Chương 2009: Chí nguyện phi thăng pháp (2)
Chương 2009: Chí nguyện phi thăng pháp (2)Chương 2009: Chí nguyện phi thăng pháp (2)
Ví dụ, ngay diễn võ trường này cũng được xây dựng trên thi cốt tu sĩ trường sinh ngã xuống thời Thượng Cổ, được thu thập bằng một số tiền lớn. Có thể dễ dàng thừa nhận công kích tu sĩ Hợp Đạo.
Trong diễn võ trường, hai đứa trẻ Tôn Thiên Tứ và Võ Si Nhi đứng đối lập, vẻ mặ nghiêm túc.
Người đứng xem lại khẩn trương đến cực điểm.
Hiện giờ Tôn Thiên Tứ không khác gì tồn tại quý giá nhất Tôn gia, tuy hắn có nghiền áp về cảnh giớ, nhưng nếu hắn bị thương, hôm nay tất cả người Tôn gia ở đây không ngăn cản tỷ thí đều bị chịu trừng phạt nghiêm khắc
"Mời"
Võ Si Nhi quát khẽ, ngay sau đó, một thanh trường thương màu bạc vạch phá bầy trời, yên lặng đâm vào mặt Tôn Thiên Tứ.
"Tốc độ thật nhanh!" Tôn Thiên Tứ hơi kinh ngạc, nhưng mà cũng chỉ vẻn vẹn như vậy.
Công kích Nguyên Anh không thể rung chuyển nổi phòng ngự của hắn.
Trường thương như băng dung hòa với nước, tự động tiêu tán biến mất.
"Hửm?" Nhưng mà, sau khi hóa giải thế công của đối phương, trong lòng Tôn Thiên Tứ cũng kinh ngạc.
Lúc hắn ngây người, gợn nước không gian trước mắt như dao động. Rồi sau đó trường thương màu bạc như cá lao khỏi mặt biển, hiện thế lần thứ hai, đâm thẳng vào thân thể Tôn Thiên Tứ.
"VõI" Đồng thời Võ Si Nhi hét to.
Trường thương trên người, ngân quang lưu chuyển. Trong khoảnh khắc, nó phân tách thành mười bảy món binh khí khác, bao vây Tôn Thiên Tứ ở chính giữa.
Đao thương kiếm kích, búa rìu giao thoa...
Giống như có mười tám vị tu sĩ khác nhau khống chế bọn chúng, đồng thời thi triển chiêu thức bất đồng.
Đồng loạt chém ra.
Âm!
Thân thể Tôn Thiên Tứ hoàn toàn bị bao phủ bởi những vụ nổ ngân quang kịch liệt.
"Tiểu thiếu gial" "Thiến Tứt"
Người Tôn gia tại đây hét lên kinh ngạc.
Nếu không phải diễn võ trường còn đang ở trạng thái phong bế, e rằng bọn họ cũng phải trực tiếp vọt thẳng vào cứu người.
"Chớ kinh hoảng, chút thanh thế ấy vẫn chưa đả thương được Tứ nhi." Giọng nói Tôn Lộ Viễn vang lên, mọi người nghe vậy lập tức thở phào nhẹ nhóm.
Nghe nói đứa trẻ phi phàm nhà Tôn gia đang tỷ thí với người khác, Tôn Lộ Viễn khoan thai đến muộn, nhìn chằm chằm trận chiến trong diễn võ trường.
Võ Si Nhi cũng tất hiểu rằng, công kích của mình không có nổi một chiêu có hiệu quả.
Trong khoảnh khắc ánh bạc bao phủ Tôn Thiên Tứ, hắn đã lách mình tiến lên, liên tiếp không ngừng phát động tiến công.
Có binh khí võ phu công kích người khác, có biến hóa pháp bảo của tu sĩ, có quyền cước tập kích bất ngờ, thậm chí còn có lực lượng dị tượng thiên địa tiêu biểu của tu sĩ Hợp Đạo...
