Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 324 - Chương 324. Hiến Kế Cho Tiêu Tu Viễn (2)

Chương 324. Hiến kế cho Tiêu Tu Viễn (2) Chương 324. Hiến kế cho Tiêu Tu Viễn (2)

“Cũng không chắc người khác không tin.”

“Về phần lừa người, ha ha...” Đột nhiên Lý Phàm cười lạnh nói.

“Thứ gọi là buôn bán, không phải là ngươi mua ta bán, ngươi tình ta nguyện sao. Còn nữa, Dược Vương đỉnh thật này sẽ trở lại, cũng chưa chắc là tin giả đâu!”

“Ngày xưa, Dược Vương đỉnh thật bay đi, đúng là có một phần xác suất sẽ trở lại Huyền Hoàng giới. Chỉ là xác suất này gần như là bằng không. Nhưng chủ cần không phải là không, thì theo thời gian, chuyện này nhất định sẽ xảy ra.”

“Về phần bao nhiêu kiếp, đến lúc đó Huyền Hoàng giới còn hay không...”

“Đó lại là một chuyện khác rồi.”

Lời nói của Lý Phàm, khiến tâm thần Tiêu Tu Viễn chấn động.

Tư tưởng cùng giá trị quan trong lời nói, khác một trời một vực với ‘Đạo làm thương nhân’ hắn tuân thủ từ trước tới giờ.

Thiên Tôn làm chứng, Tiêu Tu Viễn hắn làm ăn, tuy thi thoảng sẽ tham chút lợi nhỏ. Nhưng chưa từng gióng trống khua chiêng, quang minh chính đại tiến hành quảng bá dối trá như vậy.

Thiên Lý đường, từ trước tới nay lấy trung thực làm gốc.

Nhưng trong lòng Tiêu Tu Viễn lại mơ hồ cảm thấy, những lời này của Lý Phàm, nói rất có đạo lý.

Những năm gần đây, quy mô làm ăn của Thiên Lý đường, đã sớm bị hạn chế, đạt tới bình cảnh. Cũng vì thế mà ‘Vạn Thiên Khôi Lỗi Đạo’ của hắn chậm chạp không thể đột phá.

“Suy một ra ba, loại thủ đoạn này không chỉ có tác dụng với tiểu Dược Vương đỉnh. Phàm là hàng hóa trong thiên hạ, đều có thể làm như vậy. Đến lúc đó...” Tiêu Tu Viễn mặc sức tưởng tượng một phen, lập tức kích động giống như linh hồn cũng muốn run rẩy.

Hắn lại nghe được Lý Phàm thao thao bất tuyệt giảng đạo: “Để duy trì độ nóng của tiểu Dược Vương đỉnh, đạo hữu có thể cách một đoạn thời gian, tiến hành một buổi đấu giá. Dùng phương pháp đấu giá, bán mấy đỉnh nhỏ trong đó.”

“Không chỉ tăng thêm lợi ích, còn có thể tuyên truyền mối làm ăn của Thiên Lý đường, một việc nhiều lợi.”

“Nếu như đạo hữu lo lắng không bảo vệ được tràng cuộc, có thể tiêu ít tiền tìm núi dựa.”

“Cùng lắm thì chia ba bảy, lấy phần ít là được.”

“Nói chung là, so với việc mình lén muốn bán, tiền kiếm được nhiều hơn.”

“Đạo hữu tu luyện Vạn Thiên Khôi Lỗi Đạo, tiếp xúc với những đại năng này, không cần lo lắng vấn đề an toàn của ban thân. Có thể tiếp xúc thêm mấy người, rồi hãy làm quyết định.”

Lý Phàm miệng lưỡi lưu loát, lại tỉ mỉ giải thích những chuyện cần phải chú ý cho Tiêu Tu Viễn.

Sau khi phân tích ra tình huống đặc biệt, thì sẽ chỉ ra nên giải quyết như thế nào.

Chi tiết toàn diện, giống như hắn đã thật sự tự mình trải qua.

Tiêu Tu Viễn nghe đến nhập thần, say mê.

Đợi đến khi Lý Phàm nói xong, hắn vẫn còn đắm chìm trong đó thật lâu chưa tỉnh lại.

