Hà Chính Hạo dương dương đắc ý.
“Đây chính là đầu tư!”
“Đạo hữu không biết đấy thôi, ta am hiểu sâu con đường đầu tư.”
“Khó trách trước đây ngươi dám dốc hết toàn bộ của cải chơi tất tay. Hóa ra là bình thường đã nếm được ngon ngọt từ sớm.”
Lý Phàm nhìn Hà Chính Hạo, vẻ mặt kỳ lạ, thầm nghĩ.
“Đạo hữu, vẻ mặt này của ngươi hình như không tin?” Hà Chính Hạo hơi mất vui.
Hắn lập tức nói: “Vậy là được rồi.”
“Chờ sau này có cơ hội kiếm món lớn, ta sẽ thông báo đạo hữu làm cùng.”
“Để đạo hữu mở mang tầm mắt, xem thủ đoạn của Hà Chính Hạo ta đây!”
“Vậy ta thật sự tương đối mong đợi đó.” Lý Phàm nhìn Hà Chính Hạo tràn ngập tin tưởng với chính mình, cười tít mắt nói.
Hà Chính Hạo lại khoe khoang chiến tích ngày xưa của mình, gì mà mười năm độ cống hiến gấp đôi, gì mà một lần kiếm lớn đủ bù mấy năm vất vả làm việc.
Sau đó vẫn là dưới ánh mắt ra hiệu của Lý Phàm, lúc này hắn mới chưa đã ghiền từ bỏ, cáo từ rời đi.
Âm thanh của Thiên Huyền Kính cũng đúng lúc vang lên.
“Tu sĩ Lý Phàm, hoan nghênh gia nhập Vạn Tiên Minh. Coi như phúc lợi, miễn phí tặng ngươi 1000 điểm độ cống hiến. Ngươi có thể sử dụng độ cống hiến để đổi linh thạch, công pháp, pháp bảo, vân vân.”
“Ngươi nhận được 1500 điểm độ cống hiến Hà Chính Hạo chuyển tặng.”
“Tổng độ cống hiến hiện tại: 2500 điểm.”
...
Tuy là đời này vừa bắt đầu đã có 2500 điểm độ cống hiến, nhưng điểm độ cống hiến này đối với Lý Phàm đã từng có tài sản vượt hơn trăm vạn thật sự rất khó gây nên dao động tâm lý gì đó.
Đặc biệt là Trúc Cơ hậu kỳ, tiêu tốn cho việc khải linh của Thiên Huyền Kính đã cao tới 300 điểm cống hiến mỗi ngày.
Hiện tại Lý Phàm cũng đã nhìn ra, 300 điểm độ cống hiến này xấp xỉ với số lượng mà một Trúc Cơ hậu kỳ bình thường đạt được khi làm những nhiệm vụ độ nguy hiểm tương đối thấp trong khoảng chừng một tháng.
Phần lớn thời gian làm chân chạy trong một tháng, dư lại một ngày khải linh tu luyện.
Sau đó tiếp tục làm chân chạy.
Cứ tuần hoàn vô hạn như thế.
Hơn nữa thỉnh thoảng vận khí tốt có thể nhận được một vài nhiệm vụ thù lao cao, nguy hiểm thấp.
Một năm mới có thể tích góp một xíu xiu độ cống hiến đáng thương.
Đây là vận mệnh trâu ngựa của tu sĩ bình thường ở Vạn Tiên Minh.
Nếu không cam lòng, muốn liều một phen.
Tự nhiên có nguy hiểm sẽ vẫn lạc.
Mà làm người không ngừng làm lại, Lý Phàm tự nhiên không thể lưu lạc đến vận mệnh giống vậy.
Lặp lại chiêu cũ, mua một chiếc nhẫn trữ vật, sau khi ra ngoài lại trở về một chuyến.
Tiến hành đổi vàng bạc tài vật và Chỉ Bộ Tàn Bia trong thuyền Thái Diễn.
Nhận được 2831 điểm độ cống hiến.
Vẫn quá ít!
