Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 329 - Chương 329. Gặp Cố Nhân Nơi Đất Khách

Chương 329. Gặp cố nhân nơi đất khách Chương 329. Gặp cố nhân nơi đất khách

“Cực kỳ không khuyến nghị tu sĩ Ngũ Lão hội tùy thân mang theo.”

“Giá bán: 200 điểm cống hiến.”

Lý Phàm lại cẩn thận xem xét giá tiền, sắc mặt có chút cổ quái hỏi: “Bức tranh này, chỉ bán 200 điểm cống hiến? Cũng có thể coi là cấm vật sao?”

Tiểu nhị ở một bên kiên nhẫn giải thích: “Bời vì là tác phẩm phục chế có thể sản xuất số lượng lớn, vậy nên giá thành rất rẻ.”

“Mà nguyên nhận được coi là cấm vật, là vì bức tranh này liên quan tới hai vị Thiên Tôn.”

“Tùy tiện trưng bày, sẽ có phiền phức không nhỏ.”

Lý Phàm nghe vậy ánh mắt chợt loé: “Hai vị Thiên Tôn...”

Lúc này chuẩn bị trả tiền, mua nó.

Đúng lúc này, Lý Phàm đột nhiên cảnh giác nói: “Sau khi nhìn bức tranh này, sẽ không có phiền phức gì chứ?”

Tiểu nhị thản nhiên cười: “Vị quan khách này nên biết, bức tranh này cũng không có bất kỳ chỗ nào bôi đen vặn vẹo. Chỉ đơn thuần là góc nhìn của người đứng xem, ghi chép phục hồi lại hình ảnh lúc đó mà thôi.”

“Hơn nữa, tu sĩ chúng ta, ở trong mắt Thiên Tôn, không khác gì con kiến hôi.”

“Việc làm lời nói của chúng ta, căn bản Thiên Tôn sẽ không để ý tới.”

“Phiền phức thật sực, đến từ phía dưới Thiên Tôn, đám người nóng lòng bề ngoài trung thành kia...”

Tiểu nhị nói đến điểm là dừng, không nói gì thêm.

Lý Phàm chậm rãi gật đầu, bỏ ra 200 điểm cống hiến, mua bức tranh này về.

Nắm cuộn tranh trong tay, không cần phát động, thần thức trong phút chốc đã tiến vào bên trong tranh vẽ.

Cảnh sắc xung quanh đột nhiên biến đổi, giống như xuyên qua thời không trong nháy mắt, trở lại mấy nghìn năm trước.

Trên biển mây mờ, ba mươi ba ngọn núi lơ lửng trên không, lần lượt mở ra đại trận hộ tông.

Một vị cao quan lão giả, sắc mặt bình tĩnh, lăng hư đạp không mà đến.

“Nghe nói Thái Thượng tông có một cuốn Nguyên Thủy Chân Kinh vô cùng huyền diệu, được xem như là chư pháp chi nguyên, vạn đạo chi tông.”

“Ngày hôm nay tai kiếp giáng xuống, pháp không thể cùng tu. Suy nghĩ vì muôn dân thiên hạ, ta muốn mượn kinh nhìn xem!”

Tiếng nói không nhanh không chậm, trong nháy mắt vang khắp đất trời.

Biển mây mờ ảo lay động tản ra, lộ ra cuộc sống bên dưới.

Bầu trời đột nhiên u ám, ban ngày xuất hiện sao trời.

Một tiếng nói lanh như băng, không chưa bất kỳ chút cảm xúc nào lập tức vang lên từ ba mươi ba ngọn núi của Thái Thượng tông, mang theo rất nhiều dị tượng ập xuống.

“Sống chết của tu sĩ thiên hạ, có liên quan gì tới ta.”

“Đạo hữu hãy quay về đi!”

Cao quan lão giả khẽ lắc đầu, trên mặt hiện lên vẻ mặt trách trời thương dân.

“Nếu như vậy, ta mượn kinh thư, có liên quan gì tới Thái Thượng ngươi đâu?”

Lão giả bước từng bước, trong giây lát đã tới trước ba mươi ba ngọn núi.

“Vèo!”

