Sau khi đi vào, một tu sĩ mặc pháp bào Luyện Khí, vội vàng tiến tới chào hỏi.
“Khách quan, ngươi tới mua thứ gì?”
“Công pháp, cấm vật, nô lệ?”
Hắn nhiệt tình tiếp đón.
“Ta đi dạo một chút trước.” Lý Phàm thản nhiên nói.
Tiểu nhị này mỉm cười gật đầu: “Đã rõ, mời ngài cứ tự nhiên. Nếu cần gì, lúc nào cũng có thể gọi.”
Lý Phàm bắt đầu đi dạo bên trong Vạn Pháp lâu.
Dựa vào nhắc nhở thỉnh thoảng có thể thấy trong đầu, Lý Phàm biết, tầng đầu tiên buôn bán hàng hoá, đều là Trúc Cơ kỳ trở xuống.
Chẳng qua hàng hoá đa dạng, khiến cho Lý Phàm mở rộng tầm mắt.
Một cánh cửa trưng bày giống như một bộ sách, triển lãm kỹ càng hiệu quả công pháp; nô lệ tu tiên giả lặng lẽ đứng yên, hai mắt vô thần.
Pháp khí uy lực đặc thù, đặc biệt mời đại sư luyện chế; nhẫn trữ vật cướp đoạt từ di thể tu sĩ đã chết, tuyên bố chưa kiểm tra vật phẩm bên trong.
Thậm chí còn có dịch vụ theo yêu cầu cá nhân, cho dù là ngươi muốn pháp khí, nô lệ, công pháp như thế nào.
Chỉ cần ngươi bỏ ra một khoản tiền, là có thể nhận được thứ ngươi muốn trong thời gian nhanh nhất, mà không cần phải chậm rãi đi dạo, tìm kiếm trong Vạn Bảo lâu.
Hàng hoá chỉ có thể nhìn, không được chạm.
Một tầng ánh sáng nhàn nhạt, ngăn cách vật phẩm và du khách.
Tập trung thần thức vào hàng hoá, sẽ có chữ giới thiệu hiện lên trên tầng ánh sáng.
Nếu như muốn mua hàng, chỉ cần gọi tiểu nhị, nhanh chóng thanh toán điểm cống hiến thông qua Thiên Huyền Tiểu Kính.
Sau khi được mua, hình ảnh trưng bày lập tức sẽ bị thay thế bởi món hàng khác, sẽ không khiến chỗ bày bán bị trống.
...
Lý Phàm quay một vòng, không khỏi nhớ tới trải nghiệm đi dạo trong trung tâm mua sắm trước khi xuyên qua.
So sánh với mua sắm trong Thiên Huyền Kính, trải nghiệm tiêu phía trong Vạn Pháp lâu, có chút nguyên thuỷ.
Nhưng hình như có thể xúc tiến dục vọng mua sắm hơn.
Xuyên qua một tầng kết giới, Lý Phàm đi tới tầng thứ hai của Vạn Pháp lâu.
Dựa vào lời giải thích trong lâu, dưới tình huống bình thường, tu sĩ chỉ có thể tiến vào tầng có cảnh giới cao hơn một tầng so với tu vi của mình.
Tầng thứ hai là hàng hoá liên quan tới Kim Đan kỳ.
Đây cũng là tầng cao nhất mà Lý Phàm có thể tiến vào hiện tại.
Chủng loại cùng hàng hoá chỗ này giống y đúc như tầng đầu, chỉ là số lượng ít hơn rất nhiều.
Tiểu nhị phục vụ cũng đổi thành tu vi Trúc Cơ.
Chẳng qua gương mặt mỉm cười, khách khí như cũ.
Lý Phàm đi dạo, dừng bước ở trước một môn công pháp tên là Yên Ba Vạn Lý.
Tập trung thần thức, giới thiệu công pháp hiện lên.
“Công pháp kim đan thuộc tính Thuỷ.”
“Sau khi tu hành, lính khí trong cơ thể sẽ như hồ lớn vạn dặm, dùng không hết, thân hình như khói nhẹ mênh mông, quỷ thần khó dò.”
