Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 308 - Chương 308. Đời Này Bỗng Dưng Chấm Hết

Chương 308. Đời này bỗng dưng chấm hết Chương 308. Đời này bỗng dưng chấm hết

“Không biết viên Hóa Đạo Thạch mà Y Hành để lại có phẩm chất như thế nào.”

Vẫn nên để Thiên Huyền Kính đảm nhiệm vai trò giám định sư.

“Hóa Đạo Thạch “Hạ phẩm” có thể quy đổi ra mười lăm vạn độ cống hiến.”

Thiên Huyền Kính đã làm việc chăm chỉ và nhanh chóng cho ra kết quả.

Lý Phàm quả quyết lựa chọn từ chối quy đổi, hắn thầm nghĩ.

“Tuy nó là hạ phẩm nhưng hiện tại đối với ta thì có lẽ cũng đủ rồi. Một viên đá nhỏ như thế vậy mà còn đắt hơn cả công pháp Nguyên Anh.”

“Không đúng, Tiêu Thu Viễn từng nói viên Hóa Đạo Thạch này căn bản có tiền cũng không mua được. Mười lăm vạn chỉ là giá thu mua trên lý luận của Thiên Huyền Kính.”

“Muốn mua được nó với giá như này rõ ràng là nằm mơ giữa ban ngày.”

Đúng như dự đoán, Lý Phàm đã tìm kiếm một lúc trong Thiên Huyền Kính.

Khá nhiều tu sĩ đã đăng tin tìm mua Hóa Đạo Thạch.

Điều kiện giao dịch được đề xuất không chỉ là độ cống hiến mà phần lớn là dùng những báu vật quý hiếm có cùng giá trị để trao đổi.

“Đây có thể coi là thứ đáng tiền nhất bên cạnh ta lúc này.”

Lý Phàm vui vẻ cất Hóa Đạo Thạch đi rồi đọc viên ngọc giản mà Y Hành lưu lại.

Trong ngọc giản không có bí thuật công pháp gì cả.

Hầu hết trong đó là những tùy bút cảm khái trước lúc lâm chung của Y Hành.

Mà từ bên trong câu chữ, Lý Phàm cũng biết được về cuộc đời của Y Hành là một đệ tử của Thái Diễn tông nhiều năm trước trong thời đại di dời lớn.

Vào thời điểm đó, dưới sự ảnh hưởng của luật lệ Tiên pháp không được đồng tu đã phát sinh sự cố giết hại lẫn nhau cực kỳ thảm liệt trong không ít môn phái ở Tu Tiên giới.

Thậm chí, một số Tiên tông có lịch sử ngàn năm đã bị diệt môn chỉ sau một đêm vì điều này.

Đương nhiên, Thái Diễn tông cũng không phải ngoại lệ.

Tuy nhiên, hầu hết môn nhân của Thái Diễn tông chỉ yêu thích thuật thôi diễn đo lường tính toán mà không mấy mặn mà với việc chém giết.

Cuộc đấu tranh nội bộ nhanh chóng bị Tả Khâu Thương là tông chủ của Thái Diễn tông dập tắt.

Tuy loại hòa bình này chú định không thể lâu bền nhưng dù gì nó cũng duy trì được một thời gian.

Mà ngay khi nền hòa bình ngắn ngủi này sắp biến mất thì Tiên Phàm Chướng bùng phát.

Tiên pháp không thể đồng tu chỉ là cảnh giới đình trệ mà thôi.

Nếu bị lây nhiễm Tiên Phàm Chướng thì sẽ chết.

Điều gì quan trọng điều gì không quan trọng thì trong lòng các Tu Tiên giả đều biết rất rõ.

Thế là không cần phải lo lắng về nội đấu nữa.

Mà cùng nhau quay lại đối phó với Tiên Phàm Chướng.

Lịch sử trong thời kỳ này hoàn toàn đồng nhất với những gì mà Lý Phàm đã biết trước đây.

