Hà Chính Hạo cười khổ nói: “Nào có lợi nhuận kếch xù gì chứ. Một tiểu thế giới, mười năm một chuyến cũng chỉ được hai ba ngàn độ cống hiến mà thôi. Chẳng qua là tích tiểu thành đại thôi.”
Lý Phàm giả vờ kinh ngạc hỏi: “Đạo hữu thiếu độ cống hiến như thế sao? Một chút độ cống hiến như vậy cũng muốn tham?”
Mặt già Hà Chính Hạo đỏ lên: “Thứ như độ cống hiến ai lại chê nhiều. Lại nói, ta cũng có nỗi khổ bất đắc dĩ.”
Tiếp đó, Hà Chính Hạo kể ra lợi và hại công pháp mình tu hành cùng với chuyện bản thân chuẩn bị đổi một môn công pháp Nguyên Anh mới.
Lý Phàm nghe xong, chậc chậc lắc đầu: “Hơn trăm năm đều chỉ tu luyện đến Trúc Cơ trung kỳ, công pháp này quả thật chẳng ra gì. Không tu cũng được!”
“Hà đạo hữu ngươi làm tráng sĩ chặt tay, trên đường thay đổi công pháp, tuy tiêu tốn đại giới tương đối đại nhưng hiển nhiên là đáng giá!”
“Ta ủng hộ ngươi!”
“Không biết đạo hữu ngươi cách đổi ra Nguyên Anh chân công còn thiếu bao nhiêu độ cống hiến?”
Hà Chính Hạo lắc đầu thở dài nói: “Môn công pháp ta muốn đổi cực kỳ bất phàm. Không chỉ riêng độ cống hiến đã cần 25 vạn điểm, còn cần quyền hạn tới cấp bậc nhất định mới có thể tìm được và đổi.”
“Hiện tại quyền hạn của ta đã tăng lên kha khá rồi, nhưng mà độ cống hiến tích góp lại xa xa không hẹn, còn cần xấp xỉ mười mấy vạn điểm lận.”
Lý Phàm nghe vậy gật đầu, trong lòng lại nói: “Thì ra danh sách công pháp ngày thường ta nhìn thấy ở Thiên Huyền Kính vẫn là không hoàn chỉnh.”
“Mười vạn điểm độ cống hiến, đúng là là một con số rất lớn. Sau khi ta gia nhập Vạn Tiên Minh hơn một tháng mới biết tích góp độ cống hiến không dễ. Nghe nói định ngư là cơ hội một đêm phất nhanh, vì vậy bèn đi đánh cược một phen. Haiz...” Lý Phàm thở dài, vẻ mặt buồn rầu.
“Định ngư? Ha ha, rất lâu lúc trước ta cũng từng si mê trong đó. Nhưng bây giờ đã lâu chưa chơi lại.”
Hà Chính Hạo nghiêm mặt nói: “Nghe ta khuyên một câu, thứ này vẫn ít chạm vào thì tốt hơn. Ngươi và ta căn bản không có ánh mắt và khí vận đâu! Đi cũng chỉ đưa tiền toi công mà thôi!”
Lý Phàm cực kỳ đồng ý: “Lời đạo hữu rất đúng.”
Tiếp đó, Lý Phàm chuyển chủ đề, lộ ra mục đích thật sự: “Nghĩ tới nghĩ lui, ta cảm thấy vẫn là phương pháp đầu tư đạo hữu nhắc tới với ta lúc trước tương đối thích hợp với ta...”
Hà Chính Hạo mặt đầy đắc ý: “Ha ha, đạo hữu có thể ý thức được điểm này nhanh như vậy, ánh mắt còn đúng là không tệ. Không giống ta, phí hoài nửa đời mới cuối cùng tìm được một phương pháp kiếm tiền ổn thỏa như vậy.”
“Yên tâm, lần sau có cơ hội kiếm lớn ta nhất định sẽ không quên đạo hữu ngươi!”
Lý Phàm lại nói thẳng: “Không cần lần sau nhất định. Hiện tại là có cơ hội kiếm đồng tiền lớn!”
