Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1938 - Chương 1939: Cảnh Tiên Giới Ngày Trước (3)

Chương 1939: Cảnh Tiên giới ngày trước (3) Chương 1939: Cảnh Tiên giới ngày trước (3)Chương 1939: Cảnh Tiên giới ngày trước (3)

"Tạm thời chưa nói đến uy lực công pháp của Huyền thiên tông rốt cuộc như thế nào. Trái lại, bộ công pháp này thật sự rất quỷ quyệt, khó phòng bị..."

"Không giống với Tiên đạo chính thống."

Trong lòng Lý Bình đưa ra nhật xét.

Thần niệm quét qua di tích Tử Tiêu tông ở ngoài đó nghìn dặm, bóng dáng của Thánh Hoàng vô diện dần đàn biến mắt trong không khí.

Vậy nhưng chỉ sau một khắc, Lý Bình lại một lần xuất hiện.

"Hửm?"

Bởi vì vừa nãy trong khoảnh khắc suy nghĩ, Lý Bình ngoài ý muốn phát hiện ra một vài điểm kì lạ.

Góc nhìn đột nhiên giương cao, trước mắt Lý Bình xuất hiện bản đồ cảnh vật thu nhỏ của Huyền Hoàng Giới.

"Nơi này là châu Lâm Lang của Vạn Tiên Minh, một nghìn năm trước nó là một bộ phận nguyên sơ của Huyền Hoàng giới."

"Huyền Hoàng Giới bị chia cắt cải tạo, châu Lâm Lang này là được sát nhập với những †u tiên giới khác mà thành."

“Nhưng...

Lý Bình chậm rãi trở nên nghiêm túc.

"Bản đồ ghép nguyên bản của Huyền Hoàng Giới bị thiếu mất một mảnh."

Nắm giữ được thông tin trên phiến đá sáng thế thêm vào đó là mối liên hệ thật thiết với thiên đạo Huyền Hoàng.

Trong quá trình khôi phục lại sự chia cắt và tổ chức lại Huyền Hoàng Giới, Lý Bình mơ hồ phát hiện ra một một khu vực có phạm vi khá lớn của Tử Tiêu tông ngày xưa đã biến mất trên bản đồ mới của Huyền Hoàng Giới.

Hoặc cũng có thế nói nó không hề biến mất.

Vẫn như cũ tồn tại ở một nơi nào đó trên Huyền Hoàng giới ngày nay.

Sau khi đưa ra được kết luận như vậy, khí tức trên người Lý Bình đột nhiên trở nê vô cùng nghiêm túc.

Ở trong biển ý thức của Lý Bình không ngừng tiến hành phân tách, tổ chức lại và so sánh giữa bản đồ lãnh thổ lúc ban đầu với hiện tại của Huyền Hoàng giới. Một lúc sau, Lý Bình cuối cùng cũng tìm thấy một khu vực còn lại kia của Tử Tiêu tông ngày trước.

Đó chính là khu vực châu Thái Hoa, núi Thái Hư hiện nay.

"Ở đó có gì vậy..."

Lý Bình không có vội vàng tiến lên kiểm tra, mà trước tiên hắn suy nghĩ về lực lượng có thể ảnh hưởng đến mình này.

Những cảnh tượng trong quá khứ từng cảnh từng cảnh hiện lên trong tâm trí của Lý Bình. Thánh Hoàng dường như phát giác được điều gì đó.

Thế mà, Lý Bình lại hiếm khi do dự.

Hắn yên lặng đứng trong không trung hồi lâu sau mới hạ xuống quyết tâm.

"Cho dù sự thật có như thế nào đi chăng nữa, nếu như không có dũng khí đối mặt..."

"Thì làm sao có thể cứu vớt Huyền Hoàng Giới đây."

Thánh Hoàng khẽ lắc đầu, thân hình lóe lên.

Không lâu sau, Thánh Hoàng đã ở trên núi Thái Hư.