“Ha hả, như vậy, đạo hữu còn lo lắng đống tiểu Dược Vương đỉnh này không bán được sao?” Lý Phàm cười hỏi.

Tiêu Tu Viễn tỉnh lại từ trong suy nghĩ, thán phục nói: “Tài năng của đạo hữu, đương thời hiếm có. Rất nhiều kỳ tư diệu tưởng về thương đạo, lần đầu mới nghe.”

“Nghe quân nói một lời, thật sự là bằng ta khổ tu mấy chục năm!”

“Chỉ nói về mỗi giá trị kế sách của đạo hữu, cũng đã gấp trăm lần đỉnh nhỏ kia rồi.”

“Dược Vương đỉnh lần này đạo hữu cần, ta tặng miễn phí. Về sau nhờ kế sách của đạo hữu, lợi nhuận thu được của tiểu Dược Vương đỉnh. Ta cũng sẽ không keo kiệt. Đương nhiên sẽ chia một chút lợi nhuận cho ngươi!” Tiêu Tu Viễn vô ngực đảm bảo.

“Sợ rằng lúc đó, phân thân của ta đã sớm hoàn đạo quay về trời rồi!” Trong lòng Lý Phàm nghĩ như vậy, nhưng vẻ mặt không thay đổi, thản nhiên nhận bốn tiểu Dược Vương đỉnh mà Tiêu Tu Viễn đưa tới.

Sau đó kết thúc cuộc trò chuyện với Tiêu Tu Viễn.

“Đợi Tiêu Tu Viễn sắp xếp, sự kiện lên men, vẫn cần một thời gian ngắn.”

“Kế sách lần này tuy thật giả lẫn lộn, không sợ không thành.”

“Để tránh cho về sau lời tiên đoán thật sự xuất hiện, phân thân bị tra ra. Phân thân này cũng không cần nữa, phải chết trước khi chuyện xảy ra.”

“Ừm, có thể lại quan sát ở khoảng cách gần, xem đời này liên thủ giết Xích Viêm có gì khác biệt.”

“Đợi tới Miêu Định năm thứ mười lăm, Tinh Lạc thuộc về Thương Ngô, Dược Vương đỉnh thật sự trở lại Huyền Hoàng giới...”

“Nói vậy, Tu Tiên giới hẳn là có không ít người, có thể liên hệ sao băng với Dược Vương đỉnh.”

“Cả đời này chém giết cướp đoạt, cũng sớm tới.”

“Không thể đảm bảo không có tu sĩ trên Nguyên Anh kỳ tham gia cướp đoạt, Dược Vương đỉnh này ta không để trên người được.”

“Có lẽ có thể chia cho mấy gia hỏa Phục Tiên, nếu như lúc đó thực lực bọn họ đủ...”

“Đối với Chu Đỉnh phá không mà đi mấy nghìn năm trước, ta cũng thật sự tò mò.”

“Dùng bọn họ làm mắt của ta, đi vào trong Dược Vương đỉnh thật kia, tìm hiểu đến cùng.”

“Nếu thật sự có đại cơ duyên gì đó, mấy kiếp sau, ta lại tới giành.”

Hạt giống đã chôn, chỉ chờ sự kiện đơm hoa kết quả.

“Sứ mệnh này của phân thân đã hoàn thành. Có thể xem xét tới thương hội Vạn Pháp châu Cửu Sơn một chuyến, mua chút công pháp về.”

Lý Phàm nghĩ như vậy, phân thân bắt đầu ở trong Thiên Huyền Kính, bắt đầu tìm kiếm thành viên kết giao.

Chuyện rất thuận lợi.

Bảy ngày sau, một đội ngũ do một vị Nguyên Anh, ba vị Kim Đan, hơn mười vị tu sĩ Trúc Cơ hợp thành, thuận lợi thành lập.

Chờ tới ngày xuất phát ước định, nhìn thấy thành viên đội ngũ.

Sau khi chuyện trò một phen, Lý Phàm mới biết được. vị tu sĩ Nguyên Anh cầm đầu này, là người quen.

Đương nhiên là người quen từ một phía.

Lý Phàm biết hắn, hắn không nhận ra Lý Phàm.

Bình Luận (0)
Comment