Lý Phàm nhớ, ước chừng non nửa năm sau, dị thú Long Kình cắn nuốt lượng lớn Lưu Ly châu sinh ra linh trí sẽ phá hủy đảo trồng cỏ Linh Vụ.
Thanh Mộc Hóa Sinh chân quân cũng mượn chuyện này giăng lưới, trắng trợn thu hoạch một phen.
Thịnh yến như vậy, Lý Phàm đương nhiên cũng không muốn bỏ lỡ.
Dĩnhiên phải tích góp đủ độ cống hiến để tham gia vào trước lúc đó.
Lý Phàm không khỏi nhìn nhiệm vụ thu thập Lam Huyết San Hô phía trước.
Không do dự, trực tiếp nhận nhiệm vụ.
Sau đó trực tiếp thông qua Truyền Tống trận đi tới đảo Vụ Nha tại vùng biển tây bắc biển Tùng Vân.
Trấn thủ đảo Vụ Nha cũng là một tu sĩ Trúc Cơ, thân thể lòm khòm giấu trong áo đen, không thấy sắc mặt biểu cảm.
Khí tức quanh người toát ra cảm giác u ám, vô hình trung cự người ngoài ngàn dặm.
Lý Phàm chỉ hơi gật đầu ra hiệu với hắn rồi lập tức rời đi.
Ra khỏi đại trận hộ đảo, Lý Phàm ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy trên không đảo này cả ngày luôn bao phủ một tầng sương mù màu xám.
Trong sương xám mơ hồ có thể thấy bóng dáng từng bầy phi điểu.
Lý Phàm bay đến gần sương xám, dùng linh lực khống chế chụp lấy một con phi điểu trong đó, quan sát tỉ mỉ.
“Quạ! Quạ!”
Phi điểu này đương nhiên là loài có tên Vụ Nha.
Không có thật thể, toàn thân đều được cấu thành từ sương xám.
Vụ Nha giãy giụa, vẫy cánh, không ngừng tính toán dùng mỏ to mà cong mổ tới Lý Phàm.
Linh lực và sương xám đụng vào nhau, vậy mà sinh ra cảm giác bỏng mỏng manh.
Không khỏi khiến Lý Phàm cảm thấy có chút giật mình.
“Vụ Nha này hình như có một số tác dụng, nhưng chỉ có người Thiên Cơ đường biết.”
Nghiên cứu một phen mà không thu được kết quả gì, Lý Phàm bèn thả nó ra.
Sau đó làm việc chính, bay về phía tây đảo Vụ Nha.
Sau khi phi hành hơn hai trăm dặm, Lý Phàm thu liễm khí tức, lặn xuống đáy biển.
Trong phế tích dưới đáy biển liên miên mấy chục dặm, một cây Lam Huyết San Hô bất ngờ sinh trưởng bên trong.
Toàn thân trong suốt, phát ra u quang mờ nhạt.
Các loại sinh vật dưới đáy biển khác nhau vây quanh san hô, thành lập gia viên.
Còn có một con hải xà thực lực tương đương Trúc Cơ trung kỳ âm thầm ẩn nấp chung quanh, làm bảo vệ.
Cảnh tượng yên tĩnh mà lại tốt đẹp này theo Lý Phàm đến bị ầm ầm phá vỡ.
Thần thông trói trùng phát động, đồng thời ‘Hoàn Chân’ biến thành Thương Hải châu.
Dưới Tùng Vân nhất kiếm, hải xà tức khắc mất đi tính mạng.
“Ồ? Sau khi kỳ vật Trúc Cơ biến ảo thành Thương Hải châu, uy lực chiêu thức lại còn được tăng mạnh một chút khi ở dưới đáy biển Tùng Vân?”
Một kiếm chém ra, Lý Phàm nhạy bén nhận ra khác biệt.
Cẩn thận cảm ứng cảm nhận truyền đến xung quanh.
“Loại cảm giác này là ý thân cận không tên biển Tùng Vân phát ra?”
“Đây là coi Thương Hải châu thành huynh đệ à?”