Là một bộ sách về thuốc, đối tượng nghiên cứu của nó không chỉ là con người mà còn bao gồm động thực vật khắp thiên địa.
Trong sách từng nói, y đạo nói chung là ở trong bốn chữ ‘nhìn, ngửi, hỏi, tiếp xúc’.
“Nhìn, ngửi, hỏi, tiếp xúc…” Lý Phàm không ngừng thì thầm lặp lại.
“Nhìn, nhìn ra dị dạng trong lòng phân thân.”
“Hỏi, có được đáp án thành thật khai báo của phân thân.”
“Tiếp xúc, một bước lăng không, khởi tử hoàn sinh.”
“Ngửi, trong phút chốc phát hiện quan hệ giữa bản tôn và phân thân.”
“Hay cho nhìn, ngửi, hỏi, tiếp xúc.”
“Hay cho một Thiên Y.”
…
Thiên Y, lần đầu tiên Lý Phàm sâu sắc hiểu rõ những tu sĩ cao cấp ở Huyền Hoàng giới kia đáng sợ thế nào.
Nhưng không vì nhận rõ sự chênh lệch mà hắn đánh mất lòng tin.
“Có Hoàn Chân trong tay, chỉ cần ta không chết, lần lượt luân hồi tích lũy thực lực. Một ngày nào đó, ta sẽ bắt kịp và vượt qua bọn họ.”
Lý Phàm thầm nói trong lòng, ném mọi thứ liên quan đến Thiên Y vào sâu dưới đáy lòng.
Xem mấy lựa chọn của Hoàn Chân.
Lúc định ra điểm neo thứ ba, cảnh giới là Trúc Cơ hậu kỳ.
Kiếp trước chỉ sống vội vàng hơn hai năm đã yên lặng dừng lại.
Không thể đột phá một cảnh giới nhỏ cho nên Lý Phàm sẽ không lựa chọn cái này.
Cuối cùng hắn lựa chọn cái thứ nhất, giữ lại một đồ vật cho mình, Hóa Đạo Thạch.
Sau khi lựa chọn xong, Lý Phàm xem xét rất kỹ bảng Hoàn Chân trước mặt.
Họ tên: Lý Phàm
Cảnh giới: Trúc Cơ hậu kỳ
Tuổi sinh lý: “20/399
Tuổi tâm lý: 1212/3700
Tiến độ nạp năng lượng hóa hư: 0%
Tiến độ nạp năng lượng mức neo: 1%
Số lượng điểm neo hiện tại: 3
Số lượng điểm neo có thể dùng hiện tại: 0.
Vật phẩm ràng buộc: Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương, thuyền Thái Diễn, Chi Bộ Tàn Bia (tồn tại), tinh huyết vạn người, Hóa Đạo Thạch.
Công pháp: Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú, Vân Thủy Huyễn Mộng Công, Thâu Thiên Hoán Nhật Quyết, Thiên Cơ Ngọc Hoàng Kim Chương, Ý Linh Huyễn Công.
Thần thông: Sinh Tử Liên Hoàn, sát khí vô tướng, trói trùng.
Giới hạn cao nhất của tuổi sinh lý và tâm lý đều đã dừng tăng lên.
Cần phải đợi đến sau khi đột phá Kim Đan mới có thay đổi lớn.
Dù sao hơn hai nghìn năm luân hồi cũng đủ cho Lý Phàm.
Ngoại trừ danh sách công pháp trên, Lý Phàm còn nắm giữ hai công pháp độc nhất vô nhị là Định Hải Thần Kiếm, Thương Hải Đạp Lãng.
Phương pháp tu hành đã định trước là Tọa Sơn Quyết.
Hai loại bí thuật Hóa Thần Đạo Nhất, Tử Tiêu Sưu Hồn.
Vô Hạn Pháp, truyền thừa của Trương Chí Lương.
Điểm biến thái của Hoàn Chân đã thể hiện toàn bộ vào lúc này.
Không nói đến chín mươi chín thế thế dùng Hoàn Chân để Trúc Cơ, số lần luân hồi hữu hiệu trên thực tế của Lý Phàm ở Tu Tiên giới cho tới bây giờ cũng chỉ bốn thế mà thôi.