Chấn động kịch liệt truyền tới, bạch quang vô tận bao phủ toàn bộ những thứ trong tầm mắt.

...

Nội dung bức tranh đến đây là dừng, thần thức của Lý Phàm từ trong tranh lui ra ngoài.

Tuy chuyện xảy ra tiếp theo không được miêu tả trong tranh, nhưng từ giờ phút này, ai ai cũng biết diễn biến hóa công tàn thiên ‘Thái Thượng Nguyên Thủy Chân Kinh’, kết quả trận chiến này không cần nói cũng biết.

Thu hồi cuộn tranh, Lý Phàm không khỏi rơi vào trầm tư ngắn ngủi.

“Hóa ra, phương pháp tán công trọng tu mà toàn bộ tu sĩ đều cực kỳ ỷ lại, đều lưu truyền từ Truyền Pháp tiên tôn.”

“Có thể nói, nếu không có pháp môn nghịch thiên, không tiêu hao mấy là có thể chuyển tu những công pháp khác này, hệ thống giao dịch công pháp hiện tại, căn bản không có cách duy trì.”

“Cảnh ngộ của tu sĩ đương nhiên sẽ thảm hại hơn rất nhiều.”

“Suy nghĩ vì muôn dân...”

“Nhìn ngoài mặt, đúng là có thể nói như vậy.”

“Nhưng...”

Suy tư chốc lát, Lý Phàm thu hồi tâm tư, tiếp tục đi dạo ở tầng cấm vật này.

Giống như bức tranh này, vì liên quan tới bí văn đại năng mà trở thành thương phẩm cấm vật, nhưng vẫn là số ít.

Phần lớn đều là vật tư được Ngũ Lão hội ra lệnh rõ ràng không cho phép lưu truyền ra ngoài, có đủ loại tác dụng đặc biệt.

Lý Phàm cảm thấy khá hứng thú với Ngộ Đạo Đan đã nghe nói lúc trước.

Lại còn có một loại truyền tống trận tiện mang theo.

Không cần người sử dụng có hiểu biết với trận pháp, chỉ cần mang hai điểm truyền tống trận đặt ở nơi trống trải thích hợp.

Truyền tống trận sẽ tự động xây dựng, kích phát.

Ở bên trong Vạn Tiên Minh, nội dung cấu trúc truyền tống trận có thể coi là mang tính bảo mật tương đối cao.

Cho đến nay, Lý Phàm cũng chưa tiếp xúc tới kiến thức liên quan.

Ngộ Đạo Đan, năm trăm điểm cống hiến một viên.

Mỗi một vị tu sĩ giới hạn một trăm viên.

Truyền tống trận tiện mang theo, ba ngàn điểm cống hiến một bộ.

Lý Phàm mua hai bộ, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Sau đó rời khỏi tầng cấm vật, một hơi mua hai môn công pháp Kim Đan, mười hai môn công pháp Trúc Cơ.

Sau khi tiêu gần hết ba trăm linh thạch cực phẩm phân thân mang theo, lúc này mới dừng lại.

Rời khỏi thương hội Vạn Pháp, còn được thân thiết biếu tặng một chiếc mặt nạ.

Đeo mặt nạ, có thể biến đổi dung mạo, thân hình, phòng ngừa bị người theo dõi.

Lý Phàm cười nhận lấy mặt nạ.

Quay đầu thuê một phòng trọ của Thiên Trường Sơn thành, phát động nghi thức, trước tiên chuyển những vật liệu mua được vào trong Tiên Khiển cảnh bạch cốt.

Lúc này mới có chút thở phào nhẹ nhõm.

Trung tâm kiểm soát của Tiên Khiển cảnh, tay trái bạch cốt, bản tôn và phân thân đều cầm một phần.

Như vậy cho dù trên đường trở về gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, cùng lắm chỉ mất một cỗ phân thân thôi.

Sau khi xử lý xong mọi chuyện, phân thân rời khỏi phòng trọ, lại bắt đầu dạo bộ trong Thiên Trường Sơn thành này.

Ba ngày sau, đám người Thanh Mộc cũng đều mua xong toàn bộ những thứ cần mua.

Bình Luận (0)
Comment