“Hở? Còn có việc này?” Hà Chính Hạo mơ hồ nhận ra được không đúng, vẻ mặt thay đổi. Nhưng vẫn mở miệng hỏi.
“Ha ha, không giấu đạo hữu. Từ lần trước sau khi đạo hữu nhắc tới phương pháp đầu tư này với ta, ta cũng thường xuyên nhân lúc rảnh rỗi, tự mình suy nghĩ nghiên cứu. Trong một tháng, ta cảm giác đã nắm giữ bí quyết trong đó. Muốn thu lợi từ trong dao động giá cả, tiện nhất vẫn là cỏ Linh Vụ.”
“Giá cả hằng năm đều nằm quanh ở mức mỗi cây 18-22 điểm độ cống hiến. Ta chỉ cần vào lúc giá ở 18 điểm độ cống hiến thu mua lượng lớn cỏ Linh Vụ, sau đó bán ra toàn bộ lúc giá ở 22 điểm độ cống hiến, không phải có thể rất dễ dàng kiếm lớn một khoản rồi ư?” Lý Phàm tràn đầy tin tưởng, đĩnh đạc nói.
“Ặc… Là đạo lý này không sai.” Hà Chính Hạo nghe xong những lời của Lý Phàm, không thể tìm ra sơ hở trong đó, đành phải gật đầu nói phải.
Lý Phàm đột nhiên vỗ tay: “Vậy hiện tại là thời cơ mua vào tốt nhất đó! Trong khoảng thời gian này, không biết tại sao giá cỏ Linh Vụ cứ liên tục từ từ giảm xuống. Hiện giờ đã giảm đến 18 điểm độ cống hiến! Không phải vừa lúc là giá thấp nhất à! Bây giờ không mua thì chờ khi nào?”
Hà Chính Hạo cũng bị lời Lý Phàm nói đến mức tim đập thình thịch: “Có đạo lý!”
Tức thì không biết từ đâu lấy ra một chiếc Thiên Huyền Tiểu Kính, sau khi ngón tay chạm nhẹ, hiện ra giá cỏ Linh Vụ.
“Đúng là thật sự đã giảm tới 18 điểm độ cống hiến!” Hắn ngạc nhiên lẫn vui mừng nói.
Sau đó vô cùng tán thưởng Lý Phàm: “Khứu giác thương nghiệp của đạo hữu quả là cực kỳ nhạy bén!”
“Không đúng! Sao lại giảm tới 18!?” Bất thình lình, Hà Chính Hạo phản ứng lại, sắc mặt hoàn toàn thay đổi.
“Trước kia ta mua với giá 18 điểm độ cống hiến, một mực chưa bán ra, bây giờ lại giảm về?”
Lý Phàm vội vàng nói: “Haiz, đạo hữu không cần hoang mang. Cái gọi là vật cực tất phản, hiện giờ giá cỏ Linh Vụ một đường xuống thấp, đã giảm đến cực hạn. Kế tiếp, chắc hẳn sắp tiến hành tăng giá một vòng. Nói không chừng sẽ lập tức tăng lên tới 23 điểm đều có khả năng. Hiện tại giá cả như vậy thấp, vừa lúc cho chúng ta cơ hội mua thêm!”
“Có đạo lý! Có đạo lý! Mua thêm, cần thiết mua thêm!” Hà Chính Hạo tự cho là đúng.
“Haiz, chỉ tiếc độ cống hiến của ta đã tổn thất hơn một nửa trong định ngư. Không biết Hà đạo hữu có thể cho mượn...”
Lý Phàm còn chưa nói hết câu, Hà Chính Hạo đã lắc đầu nguầy nguậy: “Không có không có, lần trước ngươi cũng thấy rồi đó, độ cống hiến có thể sử dụng trong tay ta cũng chỉ dư lại hơn một ngàn điểm, thật sự không có thừa cho ngươi mượn.”
Lý Phàm vẻ mặt tiếc hận: “Nếu bỏ lỡ cơ hội kiếm lớn này, thật sự có chút không cam lòng!”