Bốn thế luân hồi, làm cho tích lũy của Lý Phàm phong phú vượt qua bất kỳ tu sĩ cấp độ Trúc Cơ nào.
…
“Trong thời gian chờ Hoàn Chân nạp năng lượng xong, vừa lúc tu hành thuật Hóa Đạo Thần Nhất kia.”
Lý Phàm nghĩ vậy, tâm thần khẽ động, Hóa Đạo Thạch màu xanh sẫm xuất hiện trong tay hắn.
Hắn sắp xếp trên núi Giải Ly một lượt, đề phòng người phàm xông nhầm vào.
Lý Phàm đặt Hóa Đạo Thạch lên ấn đường, thần niệm và Hóa Đạo Thạch chậm rãi tương hợp, tiến vào trạng thái tu hành.
Trong núi không có năm tháng, chớp mắt đã đến năm định neo thứ 5.
Ngày này, khi thần niệm của Lý Phàm và Hóa Đạo Thạch hoàn toàn hòa làm một.
Ấn đường trên vùng đan điền của hắn thoáng xuất hiện một tinh thể màu xanh lam chói sáng.
Suy nghĩ thay đổi, cố gắng cảm ứng.
Sau một lát, Lý Phàm đã lập tức nhận ra sự khác nhau với địa điểm trước đó.
Sắc mặt hắn lộ vẻ vui mừng: “Bí thuật thượng cổ đúng là không thể coi thường!”
Sau khi tu thành Hóa Đạo Thần Nhất, không chỉ có suy nghĩ diễn tính toán tốc độ nhanh gấp trăm lần trước kia.
Mà cả những cảnh tượng hình ảnh từng trải qua cũng đều có thể khống chế bằng một ý nghĩ.
Dường như bản thân lại trải qua lần nữa, rõ mồn một trước mặt.
Mắt Lý Phàm híp lại, Thiên Y Tiên Kinh được truyền thụ cho phân thân bằng cách chỉ vào giữa mày khi lần đầu tiên gặp Thiên Y, giờ phút này lại từ từ xuất hiện dưới năng lực xử lý diễn toán mạnh mẽ của Hóa Đạo Thạch.
Với thời gian gần một năm, Lý Phàm triệt để học thuộc Thiên Y Tiên Kinh.
Đương nhiên ghi nhớ cũng không có nghĩa là thuần thục vận dụng.
Giống như trình độ tạo ra trận đạo lý của Lý Phàm, có khoảng cách rất lớn giữa bố trận vào lý thuyết.
“Quả nhiên chỉ là một bộ y kinh đơn giản, không có trợ giúp nhiều với tu hành.” Lý Phàm hơi tiếc nuối lắc đầu.
“Thuật nhìn, ngửi, hỏi, tiếp xúc trong sách với thủ đoạn của Thiên Y cách nhau rất xa.”
“Nhưng mà…”
“Hình như Thiên Y là nhập đạo từ y. Tất nhiên Thiên Y Tiên Kinh này là căn cơ học hành cả đời của hắn.”
“Nếu có một ngày tìm được một thiên kiêu tuyệt thế, cho hắn bộ y kinh này.”
“Chưa chắc đã không thể bắt chước lại chuyện cũ của Thiên Y.”
“Nhưng đương nhiên không thể làm như vậy ở Huyền Hoàng giới, có thể thử ở tiểu thế giới cách xa Tu Tiên giới một lần.”
Tạm thời hắn không để tâm đến nữa, Lý Phàm đột nhiên nghĩ đến thuật thôi diễn của Thái Diễn tông.
Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương của Thiên Cơ tông tu luyện đến sâu sắc cũng có thể tính toán suy đoán tương lai.
Nhưng cái kia là thông qua cảm ứng khí cơ, tiến hành thôi diễn.
Mà thuật thôi diễn của Thái Diễn tông là phát huy năng lực tính toán đến cực hạn, tìm hết tất cả khả năng, tìm ra hướng đi phù hợp nhất trong tương lai.
“Hai loại thuật thôi diễn này chưa chắc đã mâu thuẫn lẫn nhau.”
“Ngược lại có thể hỗ trợ nhau. Khí thế thôi diễn, đại khái xác định hướng đi mơ hồ. Thần toán Thái Diễn, dự đoán tương lai siêu chuẩn.”