Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 206 - Chương 206. Lý Phàm Bắt Đầu Trúc Cơ

Chương 206. Lý Phàm bắt đầu Trúc Cơ Chương 206. Lý Phàm bắt đầu Trúc Cơ

Mà những tâm trạng tiêu cực kia chỉ vừa xuất hiện đã hóa thành chất dinh dưỡng cho Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú.

Chẳng gây ảnh hưởng tới Lý Phàm.

Biển Tùng Vân phẫn nộ gào thét, Lý Phàm gió thổi vẫn không động.

Từng tia từng tia sáng mờ màu xanh lam bị thiên địa chi căn chầm chậm rút ra từ trong Thương Hải châu.

Ảo ảnh biển cả mênh mông chậm rãi xuất hiện trong đan điền của Lý Phàm.

Hồ Minh Nguyệt.

Nhóm người Tô tiểu muội đang vất vả siêng năng mở động phủ của mình.

Bất chợt, bọn họ như cảm giác được gì đó, nhìn khắp bốn phía.

Bầu trời sáng tỏ nhưng bên trong hồ Minh Nguyệt lại đột nhiên không gió thổi mà sóng cuộn.

Nước hồ dâng lên, thủy triều càng dâng vọt lên cao.

Sóng lớn dập dềnh, vỗ mạnh trong hồ.

Tùy tiện bao trùm động phủ mà mọi người khó khăn lắm mới làm ra thành khuôn mẫu.

Đám người bất đắc dĩ, đành phải bay lên giữa không trung để tránh né.

“Sư phụ lại đang lĩnh ngộ thần thông gì sao? Chỉ bế quan thôi mà đã thế lớn vậy rồi!” Tô tiểu muội chớp chớp đôi mắt to, hết sức tò mò.

Những người còn lại không cách nào trả lời, chỉ chấn động nhìn xuống hồ lớn bên dưới.

Nơi đáy hồ.

Ảo ảnh biển cả dần ngưng tụ thành thực.

Tầm mắt của Lý Phàm cũng chầm chậm từ chỗ bản thân dời lên giữa không trung.

Đồng thời nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh, rất nhanh đã bao phủ cả hồ Minh Nguyệt.

Lý Phàm rất quen thuộc với loại cảm giác này, giống như đúc với khi thân hóa biển cả lúc trước.

Chỉ là, như thế thì làm sao?

Lý Phàm hơi nghi hoặc.

Sức mạnh của Thương Hải châu liên tục bị thiên địa chi căn rút ra.

Đang biến thực thành hư.

Đạo cơ của bản thân sắp thành hình.

Tất thảy đều rất thuận lợi, rất hoàn hảo.

Nhưng tại sao lại thân mình chợt hóa thành hồ Minh Nguyệt chứ?

Lý Phàm bình tĩnh lại, dốc lòng cảm ngộ.

Hồi lâu sau hắn mới ngộ ra.

Hơi dở khóc dở cười.

Hóa ra tình huống khác thường này là do Thương Hải châu giở trò quỷ.

Thương Hải châu mắt thấy mình sắp bị hóa thành đạo cơ của tu sĩ, lại mơ hồ phát giác được nhiều tồn tại nhỏ yếu hơn mình ở xung quanh hồ Minh Nguyệt này.

Ta là biển Tùng Vân to như thế còn không trốn thoát khỏi kiếp nạn, cái hồ Minh Nguyệt nhỏ bé là ngươi tại sao còn sống tốt?

Thương Hải châu bèn khống chế một ít lực lượng cuối cùng của bản thân muốn kéo theo hồ Minh Nguyệt xuống nước.

Cái này đương nhiên là vô dụng.

Tu sĩ không thể nào đồng thời dùng cả hai kỳ vật thiên địa làm đạo cơ.

Nhưng hành động lần này của Thương Hải châu cũng đã mang đến chỗ tốt ngoài ý muốn cho Lý Phàm.

Nước hồ Minh Nguyệt dâng lên mãnh liệt, sóng lớn ngập trời.

Hiện tượng kỳ lạ như thế kéo dài đến mười tám ngày.

Lý Phàm không lựa chọn xuất quan ngay lập tức mà quay trở lại thạch thất dưới đáy hồ, bắt đầu lần tu hành đầu tiên sau khi Trúc Cơ.

