Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 352 - Chương 352. Dược Đỉnh Quy Huyền Hoàng (2)

Chương 352. Dược đỉnh quy Huyền Hoàng (2) Chương 352. Dược đỉnh quy Huyền Hoàng (2)

“Ủa? Sao giọng nói của đạo hữu có chút yếu ớt vậy? Có phải ngươi bị thương rồi không?” Tiêu Tu Viễn không trả lời ngay mà hỏi lại Lý Phàm với vẻ lo lắng.

“Khụ, khụ, không sao, chỉ là trong quá trình tu luyện xảy ra chút vấn đề, không quan trọng lắm.” Lý Phàm nhẹ nhàng trả lời.

Sau đó, Tiêu Tu Viễn quay lại chủ đề: “Ha ha, đạo hữu yên tâm, ta chuẩn bị đã lâu như vậy thì làm sao có thể dễ dàng bán nó đi được.”

“Con đường tăng giá trị của những tiểu Dược Vương đỉnh vừa mới bắt đầu thôi.”

“Bước tiếp theo, ta dự định nghe theo đề nghị của đạo hữu và mời một vị đại sư thôi diễn chứng thực những tiểu đỉnh này.”

“Sau khi bầu không khí nóng lên thì ta sẽ tìm người hợp tác tổ chức một hội đấu giá long trọng với quy mô lớn.”

“Trước tiên, ta sẽ bán một trong số chúng trong cuộc đấu giá để thăm dò thị trường.”

“Đạo hữu nghĩ sao về kế hoạch của ta? Có điều nào cần cải tiến không?”

Kể từ lần trước Lý Phàm cho hắn lời khuyên, Tiêu Tu Viễn đã rất kinh ngạc như thể gặp được thiên nhân, hắn cho rằng Lý Phàm đang ở trên con đường kinh doanh, là người hiếm có trên đời này.

Cho nên, hắn rất coi trọng ý kiến của Lý Phàm.

Lý Phàm không lập tức phát biểu ý kiến mà lục soát tra xét một lượt tất cả các sự kiện gần đây liên quan đến hỏa lưu tinh trong Thiên Huyền Kính.

Sau khi cân nhắc một lúc, hắn liền nói: “Ha ha, tình thế đã thay đổi. Theo ta, bây giờ việc mời người đến chứng thực là không cần thiết.”

“Hỏa lưu tinh kia có thể che đậy thiên cơ, bản thân nó đã là cách tuyên truyền tốt nhất rồi.”

“Những thương phẩm thần bí có không gian tưởng tượng mới càng có giá trị.”

“Nếu quả thật ngươi muốn ra tay, chi bằng mời vị đại sư thôi diễn này giữ im lặng?”

Tiêu Tu Viễn sửng sốt, có chút bối rối: “Giữ im lặng? Là có ý gì?”

Lý Phàm mỉm cười: “Chính là để vị đại sư này vào thời điểm công bố thôi diễn lai lịch của tiểu Dược Vương đỉnh thì bị phản phệ, bản thân bị trọng thương.”

“Và phải bế quan nghỉ ngơi một khoảng thời gian.”

Tiêu Tu Viễn nghĩ ngợi và chợt nhận ra cái hay của chiêu thức này.

“Đại đa số người đều tin tưởng vào trí tưởng tượng của mình hơn là thông qua người khác tuyên truyền, phương pháp này của đạo hữu quả thật rất hay, diệu kế à!”

Tiêu Tu Viễn liên tục tán thưởng.

“Hừm, khi tổ chức hội đấu giá, ngươi đừng có nhờ ai đó âm thầm cố tình nâng giá.”

“Thậm chí, sau khi hội đấu giá kết thúc, ngươi cũng phải đảm bảo tu sĩ đấu giá được tiểu Dược Vương đỉnh an toàn chứ đừng để phát sinh sự việc giết người đoạt bảo.”

“Tóm lại, hội đấu giá đầu tiên này không nhằm mục đích mang lại nhiều lợi nhuận.”

“Chỉ cần danh tiếng của tiểu Dược Vương đỉnh có thể truyền rộng ra ngoài là được.”