Tuy nhiên, bí mật được phát hiện tại đây có chút khác biệt với suy tính của hắn.

Lý Bình phát hiện ra một gian mật thất dưới lòng đất đã bị bùn đất che lấp.

Thung lũng sâu dưới chân núi Thái Hư.

Khí tức toát ra từ gian mật thất làm cho vị hóa thân thiên đạo như hắn cũng cảm thấy chó chút khó chịu.

Càng khiến hắn để ý hơn là Miêu Bảo vẫn luôn ngủ say trên vai, đột nhiên tỉnh dậy, quan sát xung quanh.

Giống như vừa tìm thấy một món ngon nào đó, Lý Bình có thể cảm nhận được nó đang vô cùng hưng phấn.

Nhưng sau khi đã khóa chặt mục tiêu, Miêu Bảo lại đột nhiên như quả bóng bị xì hơi, không còn chút động lực nào nữa.

Hóa uể oải chìm sâu vào giấc ngủ.

Chỉ có điều sự chú ý của Lý Bình từ đầu đến cuối chưa từng rời khỏi mục tiêu.

"Đây là cái gì...

Một bức tượng.

Bức tượng này rất giống hắn, đều không có khuôn mặt.

Tuy nó trông giống một vật thể bình thường, không có bất cứ một dao động có liên quan đến linh lực nào.

Nhưng Lý Bình lại có thể cảm nhận được áp lực trước nay chưa từng có phát ra từ bức tượng.

Thậm chí, ngay cả tai kiếp còn sót lại mà hắn đã từng phải đối mặt ở tinh hải hắc ám, hán cũng không có loại cảm giác này.

Bức tượng vô diện hình như có một lại ma lực thần kì nào đấy.

Lý Bình thả chậm bước chân, chậm rãi tiến đến gần nó.

Hai gương mặt trống rỗng, đối diện nhau qua không khí.

Không biết vì sao, trong lòng Lý Bình đột nhiên dâng lên cảm giác bốc đồng.

Hắn muốn giao tiếp với bức tượng này. ...

Trong không gian Diễn Pháp Giác.

Khí tức của Lý Phàm tràn ngập khắp gian mật thất.

Những hình ảnh vốn dĩ có thể cảm nhận được ở trên người Thánh Hoàng đã trở nên rất mơ hồ.

Nhưng do sự nhầm lẫn kì lạ nào đó của Thánh Hoàng mà sau khi lại lần nữa phát hiện ra bức tượng của Chân Tiên vô diện được chôn giấu dưới núi Thái Hư.

Bị ảnh hưởng bởi cảm giác sinh ra từ bản năng với nguy hiểm về tính mạng, mối liên kết này lại lần nữa trở nên rõ ràng hơn.

Lý Phàm nhắm mắt ngưng thần muốn xoay chuyển suy nghĩ của phân thân.

Tuy hắn có thể thoát ra khỏi lưới Chân Tiên một lần thì cũng có thể thoát được lần hai.

Thế nhưng, phải luân hồi qua mấy kiếp mới có thể hoàn toàn thoát khỏi ràng buộc này, chung quy thì đây cũng là một chuyện phiền phức. Tốt nhất có thể tránh vẫn nên tránh đi thì hơn.

Chỉ có điều, ý chí của Thánh Hoàng vậy mà lại kiên quyết nằm ngoài dự tính.

Có lẽ là vì hắn cảm nhận được điều gì đó từ gương mặt trống rỗng kia.

Hắn vẫn như cũ chậm rãi đi về hướng tượng đá Chân Tiên vô diện.

Hắn yên lặng đứng thẳng phía trước tượng đá.

Khoảnh khắc này, tuy Thánh Hoàng là phân thân của hắn, thế nhưng Lý Phàm cũng không rõ rốt cuộc Thánh Hoàng đang nghĩ những gì.
Bình Luận (0)
Comment