhị Lang cũng vội vàng đuổi theo.
Trên đường đi không gặp phải người kiểm tra nào.
Câu toàn bộ sinh linh đều có thể thử của thiên tôn đúng là không phải nói bừa.
Đi đến dưới ngọn cây, Tôn Nhị Lang thậm chí không chỉ nhìn thấy nhân loại, còn có một số phi trùng, phi điểu cũng chiếm cứ một vùng dưới bóng cây.
Cảnh tượng kỳ lạ này làm Tôn Nhị Lang có phần cảm khái.
"Nghe nói thánh nhân cổ dạy không phân biệt. Không chỉ nhân loại, sinh linh thế giới đều có thể được hắn dạy dỗ. Chân Thực thiên tôn ngược lại có điểm giống vậy."
Tôn Nhị Lang cũng học theo mọi người, ngồi trên mặt đất.
Nhắm mắt lại.
Trong nháy mắt, Tôn Nhị Lang chỉ cảm thấy thế giới xung quanh biến mất.
Vốn trong thành trì còn có một vài âm thanh nhỏ nhặt tiếng vang nhỏ sột soạt, lúc này đều trở thành trống rỗng.
Tuy nhắm mắt nhưng Tôn Nhị Lang lại cảm giác mình đang mở mắt.
Trước mắt là một mảnh hư vô trắng xóa.
"Sáng tạo thế giới..."
Rất nhiều thông tin quy tắc liên tiếp hiện lên trong đầu Tôn Nhị Lang.
"Đầu tiên là tình hình đại khái của thế giới."
Tôn Nhị Lang dựa theo thế giới mô phỏng mình đã trải qua trong Hóa Đạo Thạch lúc trước, thiết lập lại một lượt.
Thế giới trống rỗng bèn có màu sắc.
Nhưng chuyện lại hơi vượt ngoài dự liệu của hắn, lúc thế giới sắp thành hình lại như cát khắc, ầm ầm sụp đổ.
Một lần nữa lại biến về trống rỗng.
"Ngay cả thế giới lấy Huyền Hoàng giới làm nguyên mẫu sửa đổi đều không được ư?"
"Thế giới hư cấu hoàn toàn?"
Tôn Nhị Lang không nhịn được khẽ cau mày.
Nhưng tiếp đó, hắn lóe lên linh quang, nhớ lại một thế giới dùng để nêu ví dụ lúc sư tôn dạy bảo hắn khi trước.
Trong lòng lập tức có chủ ý.
"Tiên đạo không hiện, duy vật trường tồn."
"Lực siêu phàm trên thế giới đều đã biến mất, tuổi thọ trăm năm của người bình thường đã là cực hạn."
"Không sai, sự truy cầu vĩnh hằng của người đời là không đổi."
"Nghiên cứu, phân tích, lợi dụng pháp tắc, tuy người phàm cũng có thể tung ra sức mạnh kinh thế hãi tục."...
Thế giới trống không trước mắt Tôn Nhị Lang, đột nhiên xuất hiện một vật thể hình cầu.
Bóng vật thể hình cầu tự quay, trên đó là vô số điểm chấm màu đen đại diện cho nhân loại, không ngừng di chuyển với tốc độ cực nhanh.
Mới đầu các kiến trúc trên mặt đất chỉ cao hơn một trượng, nhưng theo dòng chảy cực nhanh của thời gian, càng ngày càng nhiều toà cao ốc cao tầng xé đất vươn lên.
Không bao lâu sau, thậm chí các máy móc bay được xuất hiện trong những đám mây.
Tôn Nhị Lang vừa biên tập lại những tưởng tượng về thế giới, vừa nhớ lại chỉ dạy của sư tôn lúc đó.
"Khốn cảnh của Huyên Hoàng giới, thật ra bản chất cũng giống với mấy thế giới không có lực siêu phàm này. Điển tích cổ cũng đã nói nhiều, Tiên Đạo vĩnh hằng. Lời này cũng có thể không phải là giả."