Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1939 - Chương 1940: Cảnh Tiên Giới Ngày Trước (4)

Chương 1940: Cảnh Tiên giới ngày trước (4) Chương 1940: Cảnh Tiên giới ngày trước (4)Chương 1940: Cảnh Tiên giới ngày trước (4)

"Hóa ra, đây chính là Huyền Thiên Tiên."

Rất lâu sau, Lý Bình đã phát hiện ra nguồn gốc của bức tượng này ở trong ghi chép của phiến đá sáng thế.

Là Chân Tiên vô diện mà Huyền Thiên giáo cúng bái.

Lý Bình sờ lên gương mặt trống rỗng của mình, hơi thở trên người không ngừng lên xuống.

“Thú vị.'

Lý Bình không thể đoán định được, liệu giữa mình và vị Chân Tiên vô diện này rốt cuộc có quan hệ gì hay không.

Nhưng, hắn mơ hồ có thể cảm nhận sự bất phàm ở bức tượng đá này.

Hắn rất thận trọng không chọn cách trực tiếp chạm vào nó.

Lý Bình triệu hồi một con khôi lỗi Thánh Quân di chuyển tượng đá vào khoảng không u ám bên ngoài tiểu thế giới Đại Khải.

Cho đến khi cảm giác nguy hiểm ở trong lòng dần vơi đi hắn mới cho khôi lỗi ngừng tay.

Hắn bố trí xuống nhiều tâng trận pháp phong ấn bức tượng lại.

Hắn thận trọng như vậy là bởi vì trong khoảng thời gian hắn tiếp xúc với tượng đá đã sinh ra cảm giác thân thuộc với nó.

Mà khởi nguồn của cảm giác quen thuộc này, không chỉ vì bức tượng này không có gương mặt giống hệt với hắn.

Mà phần lớn là đến từ một hình ảnh.

Chính là những hình ảnh mà hắn cảm ứng được khi hắn ở trung tâm tinh hải chí ám, từ ý nghĩ to lớn về nguồn gốc của tỉnh hải.

Bất ngờ là cảm giác của hắn và bức tượng này vô cùng giống nhau.

"Không liên quan đến ta! Không liên quan đến tai"

Trong tiếng cười phóng túng tùy tiện đó, thân hình dần biến mất.

"Là cùng một người ư? Hay là không phải?"

Đó chỉ là một cảnh tượng kinh diễm lóe lên, Lý Bình không thể nào xác nhận rõ ràng.

"Nếu có cơ hội ta sẽ đi trung tâm tinh hải một lần nữa."

"Nếu như có thể đích thân nhận dạng ý niệm lớn của tinh hải, hẳn là có thể làm rõ được chuyện này." Ý nghĩ như vậy lướt qua trong lòng Lý Bình.

"Có lẽ có thể thử thêm một lần nữa. Nhưng mà, nguồn dự trữ của Không Minh Lưu Tinh đã dùng gân hết ở lân hành động trước rồi. Hơn nữa, ...'

Lý Phàm lần nữa nhìn về phía Chân Tiên vô diện đang bị vô số trận pháp phóng ấn ở trong khoảng không.

Tuy nó không có đôi mắt nhưng nó dường đang đang chú ý quan sát đến hắn.

"Nếu như thủ phạm năm đó thật sự là Chân Tiên vô diện. Bị ý niệm cuồng nộ của tinh hải liên lụy, ê rằng cho dù có là khôi lỗi đi ngang qua thì bản thể cũng khó tránh được mang hệ lụy.'

"So với toàn bộ tinh hải chí ám thì Huyền Hoàng giới thật giống như một giọt nước trong biển cả..."

Trước mắt Lý Bình đột nhiên lóe qua cảnh tượng Huyền Hoàng giới bị năng lượng cuồng bạo xé nát.

Hắn bất đắc dĩ áp chế suy nghĩ trước đó xuống.