Công pháp tu luyện là Trúc Cơ Thiên trong “Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương”.

Có điều nhiều lúc, khi thì nhíu mày, khi lại ngừng.

Bởi vì trong quá trình tu hành, hắn thoáng cảm nhận được cảm giác linh khí vận chuyển hơi vướng víu.

Tuy chỉ là chút cảm giác cực kỳ nhỏ bé, nếu không để ý thì hoàn toàn không phát giác ra.

Nhưng tóm lại là nó có tồn tại.

Ngẫm nghĩ, Lý Phàm dừng lại rồi quay đầu đi, tu luyện “Định Hải Thần Kiếm”.

Từ sau khi Trương Hạo Ba bỏ mạng , môn công pháp này đã không còn ai tu hành.

Vừa mới đầu Lý Phàm đã nhận biết rõ ràng sự khác biết so với lúc tu luyện “Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương”.

Dù là với tư chất của Lý Phàm, tiến hành tu hành cũng vô cùng thông thuận.

Dường như do có thêm khải linh, trong chốc lát, linh khí chỉ vận hành mấy chu thiên theo tuyến đường công pháp trong cơ thể mà đã tùy tiện đột phá đến Luyện Khí trung kỳ.

“Đúng rồi, bây giờ ngươi đã là Luyện Khí hậu kỳ. Khi chọn công pháp Trúc Cơ kỳ, nếu có điều kiện, nhớ phải chọn kỳ vật Trúc Cơ đôi bên tương thích với bản thân. Như thế, không chỉ sau khi tu luyện làm ít công to mà còn sẽ có càng nhiều những lợi ích khác.”

Một câu nói khi trước của Hà Chính Hạo bỗng dưng hiện ra trong đầu, Lý Phàm như có điều suy nghĩ.

“Đôi bên tương thích à, thì ra là thế.”

Tâm niệm vừa động, một thanh thủy kiếm màu lam thành hình trong đan điền trong chốc lát.

Tiện tay vung nhẹ, trong thoáng chốc thủy kiếm bay ra, tùy tiện đâm thủng một cái lỗ nhỏ trên tảng đá lớn.

“Uy lực của chiêu thức thuật pháp cũng được tăng mạnh với biên độ nhất định.”

Lý Phàm thu hồi Định Hải kiếm, âm thầm suy nghĩ.

“Nếu là tu sĩ tầm thường, có đồng thời cả công pháp Nguyên Anh và công pháp Kim Đan trong tay, dù công pháp Kim Đan tiến hành tu hành càng nhanh hơn thì nhất dịnh vẫn sẽ chọn tu hành công pháp Nguyên Anh.”

“Nhưng ta thì khác, “Hoàn Chân” có thể kéo cảnh giới tu hành đến kiếp sau. Vì vậy, cái thích hợp với ta nhất trái lại là công pháp tăng cảnh giới trước mắt nhanh nhất.”

“Trước kia là không được chọn, chỉ có một môn “Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương” có thể tu luyện. Bây giờ nhiều lựa chọn hơn rồi, cũng không cần phải ôm nó không buông.”

Lý Phàm đánh giá cột công pháp trên bảng Hoàn Chân của mình.

Trước đây, khi công pháp sở tu ít, hắn không chú ý đến.

Bây giờ công pháp tu hành cùng một lúc đã nhiều đến sáu môn, cũng nhìn ra được một ít manh mối từ việc sắp xếp theo thứ tự.

Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú, Vân Thủy Huyễn Mộng Công, Thâu Thiên Hoán Nhật Quyết, Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương, Ý Linh Huyễn Công, Như Ảnh Tùy Hình Quyết.

Gần như sắp xếp từ cao xuống thấp dựa theo giá trị công pháp.

“Nhìn thế này, Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú vậy mà còn nằm trên cả Vân Thủy Huyễn Mộng?”

Vân Thủy Huyễn Mộng Công chính là thân truyền của Tần Đường, hoàn toàn không phải cùng một thể hệ với công pháp hiện giờ.

Bất kỳ cảnh giới tu hành nào, chỉ cần tu hành viên mãn trước một tầng, thỏa mãn điều kiện tiến giai là có thể tự tu luyện tầng tiếp theo.

Bảy tầng Vân Thủy Huyễn Mộng lần lượt tương ứng với Người phàm, Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Hợp Đạo.

Bình Luận (0)
Comment