Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 2040 - Chương 2041: Chứng Tiên Chỉ Đạo Ảnh (4)

Chương 2041: Chứng tiên chỉ đạo ảnh (4) Chương 2041: Chứng tiên chỉ đạo ảnh (4)Chương 2041: Chứng tiên chỉ đạo ảnh (4)

Từ hơi chấn động chậm rãi biến thành run rẩy kịch liệt.

"Đây là..." Hứa Khắc thoáng kinh hãi.

Bởi vì hắn cảm nhận được, không chỉ Bác Vật Thần Tàng quán chỗ bọn họ. Nguồn cơn chấn động là bản thân không gian chỗ Thần Tàng quán này!

Lay động càng thêm kịch liệt, tổng bộ Tiên Minh vốn như bầu trời sao có phần u ám vậy mà dần sáng lên từng tia sáng.

"Tổng bộ Vạn Tiên Minh nằm trong Thiên Huyền Kính. Tình hình này, là Thiên Huyền Kính đột phá?" Trên mặt Ân thượng nhân lóe qua một tia kinh ngạc, không biết dị biến này đối với bọn họ là phúc hay họa.

Trong không gian Diễn Pháp Giác.

Bản tôn Lý Phàm cũng đã nhận ra chấn động nhỏ bên ngoài.

Ba Hợp Đạo trấn thủ thoáng chốc đều trở nên hơi căng thẳng.

Suy cho cùng mấy trăm năm đều chưa từng xuất hiện cảnh này một lân nào.

Trương Hư, Hoa Nguyệt Dạ bảo hộ trước mặt Diễn Pháp Giác, Lý Phàm thì canh giữ ở chỗ lối vào không gian.

May mà Hư trưởng lão Hộ Pháp đường rất nhanh đã truyên tin tới, tỏ vẻ mọi chuyện đều không sao, bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm.

"Nếu như không ngoài dự liệu, hẳn là phân thân Thánh Hoàng đã đánh tới." Trong lòng Lý Phàm âm thầm suy nghĩ.

Đúng lúc này, hắn cảm giác được tiểu loli Diễn Pháp Giác đã từ ngủ ngáy khò khò tỉnh lại, đang cố gắng thông qua nhân cách nàng nghĩ tạo liên hệ với chính mình.

Tâm thần chợt động, bèn tiếp quản quyền khống chế nhân cách đối phương nghĩ tạo.

"Quao, bên ngoài xảy ra chuyện lớn rồi!" Tiểu loli làm ra biểu cảm khoa trương.

"Ngươi bị vây ở đây, không thể nhìn thấy, thật đúng là quá đáng tiếc!" Diễn Pháp Giác dùng ánh mắt tràn đầy tiếc hận nhìn Lý Phàm.

"Ngươi có thể nhìn thấy bên ngoài?" Lý Phàm nhìn chằm chằm tiểu loli, hơi nghi hoặc hỏi.

Diễn Pháp Giác hừ một tiếng, hai tay chống nạnh: "Ta hả... Đương nhiên không được."

"Nhưng có người nói cho ta biết! Làm sao, ngươi không phục?"

"Thế nào, chỉ cần ngươi cầu xin cô nãi nãi ta, ta sẽ nói chuyện lớn xảy ra bên ngoài cho ngươi!" Tiểu loli cực kỳ ra vẻ nói.

Thấy Lý Phàm không bị lay động, vẫn còn đang suy nghĩ chuyện gì, nàng lại mê hoặc nói: "Bây giờ không phải ngươi là cảnh giới Hợp Đạo sao? Nếu như biết những chuyện bên ngoài nhất định có trợ giúp cực lớn đối với ngươi! Cho dù là ta, sau khi nghe, tốc độ thôi diễn cũng tăng lên rất nhiêu đấy..." Diễn Pháp Giác làm như có thật nói.

"Vụng trộm nói chuyện bên ngoài cho ngươi... Là Thiên Huyền Kính?" Lý Phàm bỗng cất tiếng hỏi.

Biểu cảm trên mặt Diễn Pháp Giác đột nhiên cứng đờ, sau đó xua tay: "Ha ha ha, làm sao có thểt"

Lý Phàm thì híp mắt: "Chấn động bên ngoài vừa rồi..."

