Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1960 - Chương 1961: Hợp Đạo Sâu Kiến Chết (5)

Chương 1961: Hợp Đạo sâu kiến chết (5) Chương 1961: Hợp Đạo sâu kiến chết (5)Chương 1961: Hợp Đạo sâu kiến chết (5)

Nhìn khuôn mặt hồng hào và đã thể xác mất đi sinh mệnh của Kim Nhật, trong lòng Lam Vũ không khỏi nổi lên một trận hàn ý.

Không lâu sau, người sống sót trên phi chu đã đến đầy đủ.

"Lão Quan, vẫn là ngươi tới đi."

Trong đám người, Quan Hành Tu từ từ bước ra, vẻ mặt nghiêm trọng.

Sau khi hắn kiểm tra kỹ lưỡng thi thể Kim Nhật tiên tôn một phen, đưa ra phán đoán: "Cách chết y hệt."

Đám người xôn xao một trận.

"Rốt cuộc là người nào?”

"Nghẹn khuất, quá oan uổng! Chúng ta ai không phải đại tu Hợp Đạo uy chấn một phương, vậy mà ở trên thuyên nhỏ này, cứ như vậy không rõ không ràng bị giết hại tàn sát!"

"Chúng ta... Không bằng về thôi? Không phải lão Hứa ta sợ chết, nếu như nhìn thấy Huyền Tiên Chu trong truyền thuyết, nghe đạo rồi chết thì thôi. Hiện tại tính là chuyện gì? Truyền về, mặt già này của chúng ta e rằng đều phải bị mất hết.'...

"Yên tĩnh!" Quan Hành Tu không kiên nhẫn cắt ngang nghị luận của mọi người.

"Bắt đầu từ bây giờ, cùng nhau hành động. Không được tách ra."

"Tai kiếp thỉnh thoảng trong hư không là có người ngộ đạo, hành hung giết người."

Một lời của Quan Hành Tu kích thích ngàn cơn sóng.

"Ngươi nói cái gì?”

"Lão Quan, chẳng lẽ ngươi điên rồi hả? Tuy ngươi là đầu lĩnh Vệ Thú viện, chuyên môn phụ trách việc này. Nhưng chuyện này cũng quá không hợp lẽ thường rồi?"

Quan Hành Tu phất tay, đè xuống âm thanh của đám người.

"Ta nói như vậy, tự nhiên có lý do của ta."

Sau lưng Quan Hành Tu, một thanh kiếm nhỏ màu vàng đằng không mà lên.

Sau khi lượn vòng trên không một vòng, trong nháy mắt ngắm thi thể Kim Nhật nằm trên đất bay đi.

Một sợi tơ mảnh màu đen như ẩn như hiện bị kiếm nhỏ màu vàng chém xuống từ trên thi thể.

Quan Hành Tu nắm tơ mảnh, mà sợi tơ hệt như có sinh mệnh của chính mình, còn đang điên cuồng giãy giụa.

Lam Vũ quan sát một phen cũng có chút khó có mà tin được nói: "Hành Tu, ý của ngươi là, hung thủ kia đã dựa vào sợi tơ này tuỳ tiện giết chết những người đó?"

Quan Hành Tu vẫn tương đối tôn kính Lam Vũ, gật đầu nói: "Trước mắt xem ra, đúng là như thế."

"Nếu trong các ngươi có người không tin, có thể tự mình thử uy lực của tơ đen này."

"Ta đến!" Tôn Lộ Thường xung phong nhận việc.

Rất nhanh, thử nghiệm đã lấy trên người hắn bị chọc mấy lỗ kết thúc.

Đây là kết quả tơ đen bị màu vàng Lạc Tinh Thần Kiếm trấn áp.

"Chuyện này sao có thể? Chỉ là một sợi tơ, vậy mà mạnh đến thế?" Tôn Lộ Thường có phần thất hồn lạc phách.

Hợp Đạo còn lại cũng đều là dáng vẻ khó mà tin tưởng.