Sau một hồi yên tĩnh, bóng dáng của Thánh Hoàng biến mất. Đợi đến lúc một lần nữa Thánh Hoàng xuất hiện, đã có một vật thể khác được đặt ở bên cạnh tượng đá Chân Tiên vô diện.

Điêu đáng kinh ngạc hơn là di tích Nhất Thủy tông đã thu hồi phong ấn nằm dưới hẻm thung lũng của châu Phù Quang.

Di tích cũng chỉ là những vật bình thường, nhưng bên trong di cốt đại pháp sư lại tiềm ẩn thảm họa diệt vong buộc Thánh Hoàng phải xử lý một cách thận trọng.

Di tích Nhất Thủy tông và tượng đá Chân Tiên vô diện đối diện nhau ở nơi xa trong hư không.

Một dự cảm xet qua trong lòng Lý Bình.

Nếu như giữa chúng không bị ngăn cách bởi trận pháp phong ấn...

Chỉ sợ sẽ lập tức bùng phát một trận tai kiếp vô cùng đáng sợ.

"Tiên...

Bên tai Lý Bình mơ hồ vẫn còn vang vọng tiếng cười man rợ "Liên quan gì đến ta" kia.

Trong lòng hắn hừ lạnh một tiếng, bàn tay lại lần nữa đánh ra hàng ngàn đạo trận pháp.

Gia cố lại lồng giam giữa hai bọn họ.

Những nhân tố không ổn định bị chôn vùi ở Huyền Hoàng giới này, đặt ở bất cư một mơi nào khác hắn đều không thể yên tâm được. Chỉ có bản thân đích thân trấn thủ mới là thỏa đáng nhất. Lý Bình nghĩ như vậy, tiếp tục chăm chỉ gia cố trận pháp phong ấn.

Mà ở trên vai hắn Miêu Bảo không biết từ lúc nào đã tỉnh dậy.

Đôi mắt trong veo của nó nhìm chằm chăm vào khoảng không phía trước. Nó đưa chân lên miệng liếm láp....

Bên phía Lý Phàm bản tôn không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Khi bước tượng đá Chân Tiên vô diện bị phông ấn, mối liên hệ trước đó giữa hắn và phân thân cũng lại trở nên mơ hồ đi.

Thậm chí, còn yếu ớt hơn một chút so với trước đây.

"Do phân thân Thánh Hoàng cảnh giác hơn ư?"

Lý Phàm âm thầm lắc đầu không quá chú tâm vào vấn đề này.

"Nhưng mà chuyện này cũng nhắc nhở ta."

"Tuy ta trốn ở đây có thể âm thầm quan sát thiên địa Huyền Hoàng phát sinh biến hóa rất lớn. Thế nhưng, Thánh Hoàng là nhân vật chính ở kiếp này, nhất định phải đối đầu với những tôn tại siêu việt kia rồi."

"Chưa chắc hắn sẽ không giống như Thiên Hư Chân Tiên lúc trước, dựa vào mối liên hệ giữa phân thân và bản tôn mà tìm đến ta."

"Ừm... Vẫn nên chuẩn bị một chút mới được."

Nhưng mà, hắn đang ở địa phận quan trọng của Vạn Tiên Minh, muốn hành động cũng không được tự do cho lắm, vậy nên hắn cần phải tính kế lâu dài.

"Tên ngu ngốc!" Chính ngay lúc hắn đang suy tư, hắn mơ hồ phát giác ra tiểu loli Diễn Pháp Giác đang không ngừng kêu gọi nhân cách hư cấu.

Suy nghĩ vừa động, hắn một lần nữa chiếm giữ vị trí, hiện thân ở bên trong quả cầu sáng ký tự.

"Ngươi thật là, ta gọi ngươi lâu như vậy đến bây giờ mới có phản ứng." Diễn Pháp Giác bĩu môi lên tiếng, trên mặt hiện rõ vẻ không vui.
Bình Luận (0)
Comment