Tiếng nổ vang lên không ngừng trong diễn võ trường, chấn động không ngớt. Thoạt nhìn tràn ngập nguy cơ, phòng hộ dường như có thể bị phá hủy bất cứ lúc nào.
Sắc mặt Tôn Lộ Viễn nghiêm túc, thi triển thuật pháp gia cố.
Mà Tôn Thiên Tứ được ca tụng là thiên tài đệ nhất Vạn Tiên Minh trong hàng trăm năm qua lại chỉ có thể bị ép phải chống đỡ, thoạt nhìn vô cùng chật vật.
Thật ra, mọi người ở đây đều không thể lý giải được nỗi khiếp sợ trong lòng Tôn Thiên Tứ lúc này.
Bởi vì hắn phát hiện pháp môn huyền diệu sư tôn ban cho hắn, có thể tiêu trừ công kích tu sĩ, trở về với thiên địa lại mất hiệu lực trước mặt vị Võ Si Nhi này!
"Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ vì cảnh giới của hắn quá thấp? Công pháp đối phó Hợp Đạo lại không có hiệu quả gì với hắn?"
Từ lúc sinh ra đến giờ, hắn vẫn luôn tu hành. Tuy trong ảo cảnh của sư tôn, hắn có không ít kinh nghiệm đối chiến với tu sĩ Hợp Đạo của Tiên Minh. Nhưng tình huống đòn sát thủ của bản thân hoàn toàn bị mất hiệu lực như này là lần đầu tiên hắn gặp phải.
Tôn Thiên Tứ trẻ tuổi nhất thời không khỏi hơi bối rối.
Nhưng dù sao hắn bất phàm.
Hơn nữa, tuy công kích của Võ Si Nhi rất sắc bén,
Trong quá trình bị đánh điên cuồng, Tôn Thiên Tứ dần dần thích ứng công kích đối phương, cũng chậm rãi nhận ra chút manh mối. "Không đúng! Không phải pháp môn mất hiệu lực! Giống với những tu sĩ Hợp Đạo trước đó, sau khi chiêu thức của Võ Si Nhi thi triển xong, bị ta hóa giải, khí tức trên người hắn vẫn giảm xuống trong thời gian ngắn như cũ. Nhưng..."
"Tổn thất của hắn nhanh chóng được thiên địa bổ sung?!"
Sau khi biết được điều này, chấn động trong lòng Tôn Thiên Tứ càng tăng thêm.
Phải biết rằng, pháp môn này của hắn không chỉ đơn giản là tiêu hao linh khí. Mà là cướp đoạt bản nguyên, đạo cơ của tu sĩ, tiêu tán vào thiên địa Huyền Hoàng.
Mà tương ứng, điều Võ Si Nhi này đang thể hiện trong diễn võ trường lúc này chính là vừa tỷ thí với hắn, vừa liên tục hấp thụ lực lượng bản nguyên từ thiên địa Huyền Hoàng.
"Điều này sao có thể?"
"Hoàn toàn vi phạm tân pháp thiên tôn sáng tạo?!
Chẳng trách Tôn Thiên Tứ khiếp sợ như thế, hành động của Võ Si Nhi tương đương với hắn liên tục cắn nuốt động thiên Huyền Hoàng, giáng sinh chi biến, thiên địa chi phách...
Mà thiên địa Huyền Hoàng dường như lại không hề giáng lâm một chút ác ý, phản kích nào!
Trong nhận thức của Tôn Thiên Tứ, đây hoàn toàn là điều không thể xảy ra.
Bởi vì thất thần trong khoảnh khắc phát hiện huyền cơ, Tôn Thiên Tứ bị Võ Si Nhi chớp cơ hội, thuật pháp xuyên phá phòng hộ, trực tiếp đánh vào trên người hắn.
Tôn Thiên Tứ khẽ phun một ngụm máu tươi, ánh mắt hắn nghiêm túc.