Chương 1987: Đại Khải cùng ngộ đạo (6)
Chương 1987: Đại Khải cùng ngộ đạo (6)Chương 1987: Đại Khải cùng ngộ đạo (6)
Cùng nhau cảm ngộ ngộ đạo, khiến chấn động của tiểu thế giới Đại Khải càng thêm kịch liệt.
Loại dao động này thậm chí còn kéo dài đến bên ngoài thế giới, khuếch tán ra hư không.
Ngũ Hành động thiên xung quanh Đại Khải, cùng với tiểu thế giới khác bị di dời đến đây, toàn bộ đều chịu ảnh hưởng này, cùng phát ra cộng hưởng dồn dập.
Như tiếng trái tim cùng nhịp đập, dường như tiếng tim đập của thứ gì đó đang được sinh ra.
Toàn bộ sinh linh của tiểu thế giới Đại Khải, giống như trái tim đang cảm giác, ngẩng đầu ngóng nhìn lốc xoáy trên không trung.
Dưới hàng vạn ánh mắt chăm chú, một thân hình cao to, xuyên qua gió sét, xuyên qua làn hơi tím cùng tinh quang thần bí mê ly.
Chậm rãi đáp xuống thế gian.
"Cung nghênh Thánh Hoàng!"
Trăm triệu con dân Đại Khải đồng loạt ngẩng đầu, như núi gào biển thét nói.
Mà các vị đệ tử của Thánh Hoàng, cùng với Bách Hoa, Xảo Công, Thượng Nhân, bọn họ lại kinh ngạc phát hiện, Thánh Hoàng không mặt mà bọn họ quen thuộc, trên gương mặt trước kia là một mảnh hư vô, vậy mà lại lộ ra dung mạo. !
Chỉ chân chừ trong chốc lát, khí tức trên người Thánh Hoàng, đã chứng thực không thể nghi ngờ tính chân thật vê thân phận của hắn.
Thánh Hoàng toạ phía trên cửu thiên, cúi nhìn vạn sinh linh bên dưới.
Tay vung nhẹ lên một cái, toàn bộ con dân đang quỳ bái đều đứng dậy.
Xoáy nước trên bầu trời sắp khép lại. Thánh Hoàng đưa tay ra nắm lấy chùm tinh quang cuối cùng bắn ra từ đó.
Tỉnh Vân lưu chuyển, tỏa sáng rực rỡ, sau khi được tôi luyện một lần trong lòng bàn tay của Thánh Hoàng, chảy xuôi xuống dưới như dòng nước dịu nhẹ.
Biến thành một bảo tọa tinh quang.
Thánh Đế ngồi thẳng, thanh âm như tiếng sấm, chậm rãi nói: "Minh hãnh Hồng Mông, vô cực Tiên Thiên; Âm dương phân liệt, ngũ hành lưu chuyển; vạn vật sinh ra, tạo ư Thái Nhất...
Mỗi câu mỗi chữ đều huyền ảo dị thường, tối nghĩa khó hiểu. Nhưng dưới tiếng tụng đọc của Thánh Hoàng, những sinh linh may mắn lắng nghe được ở nói thế giới này thì lại đều mơ hồ sinh ra cảm giác như có điều suy tư.
Cảm giác ngộ đạo thoáng qua do bị tinh quang bao phủ trên đầu vừa rồi đã trở nên rõ ràng hơn một lần nữa trong từng câu từng chữ đại đạo hồng âm của Thánh Hoàng.
"Đạo pháp thiên, chưởng chỉ vi tiên; tiêu dao thanh minh, khu trì tọa hóa; vạn kiếp bất hủ, khí chửa bát hoang..."
Ngay cả những người có tư chất tâm thường, tu vi thấp cũng có chú ngộ đạo trong âm thanh của Thánh Hoàng.
Linh khí xung quanh hắn tự động quán thâu vào cơ thể, trông như đã ngộ ngay tại chỗ.