Lý Phàm lần lượt bày mưu tính kế cho Tiêu Tu Viễn.

Tiêu Tu Viễn được Lý Phàm chỉ điểm liền cảm thấy như đã tìm được kho báu vậy.

Hắn vui vẻ nhanh chóng cáo biệt Lý Phàm rồi đi an bài công việc.

“Khụ khụ…” Phân thân ho khan rồi phun ra một búng máu tươi.

“Chẳng trách hiện tại chỉ còn những nghiên cứu lý luận mà không có ai thật sự thực hiện thuật nhân thể mật tàng này.”

“Nếu ta đáp ứng được các điều kiện của pháp mới thì có thể đạt được tiến bộ trăm phần trăm so với cấp độ khác, khai phát nhân thể mật tàng rất chậm.”

“Tất cả đều dựa vào bản thân tự khám phá, nếu ta không cẩn thận thì sẽ khiến khí huyết và nguyên khí tổn hại nghiêm trọng.”

“Cũng may nó chỉ là một phân thân nên ta không cần phải lo lắng về bất kỳ tác dụng phụ nào. Chỉ cần ta có thể tích lũy kinh nghiệm tu hành thì cũng coi như có lợi.”

Lý Phàm lập tức mua một viên Long Hổ đan rồi nuốt vào để bổ sung khí huyết.

Sau đó, sắc mặt phân thân nhanh chóng trở nên hồng hào và lập tức tiến vào thí nghiệm tìm tòi.

Mười lăm năm neo định còn lại trôi qua thật nhanh.

Neo định mười sáu năm, dưới sự trợ lực của hai luồng phản hồi tu vi bỗng nhiên nổi lên từ trong cơ thể.

Toàn thân Lý Phàm chấn động và thức tỉnh.

Tu vô khả tu, bất năng thốn tiến.

Lý Phàm biết bản thân đã lên cảnh giới Trúc Cơ viên mãn.

Chỉ cần hắn đột phá bình cảnh liền có thể bắt đầu kết đan được rồi.

Mà hai luồng phản hồi tu vi trước đó lần lượt đến từ Diệp Phi Bằng và Tiêu Hằng.

Trong lòng hắn hơi dao động liền xem xét xem chuyện gì đã xảy ra với hai người trong khoảng thời gian này được tinh thể lam trong hải thức ghi lại.

Kể từ khi Diệp Phi Bằng nuốt chửng chân ý Thanh Phong đã khiến tốc độ tu hành của hắn đã nhanh hơn trước rất nhiều.

Rất nhanh hắn đã đạt đến Luyện Khí viên mãn.

Như thể không tồn tại bình cảnh vậy, chỉ mới nửa năm trôi qua kể từ khi hắn bắt chước Trương Hạo Ba trong ký ức của mình và xây dựng nền tảng Đạo với ‘Kiếm ý Thanh Phong’.

Sau khi Diệp Phi Bằng thành công đạt cảnh giới Trúc Cơ thì hắn lập tức trở lại đảo hoang và khoe khoang với mọi người một cách đắc ý.

Đồng thời, hắn làm đủ tư thái để chỉ dạy cho đám Tiêu Hằng một bài giáo huấn với giọng điệu “tiền bối”.

Tiêu Hằng chịu sự kích thích từ Diệp Phi Bằng thì càng nỗ lực hơn trong tu luyện.

Một tháng sau khi đạt đến cảnh giới Luyện Khí viên mãn, Tiêu Hằng thông qua tế đàn ở trong Bạch Cốt Tiên Khiển cảnh đạt được thượng phẩm nhân chi kỳ ‘Táng Hải Cốt Kiếm’.

Tiêu Hằng thành công tiến vào cảnh giới Trúc Cơ kỳ.

Đương nhiên, kỳ vật Trúc Cơ này cũng là do Lý Phàm chuẩn bị cho hắn.

Việc đầu tiên sau khi Tiêu Hằng đạt cảnh giới Trúc Cơ kỳ làm chính là đi tìm Diệp Phi Bằng để tiến hành luận bàn.

Bình Luận (0)
Comment