Chương 1861: Chấp niệm thám hiểm tỉnh hải
Chương 1861: Chấp niệm thám hiểm tỉnh hảiChương 1861: Chấp niệm thám hiểm tỉnh hải
"Cái gọi là 'Tiên, chính là lý của đạo nghèo, vận dụng đạo với trình độ cực cao. Đứng ở đầu bên kia của toàn bộ sinh linh, ngang hàng với đạo, cúi nhìn chúng sinh, không chết không diệt."
"Nhưng nếu như bản thân 'Đạo xảy ra biến hoá, sẽ như thế nào?"
"Đạo vẫn sẽ là Đạo. Nhưng những thứ không cách nào thích ứng với Đạo sau khi thay đổi, sẽ không thể tránh khỏi đi đến diệt vong."
"Không thể tương hợp với Đạo, Tiên không xứng đáng với danh xưng Tiên. Bọn họ sẽ vẫn lạc."
"Trong muôn nghìn chúng sinh, cuối cùng cũng sẽ có người dùng Đạo mới được sinh ra. Sức mạnh mà bọn họ nắm giữ, cũng sẽ ngày càng mạnh."
"Trở thành "Tiên mới.'...
Lúc đó, những lời này của Thánh Hoàng không mặt huyền diệu lại càng huyền diệu, không chỉ Tôn Nhị Lang, mấy vị thân truyền bên dưới Thánh Hoàng toạ, cũng không một ai có thể hiểu được đạo lý trong đó.
Nhưng giờ phút này, nhờ sự giúp đỡ của sức mạnh quả Chân Thực, may mắn được trải nghiệm tư vị của người tạo ra thế giới.
Tôn Nhị Lang nhìn thế giới trước mặt mà mình tạo ra, trong lòng bỗng có cảm giác.
Trong thế giới hình cầu kia, trải qua diễn biến tự nhiên của vô số năm, cuối cùng cũng sinh ra sắc tộc phù hợp với Đạo của thế giới mà mình tạo ra.
Bọn họ có thể cảm giác được bí mật cuối cùng của thế giới mà các sinh linh khác không cảm nhận được, mà mượn nó để trở thành sinh linh dùng Đạo của thế giới nơi này.
Đùng!
Tầm mắt Tôn Nhị Lang cấp tốc xuyên qua, rơi lên khối hình câu mà mình tạo ra.
Trong một toà kiến trúc bình thường trong đấy, một vị học giả trẻ tuổi đang chau mày suy nghĩ dưới ánh đèn.
Trên bảng đen trước mặt hắn, viết đầy công thức với hình vẽ phức tạp.
'Không đúng, không đúng, không đúng...
"Rốt cuộc là ở đâu xảy ra vấn đê? Tại sao kết quả mà ta tính ra, so với quỹ đạo chuyển động thực tế lại xảy ra chênh lệch lớn như vậy?"
"Cứ như là có một loại sức mạnh, đang trói buộc chúng ta, không để cho chúng ta rời khỏi khối tinh cầu này." Học giả kia đau khổ nắm lấy tóc của mình, mà sau đó bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn bên ngoài cửa sổ.
Trong màn đêm tối đen, dường như vừa vặn mắt đối mắt với Tôn Nhị Lang. ...
Trước mắt Tôn Nhị Lang một trận mờ ảo, cảnh tượng âm ầm vụn vỡ.
Sau khi định thân, hắn kinh ngạc phát hiện, trên khối cầu đã bắt đâu có những phi thuyền, đang thử nghiệm bay ra khỏi 'biên giới của thế giới."
Nhưng bên ngoài thế giới, Tôn Nhị Lang vẫn như cũ chưa tạo ra vật gì.
Bọn họ tự nhiên không thể thành công.
Ý niệm của Tôn Nhị Lang lập tức thay đổi, bắt đầu khai mở địa đồ mới.
Trong không gian màu trắng dần dần trở nên u tối. Trong bầu trời, ngoại trừ khối tinh cầu ban đầu ra, trên hàng nghìn tinh cầu khác cũng bắt đầu xuất hiện.
Phạm vi địa đồ bỗng chốc rộng ra hơn mười vạn lần, Hoá Đạo Thạch của Tôn Nhị Lang đột nhiên có chút không chịu đựng nổi.
Để giảm nhẹ khối lượng công việc, Tôn Nhị Lang thiết lập cơ bản các khối tinh cầu này đều tràn đầy tĩnh mịch, là nơi hoang vu không tồn tại sự sống.
Đồng thời để phòng con người ở tinh câu ban đầu mở rộng nơi sống quá nhanh, hắn kéo khoảng cách của mỗi khối tinh cầu ra rất xa.
Xa đến nỗi không có sức trường sinh, gần như là tận cùng một đời người, đều không cách nào thực hiện việc băng qua khoảng cách giữa các tinh cầu. ....
Phải mất sức chín trâu hai hổ, Tôn Nhị Lang mới miễn cưỡng cứu được thế giới ban đầu đang sắp sụp đổ.
Nhưng rất nhanh, vẫn chưa đợi đến lúc hắn hoàn thiện, mở rộng bản đồ tinh hài, thế giới lại trở nên tràn ngập nguy cấp.
Sau một phen tra xét, Tôn Nhị Lang giật mình, hoá ra là dân cư ban đầu vậy mà lại sinh lòng hoài nghi về sự chân thật với thế giới mà bọn họ đang sống.
Không chỉ là không cách nào bay đến tận cùng thế giới, còn là do bọn họ quan sát đo đạc được vô số tinh cầu trong tinh hải mà trước đây bon họ chưa từng thấy.
Mấy tinh cầu này cứ như đột nhiên xuất hiện vậy, đánh bại nhận thức của bọn họ.
"Không thể thô bạo mà thiết lập chuẩn tắc, mà phải đem quan niệm của vạn sự vạn vật cắm rễ vào nguyên lý nên móng của thế giới."
Trong đầu Tôn Nhị Lang đột nhiên hiện lên câu nói này.
Rất nhanh, hắn đã tiến hành các điều chỉnh tương ứng. Tiếp sau đó, dưới sự quyết tâm không từ bỏ, dân cư ban đầu lại lần nữa thử nghiệm, có một chiếc phi thuyền vậy mà lại thành công thoát ra được vòng vây của tinh cầu, tiến vào tinh hải.
Nhân loại trên phi thuyền, bất ngờ phát hiện bên ngoài tinh cầu, tôn tại một vòng sáng màu xanh lam.
Chính vì sự tôn tại của vòng sáng này, quấy nhiễu sự quan sát đo đạc bên ngoài của bên trong tinh câu. Và cũng ngăn cản việc trước đây bọn họ xông ra khỏi tinh cầu.
Chiếc phi thuyền sau khi trả qua nguy hiểm sinh tử, cuối cùng cũng trở về mặt đất, công khai phát hiện này với quần chúng.
Mà các học giả trên tinh cầu, sau quá trình tính toán gia nhập biến số là tinh câu này vào, cuối cùng đưa ra kết luận so với thực tế tạm thời là đồng nhất.
Mọi người hoan hô, đón chào thời đại mới đang đến, đồng thời xem tất cả thành viên trên chiếc phi thuyên đầu tiên bay ra khỏi vũ trụ đều là anh hùng.
Có được kinh nghiệm thành công, sau đó dân cư ban đầu trên tinh cầu bị áp chế đã lâu phát triển lên đỉnh cao cực nhanh.