Ánh mắt Quan Hành Tu quét qua mọi người, cất cao giọng nói: "Chư vị, ta biết các ngươi ở trong Tiên Minh đều có chức vị quan trọng, địa vị tôn sùng. Nhưng đừng quên, hiện giờ chúng ta đang trong tinh hải!"

"Tin rằng mọi người cũng cảm thấy, hạn mức cao nhất pháp tắc trong tinh hải này hơn xa Huyền Hoàng giới. Lại thêm không có ràng buộc của thiên tôn, đã bị đè nén rất lâu, một mai ngộ đạo, cảnh giới lớn mạnh vượt bậc... Cũng không phải là chuyện không thểt"

Tôn Lộ Thường có chút không cam lòng nói: "Nhưng cho dù là vậy, chênh lệch lại có thể lớn như thế? Không địch lại thì cũng thôi, ngay cả tiếng vang giấy giụa đều không phát ra được... Nếu như hắn thật sự có thực lực như này, vì sao không dứt khoát giết hết tất cả chúng ta?"

Lời của Tôn Lộ Thường gợi nên sự đồng tình của mọi người.

Lúc này Lam Vũ lại lên tiếng: "Có lẽ là do công pháp của người này tương đối đặc biệt. Không phải thực lực nghiền áp mà là chiến đấu xảy ra trong thức hải thần hồn, sẽ không khơi ra bất kỳ dao động năng lượng nào."

"Còn sợi tơ mảnh màu đen này chính là môi giới để phát động công kích."

Tư lịch của Lam Vũ trong mọi người là lâu nhất, có hắn tham luận, đám người cũng dần tin phục.

"Nếu như thế, vậy thì tìm hiểu nguồn gốc, tìm ra tên khốn kiếp nài"

Dưới sự đề nghị của mọi người, Quan Hành Tu lấy sợi tơ màu đen tiếp xúc với mỗi tu sĩ Hợp Đạo may mắn sống sót một phen.

Lại không tìm được có ai liên quan đến nó. "Hung thủ này thận trọng, xảo trá, chắc chắn sẽ không để lại sơ hở rõ ràng như thế. Theo ta thấy, như này ngược lại giống như cố ý để lại gây nhầm lẫn cho chúng ta." Hợp Đạo tên là Tử Mộc nói.

"Cũng chưa chắc là vậy. Hắn nhất định không đoán trước được Quan huynh cũng tiến bộ thần tốc, vậy mà có thể phát hiện dấu vết hắn để lại." Trong mọi người lập tức liền có ý kiến bất đồng.

"Quan huynh, ngươi rốt cuộc ngộ đạo như nào vậy? Tinh không tối tắm mù mịt này, ta căn bản không có cảm ngộ gì hết!"

"Đúng vậy, lão Quan, ngươi nói cho mọi người nghe xem. Hiện giờ hung thủ ẩn nấp trong tối như hổ rình mồi, chỉ có mỗi người chúng ta đều ngộ đạo, tăng thêm mấy phần thực lực mới không bị hắn tiêu diệt từng bộ phận."

Đám người lao nhao, Quan Hành Tu bất đắc dĩ, cũng chỉ đành kể lại quá trình bản thân bỗng nhiên có điều đốn ngộ.

Quan Hành Tu nói chuyện một cách hùng hồn trong phi chu, mới đầu còn hơi vấp, nhưng càng nói càng lưu loát. Như thể thứ hắn hiểu chính là Tự Nhiên chỉ lý trong tinh hải.

"Pháp tắc tinh hải, gần như có thể coi là thay thế cao cấp của pháp tắc Huyền Hoàng. Cho nên điểm then chốt mà chúng ta phải đột phá, chính là tìm được 'Tinh Hải chỉ đạo phù hợp với đạo chúng ta tu nằm trong tinh hải Tĩnh Mịch. Các vị có thể đạt được Hợp Đạo, ta tin rằng tư chất chắc chắn sẽ không quá kém, chỉ cần loại bỏ nỗi sợ về tinh hải ở trong lòng, thay vào đó là giữ vững tâm trí, tính tâm cảm ngộ như lúc ở trong Huyền Hoàng giới, ta tin rằng muốn làm điều này, cũng sẽ không quá khó khăn."
Bình Luận (0)
Comment