"Thiên Huyền Kính thăng cấp? Làm sao có thể? Đời này cũng đâu có Vạn Tiên Minh đo trời đong đất..."

"Ngay cả Diễn Pháp Giác đều có thu hoạch."

"Chẳng lẽ thật sự đúng là do Thánh Hoàng giảng đạo dẫn tới?"

Trong lòng Lý Phàm có chút kinh nghi bất định.

Hai phân thân bên ngoài của hắn quả thực cũng đã nhìn thấy tình hình Thánh Hoàng giảng đạo.

Nhưng hắn đã sớm biết, đây là thứ Thánh Hoàng biên soạn ra dùng để đả kích căn cơ Truyền Pháp.

Ngoài phần Dựa ta để trúc cơ ra, phần khác đều là biên soạn lung tung như xây lâu đài trên cát, căn bản không cách nào tu hành.

Vì vậy cũng không quá mức để ý.

Nhưng bây giờ, nhìn từ biểu hiện của Diễn Pháp Giác và Thiên Huyền Kính, pháp môn truyên đạo của Thánh Hoàng...

Còn đúng là có chút môn đạo.

Lý Phàm nhìn Diễn Pháp Giác còn đang đắc ý, nỗ lực để hắn van xin trước mặt, trong lòng hừ lạnh, trực tiếp đọc ra nội dung Thánh Hoàng Truyền Pháp.

Dáng vẻ Diễn Pháp Giác nhất thời như gặp quỷ: "Thiên Huyền Kính ca ca cũng nói cho ngươi biết?"

Lý Phàm hừ lạnh, không trả lời.

Tiểu loli thì như cà tím phơi sương, trở nên chán nản.

"Không thú vị gì hết!" "Đi ngủ đây!"

'Chờ đất" Lý Phàm lại gọi nàng lại.

Diễn Pháp Giác không nhịn được dùng ánh mắt cảnh giác nhìn Lý Phàm.

"Tân pháp Thánh Hoàng này hữu dụng với tu sĩ bọn ta thì còn có thể hiểu."

"Nhưng mà còn có dẫn dắt đối với Diễn Pháp Giác ngươi?" Lý Phàm lộ vẻ hoài nghi.

Diễn Pháp Giác trợn trắng mắt nhìn Lý Phàm: "Ngươi không nghe thấy hả, bên ngoài Huyền Hoàng, phía trên tinh hải có đại đạo thông tiên!"

"Chân Tiên chết, đại đạo trống!"

"Sóc phản đạo ảnh, minh đạo chân ý..."

Ánh mắt Diễn Pháp Giác trợn tròn: "Lấy ta làm ví dụ, Diễn Pháp Giác vốn là biểu hiện cụ thể của pháp tắc Huyền Hoàng giới."

"Mà pháp tắc diễn pháp của Huyền Hoàng giới thì là hình chiếu con đường có thể chứng tiên trên tinh hải..."

"Nói cách khác, trên phương diện đạt thành cộng minh cùng đại đạo, bọn ta có ưu thế trời sinh."

Diễn Pháp Giác không khỏi có phần đắc ý: "Đây là điều đám tu sĩ các ngươi không theo kịp!

"Các ngươi muốn cộng minh cùng đại đạo, ít nhất phải tìm được dấu tích đại đạo trước chứ? Con đường chứng tiên hư vô mờ mịịt, trôi qua là mất. Cho dù các ngươi ngẫu nhiên có thể nhìn trộm được, muốn liên tục duy trì mối liên hệ này cũng là khó khăn muôn vàn!"

Nhìn vẻ mặt có chút nặng nề của Lý Phàm, tiểu loli càng thêm đắc ý.

Sau đó lại chợt nhớ ra gì đó, nàng lộ ra vẻ cảnh giác: "Ngươi đừng muốn cướp của ta nha? Nói thật, cho dù ngươi có thể mượn ta cưỡng ép ngộ diễn pháp chi đạo này cũng vô dụng.'

"Vì sao?" Lý Phàm hỏi.

"Chữ ta cho ngươi xem lúc trước, ngươi còn có ấn tượng không? Bây giờ nghĩ, thực ra nó cũng giống như một bức tranh, vẽ ra con đường chứng tiên cho người khác xem."
Bình Luận (0)
Comment