Mà những người có tư chất bất phàm như Tôn Nhị Lang, Âu Thượng Thiên, ánh mắt càng sáng ngời hơn nữa, thậm chí còn thu hút năng từng đám mây tía xung quanh họ.
Ân thượng nhân gãi gãi da đầu, hắn cảm thấy đạo cơ của bổn ngã trong cơ thể mình thậm chỉ còn vội vàng muốn chui ra.
"Đây là cách một người đắc đạo gà chó cùng thăng thiên sao? Không đúng, đây rõ ràng là không cầu lời mà truyền lĩnh ngộ của bản thân cho người khác, bất kể thân sơ. Hít...'
Lần truyền đạo của Thánh Hoàng kéo dài khoảng ba ngày ba đêm.
Người ngộ đạo cũng nghe như si như say.
Cho đến khi hình ảnh Thánh Hoàng tan biến, bọn họ vẫn đắm chìm trong đó mà không hề hay biết.
Phần lớn trong số bọn họ cần phải dành cả phần đời còn lại để tiếp thu những lời dạy của Thánh Hoàng.
Mà lúc này, Thánh Hoàng đã trở lại bên trong Thánh Hoàng tọa.
Sáu vị đệ tử lân lượt xếp hàng.
“Chúc mừng sư tôn ngộ đạo!" Tôn Nhị Lang khom người nói.
Các đệ tử còn lại cũng vậy.
"Đây là tạo hóa của vi sư, cũng là tạo hóa của các ngươi."
"Ba năm."
"Vi sư cho các ngươi ba năm để lĩnh ngộ. Ngày này ba năm sau..."
Ánh mắt của Thánh Hoàng quét qua sáu vị đệ tử ở phía dưới: "Thánh triều Đại Khải chúng ta sẽ chinh phạt Vạn Tiên Minh, giành lại Huyền Hoàng giới!"
Sáu đệ tử nghe vậy thì cơ thể đều run lên.
Bọn họ đã sớm biết rằng trận chiến này chắc chắn sẽ xảy ra. Nhưng không ai có thể ngờ rằng ngày này lại có thể đến nhanh đến thế!
Nhưng mà vào thời điểm trước mắt, không ai dám nghi ngờ quyết định của Thánh Hoàng vĩ đại.
Tất cả đều cúi đầu đồng ý.
"Trong thời gian ba năm chuẩn bị, có thể thi triển một số thủ đoạn trước."
Giọng nói của Thánh Hoàng quanh quẩn trong lòng mọi người. ...
Huyền Hoàng giới, châu Thiên Quyền.
Tôn Lộ Viễn đang đĩnh đạc nói trong một cuộc gặp gỡ, nhưng đột nhiên cảm nhận được cái gì đó, nhanh chóng cắt đứt nhịp thao thao bất tuyệt của mình trước.
Cũng nhân lúc mọi người không để ý, hắn vội vã rời khỏi động phủ này.
"Kế Hoạch Ám Châm cuối cùng cũng sắp thực hiện rồi? Ta đã chờ đợi ngày này quá lâu rồi." Trong mắt Tôn Lộ Viễn hiện lên một tia tinh quang. Hắn kìm nén sự phấn khích cùng với một chút sợ hãi về tương lai trong lòng, che giấu khí tức, chạy về phía địa điểm đã ước định.
Cái gọi là Kế Hoạch Ám châm, chính là kế hoạch phá hủy Thiên Huyền kính cùng với pháp trận truyên tống của Vạn Tiên Minh.
Vạn Tiên Minh nắm giữ hơn phân nửa lãnh thổ của Huyền Hoàng giới mà vẫn có thể dễ dàng điều khiến, chính là nhờ sự tồn tại của Thiên Huyền Kính và trận pháp trận truyền tống rải rác ở các châu.
Bất kể là châu nào xảy ra biến cố, sự hỗ trợ đến từ các châu, thậm chí là tổng bộ Tiêm Minh đều có thể nhanh chóng đến nơi.