Đầu tiên là bọn họ tùy ý tàn sát người phàm sau đó bọn họ cảm thấy có điều gì đó không ổn và cuộc đồ sát người phàm đã khẩn cấp dừng lại.

Sau đó, “Kế hoạch di dời lớn” khét tiếng đã được đề xuất.

Nếu không bước vào Luyện Khí kỳ thì tất cả bọn họ sẽ buộc phải di chuyển đến các thế giới và động thiên nhỏ ở xung quanh.

Vào thời điểm đó, Y Hành thực sự đang ở cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ rồi.

Chỉ là hắn vẫn tình nguyện chịu trách nhiệm về việc di dời của người phàm ở các khu vực lân cận Thái Diễn tông.

Bên trong tùy bút, Y Hành đã nói thẳng.

Tuy bởi vì sự bùng phát của Tiên Phàm Chướng mà tiến trình các tu sĩ giết hại lẫn nhau bị cưỡng ép chấm dứt.

Nhưng có thể thấy trước rằng không lâu nữa thời đại hắc ám thực sự sẽ đến.

Đến lúc đó, một tu sĩ Luyện Khí nhỏ bé là hắn nhất định sẽ là một trong những người đầu tiên bị tàn sát.

Chi bằng hắn nhân cơ hội này cùng với người phàm trốn thoát đến tiểu thế giới xung quanh.

Với uy lực của Tiên nhân, hắn có thể thống soái vạn dân.

Khai sáng cơ nghiệp trong thế giới nhỏ bé này.

Sau đó hắn sẽ tự phế công pháp để an tâm.

Như vậy, nói không chừng hắn còn có thể sống lâu hơn so với việc bị cưỡng ép ở lại Tu Tiên giới.

Vì vậy, Y Hành đã sáng lập một vương triều người phàm bên trong tiểu thế giới hoang vu này.

Biết rằng không còn hy vọng trường sinh bất tử nên Y Hành đã phát động bách tính xây dựng lăng mộ cho chính mình ngay khi trở thành hoàng đế.

Đồng thời, nhân lúc vẫn còn tu vi hắn liền bày ra một huyễn trận trong phần mộ.

Để che giấu mộ huyệt thật sự của mình.

Khi tuổi tác Y Hành càng cao thì linh khí thể nội đã hoàn toàn biến mất và hắn trở thành người phàm.

Quá trình lão hóa ngày càng diễn ra nhanh chóng hơn.

Hắn bắt đầu hoài niệm đến những năm tháng khi xưa ở Thái Diễn tông.

Khi hắn sắp chết vì tuổi già thì hắn một mình đi vào mộ và phong bế huyệt mộ lại.

Sau đó hắn phong ấn Hóa Đạo Thạch.

Hắn hy vọng sau này sẽ có ai đó từ Thái Diễn tông tình cờ đến thế giới này và mang Hóa Đạo Thạch trở lại tông môn.

“Không ngờ rằng, Y Hành này lại có quá khứ như vậy.”

“Người này khá khôn ngoan khi đưa ra quyết định chính xác. Hắn giã từ sự nghiệp khi đang ở trên đỉnh vinh quang và thành công trốn khỏi thời đại hắc ám.”

“Tuy nhiên, xét từ góc độ này thì số tu sĩ chọn cách trốn thoát có lẽ cũng không ít.”

“Những người có năng lực như Liễu Như Trần của Dược Vương tông trực tiếp phá vỡ hư không và thoát khỏi Huyền Hoàng giới.”

“Lùi lại để cầu việc khác chính là làm như những gì Y Hành đã làm và trốn thoát đến thế giới nhỏ xung quanh.”

Lý Phàm lại nhớ đến những gì Hà Chính Hạo đã kể với hắn về trò hề cuộc phản công của thế giới nhỏ chống lại Tu Tiên giới vào năm trăm năm trước.

Bình Luận (0)
Comment