“Giá bán: Bảy vạn điểm cống hiến.”
“Giá bán đứt: Mười bốn vạn điểm cống hiến.”
Giá bán đứt này lúc ở dưới tầng một không thấy có.
Không biết có nghĩa là gì, so với giá bán bình thường lại cao gấp đôi.
Lý Phàm tò mò, hỏi tiểu nhị.
Giải thích một hồi, Lý Phàm mới hiểu được.
Bình thường công pháp bán ra, chỉ là bán ra quyền sử dụng công pháp.
Bên trong Vạn Pháp lâu, vẫn còn có bản sao công pháp.
Cho dù là nguyên nhân nào, công pháp bán trong ba mươi năm, lại không có người nào tu luyện.
Vạn Pháp lâu sẽ đưa môn công pháp này lên giá bán lần nữa.
Mà giá bán đứt, chính là giá tiền hoàn toàn bán đứt công pháp.
Một khi bán ra, bên trong Vạn Pháp lâu sẽ không giữ lại bất kỳ bản sao nào của công pháp.
Tu sĩ mua sẽ có được toàn bộ quyền sở hữu công pháp.
Nếu như bên mua vô ý làm mất, cũng sẽ không có cách nào tìm lại thông qua Vạn Pháp lâu.
Một khi tu sĩ mua chết, mà không để lại tuyền thừa, vậy thì công pháp này sẽ ngoài ý muốn hoàn toàn thất truyền.
“Có chút thú vị, bán đứt công pháp...”
“Giá gấp đôi giá bán bình thường...”
“Là vẫn thiếu lợi nhuận, cũng thật khó để nói.”
Không vội vàng mua, nhớ tới bản thân đi dạo lâu như vậy, cũng không thấy “cầm vật” trong lời tiểu nhị nói lúc vào cửa.
Không khỏi hỏi thăm về nó.
“Là như vậy, cấm vậy được bán bên trong Vạn Pháp lâu, giá thành lại không cao mấy.”
“Chỉ là đủ loại nguyên nhân, không thích hợp bán công khai thôi.”
“Nếu đạo hữu muốn đi xem, trước tiên phải ký vào một bản khế sách giữ bí mật.”
Tiểu nhị rất nhiệt tình giải thích.
Lý Phàm không do dự, lập tức ký tên vào khế sách.
Tiểu nhị móc ra một lá bùa màu vàng chữ “Pháp”.
Một tầng kim quang theo đó dâng lên, sau đó bao phủ hai người.
Nháy mắt, Lý Phàm đã xuất hiện ở trong một tầng lầu không biết.
Hàng hoá và khách hàng chỗ này, càng ít hơn.
Lý Phàm vô cùng hứng thú đánh giá bốn phía.
Không hổ đều là cấm vật.
Thứ đầu tiên đập vào mắt Lý Phàm, đã dẫn tới hứng thú của hắn.
‘Truyền Pháp tiên tôn Cường Đoạt Thái Thượng Nguyên Thủy Chân Kinh Đồ’.
Truyền Pháp tiên tôn, Thái Thượng Nguyên Thủy Chân Kinh.
Bên trong tên một vật phẩm, chứa hai cụm từ vô cùng nhạy cảm, rất khó để không kích thích thần kinh của Lý Phàm.
Lý Phàm đi tới gần bức họa nửa mở này, tập trung thần thức.
Thông tin hàng hoá lập tức hiện lên.
“Truyền Pháp tiên tôn mạnh mẽ chiếm đoạt Thái Thượng Nguyên Thủy Chân Kinh Đồ”
“Từ rất lâu về trước, cha của Truyền Pháp tiên tôn muốn mượn Thái Thượng Nguyên Thủy Chân Kinh của Thái Thượng tông.”
“Lúc đó một vị tu sĩ tinh thông hoạ tác, vừa vặn tá túc tại Thái Thượng tông.”
“Thích thú dùng bút vẽ, ghi lại cảnh tượng này.”
“Tác phẩm phục chế.”
“Sau khi xem xong lập tức thiêu huỷ.”
“Không khuyến nghị tu sĩ Vạn Tiên Minh tùy thân mang theo.”